favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 300: Kiếm càng nhanh

Chương 300: Kiếm càng nhanh

Đám người của Thanh Liên Kiếm Tông đang quan sát từ đằng xa, nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi không nhịn được kinh ngạc hô lên.

“Từ khi nào mà Trường Sinh lại mạnh như thế? Lần này, hắn đã gặp được kỳ ngộ gì sao?”

“Tay kia của Trường Sinh là đang cầm Đế binh phải không? Đến cả Đế binh mà hắn cũng có. Kỳ ngộ của thằng nhóc này, đúng là quá khó lường!”

Những trưởng bối từng trông Lý Trường Sinh lớn lên đều cảm thấy hưng phấn không thôi.

Nhưng mấy người có tu vi cao thâm trong Thanh Liên Kiếm Tông, bao gồm cả tông chủ Kiếm Tông trong đó, ai nấy cũng đều có sắc mặt cực kỳ nghiêm túc.

“Đừng vui mừng quá sớm, chỗ đáng sợ của Lý Lưu Thủy, lẽ nào các người đã quên rồi sao?”

“Lý Lưu Thủy, có thể chiến đấu vượt cấp đấy!”

Lời vừa thốt ra, mọi người lập tức rùng mình một cái, trong đầu họ lại hiện lên sự mạnh mẽ năm đó của Lý Lưu Thủy.

Lúc đó, hắn vẫn còn là Kham Ly Cảnh, một người một đao xông vào Thanh Liên Kiếm Tông.

Tàn sát phu phụ tông chủ của Kiếm Tông, lúc đó đã là cường giả Võ Hoàng, cũng chính là cha mẹ của Lê Trường Sinh.

Vẻ mặt của Tông chủ Kiếm Tông đầy lo lắng nói:

“Đáng sợ hơn là, binh khí của Lý Lưu Thủy dường như cũng đã biến thành Đế binh. Trong thời gian ngắn như thế, tu vi của hắn cũng tăng lên Hoàng cảnh nhất trọng, cao hơn một tầng nhỏ so với Trường Sinh, tuy là một tầng rất nhỏ, nhưng thực ra, là cách nhau một trời một vực.

Bởi vì, bọn họ một người là Hoàng, một người, thì là Vương!”

Hầu như mọi người đều không mấy lạc quan về Lê Trường Sinh.

Quả thật, trên chiến trường lúc này cũng như thế.

Mỗi một lần hai người tiếp xúc nhau, sức mạnh cường đại của Lý Lưu Thủy đều sẽ truyền sang người của Lê Trường Sinh thông qua binh khí.

Cánh tay của hắn sau mỗi một lần đó đều có cảm giác tê cứng, xương cốt bên trong bởi vì không ngừng rung động mà khiến cơ thịt, kinh mạch cũng vặn vẹo theo.

Chênh lệch tu vi, khiến hắn chịu thiệt thòi lớn trong trận chiến này.

Chẳng qua, Lê Trường Sinh cũng đâu phải kẻ ngốc, cộng thêm hắn đã trải qua vô số lần đau đớn vì bị Lý Lưu Thủy tấn công, bây giờ đã sớm tâm như chỉ thủy, không còn ngu ngốc liều mạng với Lý Lưu Thủy nữa.

Khi lực lượng đấu không lại, vậy hắn sẽ dùng tốc độ để liều mạng.

Kiếm đạo của kiếm hồn Thần giai không hề yếu hơn trình độ đao pháp của Lý Lưu Thủy.

Lê Trường Sinh tăng nhanh tốc độ, nắm quyền chủ động khi công kích trong tay.

Lý Lưu Thủy nhanh, hắn còn nhanh hơn Lý Lưu Thủy, mượn tốc độ tấn công, áp chế Lý Lưu Thủy, ngược lại làm suy yếu đòn tấn công của Lý Lưu Thủy đối với hắn, mà không còn cách nào tạo ra tổn thương nghiêm trọng.

Nhất thời, hai người thế mà ai cũng không làm người kia bị thương được.

Khóe miệng Lý Lưu Thủy hơi nhếch lên.

“Bắt đầu có chút thú vị rồi đây. Không hổ là bái Lục Tiêu Nhiên làm thầy, so với ngươi trước đây, không chỉ có kiếm thuật, mà cả mặt tâm lý cũng đều mạnh hơn rất nhiều.”

Lý Lưu Thủy chẳng hề ngạc nhiên.

Nhiệm vụ do hệ thống đưa ra, sau khi giết chết Lục Tiêu Nhiên, chính mình thậm chí có thể một bước tiến giai thành Thần, vượt qua ba đại cảnh giới là Tôn, Thánh, Đế, đủ để chứng minh sự mạnh mẽ của Lục Tiêu Nhiên.

Một cường giả đỉnh cấp như vậy, đệ tử mà hắn giáo dục có thể không mạnh được sao.

“Nhưng mà, bất luận ngươi mạnh cỡ nào, ngươi chung quy cũng không phải là Lục Tiêu Nhiên.”

Sau khi một đao đẩy lùi Lê Trường Sinh, ánh mắt Lý Lưu Thủy lóe lên, ý thức bắt đầu kết nối với hệ thống.

“Hệ thống, chuyển đổi Cực Tốc Đao Ý.”

“Ting, chuyển đổi Cực Tốc Đao Ý thành công, hai giây sau, hoàn toàn chuyển hóa thành công. Lực công kích giảm 10%, tốc độ công kích tăng 50%. Hiệu quả duy trì là mười lăm giây.”

Đương nhiên Lê Trường Sinh không thể biết được sự chuyển đổi của Lý Lưu Thủy, thế nhưng hắn có thể cảm nhận được một cảm giác uy hiếp nồng nặc đang cấp tốc tăng lên.

Hắn đã sớm lĩnh hội được chỗ đáng sợ của khí vận chi tử, Lê Trường Sinh cũng không nhiều nhiều lời, trực tiếp xuất chiêu.

Kiếm hồn trong cơ thể phát lực, một kiếm của Lê Trường Sinh cắt vỡ trời cao, lan ra hơn mười ngàn mét, ánh kiếm rung chuyển trời đất, chẻ đôi linh khí, khấy động phù vân, khiến mặt trời cũng vì đó mà tối sầm.

Một kiếm vô cùng mạnh mẽ đã siêu thoát phàm tục, chẳng khác gì quỷ thần.

“Kiếm tốt!”

Mấy người đang đứng từ xa quan sát trận chiến cũng đồng loạt hưởng ứng.

Thanh Liên Kiếm Tông lấy kiếm tu làm chủ, vào lúc này, ai mà không biết một kiếm đó của Lê Trường Sinh đáng sợ tới mức nào?

Nhưng!

Khi ánh kiếm cắt ngang bầu trời, Lý Lưu Thủy thậm chí không né tránh, ngược lại khóe miệng còn khẽ nhếch lên.

Khi ánh kiếm còn cách đỉnh đầu hắn không tới ba mét, Đế binh trong tay Lý Lưu Thủy đột nhiên chuyển hướng, giơ tay chém ra một đường ánh đao.

Tốc độ của nhát đao này nhanh đến mức khiến người khác không kịp thở, thậm chí tu vi hơi yếu chút cũng không thể bắt kịp tốc độ ra tay của Lý Lưu Thủy.

Sau đó là nhát đao thứ hai, nhát đao thứ ba, rồi nhát đao thứ tư…

Khắp bầu trời đều là ánh đao, nhát này nối tiếp nhát kia.

Chỉ trong phút chốc, Lý Lưu Thủy đã chém ra khoảng một trăm lẻ tám nhát đao.

Cả một trăm lẻ tám nhát đao này, uy lực của mỗi nhát đều rất cân đối, vừa vặn chặn được ánh kiếm của Lê Trường Sinh, khiến ánh kiếm không đến mức rơi xuống, lại không đến mức phát nổ.

Khi nhát đao cuối cùng trong một trăm lẻ tám nhát chém ra, ánh kiếm đó của Lê Trường Sinh cuối cùng cũng không cầm cự nổi, triệt để vỡ tan.

Một nhát kiếm khủng khiếp như thế, vậy mà lại bị Lê Trường Sinh ung dung phá giải với phương thức như vậy.

Mọi người đều chìm vào im lặng.

“Chơi đủ chưa? Chơi đủ rồi thì đến lượt ta.”

Lý Lưu Thủy lãnh đạm thốt ra câu này, thân hình bỗng chốc biến mất khỏi chỗ đó.

-------------------------------

Xin các độc giả ủng hộ truyện ủng hộ KP vào 1/9 để truyện lên kim thánh bảng để có chút tiền trang trải mùa dịch nha mọi người

Kim phiếu mọi người tặng thì nhóm dịch sẽ cố bỏ thêm thời gian để bạo chương.

Cám ơn các bạn đã theo dõi nha.

Chương trướcChương tiếp