favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 314: Tên nam nhân cặn bã kia, ta vẫn luôn ghê tởm hắn

Chương 314: Tên nam nhân cặn bã kia, ta vẫn luôn ghê tởm hắn

Hai sư huynh muội đã tìm một hồi lâu, cổ họng đã sắp bốc khói, nhưng cũng không tìm thấy Thanh Đồng Cổ Điện, không khỏi có hơi nản lòng.

“Bỏ đi, vẫn nên tìm một quán trà trước, nghỉ ngơi một chút đã.”

Hai người đã tìm thấy một tòa thành trì ở gần đấy, muốn đi vào nghỉ ngơi một chút.

“Tiểu nhị, đưa một bình trà linh khí thượng hạng đến đây.”

“Được rồi, đến ngay đây.”

Tiểu nhị nhanh chóng bưng đến một bình nước trà, Cơ Vô Hà cảm thấy có hơi kỳ lạ.

“Đúng rồi, thành trì này tên là gì vậy? Trước kia hình như ta chưa từng thấy ở đây có tòa thành trì nào cả mà?”

“Khách quan, ngươi thật biết nói đùa. Nơi này của bọn ta tên là thành Xuân Thuỷ, đã có lịch sử mấy trăm năm ở đây. Trong nghìn dặm xung quanh, ai mà không biết, ai mà không hiểu chứ?”

“Thành Xuân Thuỷ?”

Lông mày xinh đẹp của Cơ Vô Hà nhướn lên càng cao, mặc dù nàng không phải hoàng đế Đại Chu, nhưng mà hình như cũng chưa từng nghe thấy cái tên thành Xuân Thuỷ gì cả?

Vân Ly Ca rót hai ly nước, vừa đẩy qua cho nàng vừa mở miệng nói:

“Sư muội, có phải ngươi tìm Thanh Đồng Cổ Điện, tìm đến nỗi đầu óc mơ hồ rồi không? Thành trì nhỏ như vậy, ngươi chưa từng nghe thấy cũng rất bình thường mà.”

“Có lẽ là vậy.”

Cơ Vô Hà lắc đầu, vứt bỏ nghi ngờ trong lòng mình, bưng nước trà lên rồi nhấp một ngụm.

Vân Ly Ca nói không sai, Đại Chu nhiều nơi như vậy, một hai nơi nhỏ nàng không biết tên cũng rất bình thường.

Hơn nữa, trà linh khí này nàng đã dùng thần thức quét qua rồi, không có bất kì thứ đồ không nên có nào.

Nghĩ lại, có lẽ là mình đã nghĩ nhiều.

Vì vậy Cơ Vô Hà cũng buông lỏng tinh thần, uống trà cùng với Vân Ly Ca để giải tỏa mệt mỏi.

Về phần một người tiểu nhị kia, khi đi đến lầu dưới, khuôn mặt đột nhiên biến đổi, lại hóa thành một khuôn mặt nữ nhân tuyệt mỹ.

Lúc này, lầu dưới cũng không chỉ có một mình nàng,

Những khách hàng vốn dĩ đang uống trà, trả tiền phòng... Tất cả mọi người đều biến thành dáng vẻ nữ nhân.

“Các tỷ muội, thời cơ báo thù đã đến rồi.”

“Đệ tử của Lục Tiêu Nhiên hoàn toàn không biết thật ra toàn bộ toà thành trì này đều là đại trận huyễn hóa Đế giai mà Thanh Đồng Cổ Điện truyền thụ cho chúng ta. Ngay cả chúng ta cũng được đại trận Đế giai này biến đổi dung mạo. Cho dù là Võ Tôn cũng không nhìn ra bất kỳ sơ hở nào, càng đừng nói hai người ngay cả Võ Vương cũng không phải như bọn họ.”

“Thật sự khiến bọn họ hối hận, e rằng là bình nước trà kia. Đó là trà Hoả Vân Thụ mà Thanh Đồng Cổ Điện cất dấu mười nghìn năm, hoàn toàn không có bất kì sự khác biệt nào với trà linh khí bình thường, thậm chí còn có thể tăng cường tu vi.

Nhưng mà một khi uống vào thì sẽ say. Hai người bọn họ hoàn toàn không thể nhìn ra sơ hở trong đó, chỉ cần bọn họ uống trà, chẳng bao lâu sẽ say khướt.”

“Lục Tiêu Nhiên đã giết chết Ngạo Thiên ca ca của chúng ta, trong thời gian ngắn chúng ta không giết chết được hắn, nhưng ít nhất chúng ta có thể thu lại một chút tiền lãi trước.”

Dứt lời, lầu trên cũng truyền đến hai tiếng vang ‘phịch phịch’ nặng nề.

Khóe miệng mấy nữ nhân khẽ nhếch, trong ánh mắt sát ý dày đặc.

“Xong rồi.”

“Cùng nhau lên.”

Mấy nữ nhân nhanh chóng đi lên lầu, Hà quả nhiên hai người Vân Ly Ca và Cơ Vô đã ngã trên mặt đất.

Nữ tử mặc quần màu xanh lục không nhiều lời, trực tiếp vung tay lấy một sợi dây thừng màu vàng trói hai người lại.

Những nữ tử khác không khỏi nhao nhao ngạc nhiên.

“Lục Y tỷ tỷ, đây là dây thừng gì vậy? Thoạt nhìn rất mạnh!”

Lục Y cực kỳ kiêu ngạo nói:

“Đây là một Thánh binh cực phẩm trong Thanh Đồng Cổ Điện, nó được đan bằng Thiên Tằm Ti mười nghìn năm, thuỷ hoả bất xâm, đao thương bất nhập, gần như bằng chuẩn Đế binh.”

“Chà chà~!”

Mấy nữ nhân hít sâu một hơi, kinh ngạc mà lại tràn đầy ghen tị, sau đó nắm chặt bàn tay trắng như phấn, từng ánh mắt kiên quyết.

“Bảo bối trong Thanh Đồng Cổ Điện thật sự là quá nhiều. Đợi sau khi giết chết hai người bọn họ, mấy người tỷ muội chúng ta nhờ vào sự giúp đỡ của Thanh Đồng Cổ Điện, tu vi tuyệt đối có thể nhanh chóng thăng cấp, đến lúc đó lại đi báo thù cho Ngạo Thiên ca ca, giết chết Lục Tiêu Nhiên.”

“Tạm thời đừng nói những chuyện đó, hai người bọn họ là đệ tử của Lục Tiêu Nhiên, nhất định bảo bối trên người sẽ không ít, chúng ta vơ vét hết bảo bối trên người bọn họ trước đã.”

Nói làm là làm, mấy nữ nhân lập tức vét hết sạch túi trữ vật gì đó trên người hai người.

Còn về khôi giáp Đế binh trên người của hai người, tạm thời vẫn không tháo xuống được, chẳng qua cũng không sao hết, đợi chút nữa chém đứt đầu của bọn họ, khôi giáp Đế binh tự nhiên sẽ trở thành vật vô chủ.

Đến lúc đó, đương nhiên có thể dễ dàng lấy xuống thôi.

Sau khi lấy được túi trữ vật trên người hai người, mấy nữ nhân lập tức mở ra.

Trong lòng bọn họ rất rõ, trong tay đồ đệ của Lục Tiêu Nhiên chắc chắn sẽ có đồ tốt.

Nhiều đồ tốt như vậy , ai cũng không muốn bỏ lỡ, phân chia trước đã rồi nói sau.

“Chậc~! Vậy mà đan dược Thánh giai trên người hai người bọn họ còn nhiều hơn cả trong Thanh Đồng Cổ Điện! Đúng là quả thật là quá mạnh!”

“Cái tên Vân Ly Ca này, trong túi trữ vật của hắn có nhiều Thánh binh và vũ khí Thiên giai thật đấy. Rõ ràng hai người bọn họ đều là sư huynh muội, sao hắn lại có nhiều bảo bối hơn của Cơ Vô Hà thế nhỉ?”

“Hừ, xem ra Lục Tiêu Nhiên này cũng là một sư phụ thiên vị.”

Mấy nữ nhân vừa châm biếm vừa tranh đoạt bảo bối của hai sư huynh muội Vân Ly Ca.

Chương trướcChương tiếp