favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 316: Vô Danh Tông

Chương 316: Vô Danh Tông

Chẳng qua hai người vừa mới bộc phát ra khí thế, lầu dưới lập tức có một vị nữ tử Lục Y dáng vẻ xinh đẹp chạy lên.

“Hai vị khách quan, chuyện này là sao vậy? Đừng làm to chuyện đấy.”

Suy nghĩ của Vân Ly Ca vừa lóe lên, hắn lấy một trường thương Thánh giai ra chĩa thẳng vào cổ họng đối phương.

“Ngươi dám ám toán bọn ta?”

Nữ tử Lục Y kia nói với vẻ mặt uất ức:

“Sao khách quan lại nói như vậy? Bọn ta ở đây làm ăn đàng hoàng, sao có thể ám toán người khác được chứ? Bọn ta cũng chẳng phải là hắc điếm!”

“Không phải hắc điếm, vậy tại sao bọn ta lại ngất đi?”

“Hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm. Trà linh khí trong nhà trọ bọn ta là như vậy đó, mặc dù không phải là rượu, nhưng sau khi uống vào dễ khiến người ta bị say. Nếu như không tin thì hai vị có thể xem thử, ta đã làm gì các ngươi chưa? Hoặc là có lấy đồ gì của các ngươi không?”

Hai sư huynh muội liếc nhìn lẫn nhau, lập tức dùng thần thức quét toàn thân, sau đó lại quét túi trữ vật của nhau, phát hiện đồ vật quả thật hoàn hảo không mất gì cả, hơn nữa linh khí trong cơ thể lại càng thêm nồng đậm hơn một chút.

Lúc này hai người mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó Vân Ly ca thu lại trường thương của mình, xin lỗi nói:

“Xin lỗi bà chủ, là do ta đã xúc động rồi.”

Nữ tử Lục Y dịu dàng cười rồi nói:

“Không sao, là lỗi của bọn ta, là do bọn ta không nói rõ. Thật ra bình thường khi có khách nhân mới đến, bọn ta đều sẽ nói trước với họ một tiếng, có lẽ hôm nay tiểu nhị đã quên mất.”

“Không sao, một phen hiểu lầm cả, chỉ cần mọi người bình an là được rồi.”

Dừng một chút, Vân Ly Ca lại mở miệng nói:

“Đúng rồi, bà chủ, ta hỏi ngươi một chuyện.”

“Khách quan cứ nói.”

“Ngươi mở quán ở đây, có nghe thấy hai ngày này gần đây có ngôi nhà đúc bằng đồng gì đó không?”

“Ngôi nhà đúc bằng đồng? Có chứ, đương nhiên là có rồi, ngay ở trong tầng hầm của tửu lâu chúng ta đấy. Hai ngày trước ta ra ngoài mua lá trà trở về thì đột nhiên một căn nhà từ trên trời rơi xuống, suýt nữa đè chết yêu thú kéo xe của ta đấy. Nó sẽ không phải là của các ngươi chứ?”

Vân Ly Ca hơi ngượng ngùng, khẽ ho một tiếng.

“Khụ khụ... Đúng, thứ đó là của bọn ta, thật sự xin lỗi.”

“Không sao, dù sao cũng không đập vào ta, thế này, ta chuyển ra đây cho các ngươi, lát nữa đặt ở cửa.”

“Được, vậy thì đa tạ bà chủ.”

“Khách quan không cần khách khí, bây giờ ta đi lấy, các ngươi đợi một lát.”

Hai người Vân Ly Ca sẽ không hoài nghi Lục Y được, bởi lẽ Lục Y đã ẩn giấu tu vi của mình, lúc này chỉ thể hiện ra tu vi khoảng Linh cảnh nhất trọng, với tu vi này, cho dù là nhìn thấy Thanh Đồng Cổ Điện cũng sẽ không nhận ra đó là một Đế binh.

Nhìn bóng dáng yểu điệu kia, Vân Ly Ca không nhịn được cảm khái nói:

“Bà chủ này thật sự là một người trung hậu.”

Cơ Vô hà híp mắt lại nói:

“Thế nào? Đại sư huynh nhìn trúng người ta rồi hả?

Vừa dứt lời, vẻ mặt của Vân Ly Ca đột nhiên thay đổi, trở nên lạnh lùng.

“Sư muội, sau này xin hãy đừng nói những lời như vậy nữa, ta là đại sư huynh của Chỉ Thuỷ Phong, một lòng cầu đạo, tuyệt đối không có bất kì tạp niệm nào. Càng không thấy hứng thú với nữ sắc.”

Dứt lời hắn quay người rời đi, đi xuống phía lầu dưới.

Cơ Vô Hà lại là hơi sửng sốt, sau đó cảm khái nói:

“Đại sư huynh quả nhiên không hổ là đại sư huynh, mặc dù tư chất không bằng chúng ta, nhưng quả thật phần nghị lực đối với võ đạo này không ai có thể địch nổi.”

Trên thực tế nếu như là trước kia, có lẽ quả thật Vân Ly Ca sẽ có chút ý nghĩ với Lục Y.

Nhưng mà trải qua khuyên giải của sư tôn, hiện tại hắn đã hoàn toàn không còn ý nghĩ gì đối với nữ sắc nữa.

Hắn là bảo bối mà sư tôn thương yêu nhất, ngay cả trứng Thần thú sư tôn cũng đã tặng cho hắn, sao hắn có thể cô phụ sự yêu mến của sư tôn chứ?

Nữ nhân, chẳng qua chỉ là chướng ngại vật, đá cản đường trên con đường võ đạo mà thôi.

Trong lòng hắn, chỉ có sư tôn! Chỉ có võ đạo!

...

Lục Y đi đến trong tầng hầm dưới đáy huyễn trận, Thanh Đồng Cổ Điện đang lẳng lặng đứng ở trong bóng tối.

Nhìn một tòa điện Thanh Đồng tràn ngập khí tức cổ xưa, khoé miệng Lục Y khẽ nhếch, sau đó vỗ một chưởng lên trên vai mình, lộ ra một vết bầm tím, khoé miệng cũng dùng linh lực bức ra một tia máu tươi.

Sau đó, nàng lại sải bước đi vào Thanh Đồng Cổ Điện.

Vừa mới đi vào bên trong cổ điện, Lục Y lập tức quỳ rạp xuống đất.

“Tiền bối cứu ta.”

Trong không khí vặn vẹo một phen, chốc lát sau, một bóng dáng già nua râu tóc bạc trắng từ từ xuất hiện trước mặt Lục Y.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt hắn không khỏi lập tức thay đổi.

“Chuyện gì vậy? Không phải ta đã cho ngươi huyễn trận Đế giai rồi sao, lẽ nào đệ tử của Lục Tiêu Nhiên còn vượt qua cả được huyễn trận Đế giai ư?”

Lục Y lắc đầu.

“Không phải như vậy, là một tỷ muội của ta gấp gáp báo thù, cho nên đã để lộ ra sơ hở. Hiện tại bọn họ đều bị đệ tử của Lục Tiêu Nhiên giết chết rồi, ta cũng đã bị trọng thương, hiện tại còn bị đệ tử của Lục Tiêu Nhiên truy sát, xin tiền bối ban cho ta chút đan dược và mấy món vũ khí, giúp ta thoát khỏi khó khăn.”

Vừa dứt lời, đối phương lập tức tức giận.

“Thật là một đám phế vật thành sự không có, bại sự có thừa! Phế vật hệt như tên Phương Ngạo Thiên ngu ngốc kia!

Đổi lại thành bất kì một người nào, có sự giúp đỡ của ta, có trang bị, đan dược và công pháp trong Thanh Đồng Cổ Điện nhiều như vậy thì đã trở thành bá chủ một phương từ lâu rồi.

Chương trướcChương tiếp