favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 581: Công lược mạnh nhất

Chương 581: Công lược mạnh nhất

Tất nhiên là Lục Tiêu Nhiên không có khả năng khiến cho bọn họ đi thành Thiên Thủy, một lưới bắt hết Lục gia được đúng không?

Hắn chuẩn bị mai phục ở nơi này, nếu thực sự có đại lão Phật Môn đến bên này, vậy thì ở trong hẻm núi, xây dựng cho bọn họ một cái lò đốt xác, tới một người, giết một người!

Nhị Cẩu Tử thì đi theo Lục Tiêu Nhiên làm cu li.

Nó không có bản lĩnh khắc trận pháp như Lục Tiêu Nhiên, nhưng mà thả thần tinh gì gì đó, đối với nó vẫn là không thành vấn đề.

Kế tiếp sẽ chờ Trường Sinh và Tích Niên đến đây, Lục Tiêu Nhiên lại tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch.

Hắn đã nghĩ xong rồi, trước tiên để hai đồ đệ bảo bối tiến vào Sơn Hà Xã Tắc Đồ, sử dụng Đại Đạo Luân Hồi, tiêu hóa các loại Tiên Huyết đan, Tiên Tủy đan và Tiên Hồn đan, sau đó lại để cho hai đồ đệ đi tìm khí vận chi tử kia, nuốt khí vận chi tử đó trước.

Đến lúc đó, bất luận là Vượng Tài hay là mình, thực lực đều có thể tăng lên một bậc, lại đi đối đầu với Phật Môn, chắc là sẽ dễ dàng hơn không ít.

…

Thần giới, Thu Phong Cốc.

Nơi này là một tông môn cấp trung thượng ở Thần giới.

Tông môn như vậy, ở Thần giới, nhiều không đếm xuể.

Mà ngày hôm nay thì là ngày Thu Phong Cốc tuyển chọn đệ tử.

“Lý Nhị Ngưu, thiên phú tam đẳng, đệ tử ngoại môn.”

…

“Lưu Thanh Thủy, thiên phú tứ đẳng, đệ tử ngoại môn dự khuyết.”

…

“Vương Tiểu Hồng, thiên phú ngũ đẳng, tạp dịch ngoại môn.”

…

“Trần Tiểu Hoa, thiên phú lục đẳng, tạp dịch ngoại môn dự khuyết.”

…

Một vị trưởng lão liên tục không ngừng mà đọc thành tích khảo hạch, có người vui có người buồn.

Thiên phú bất đồng, thân phận tiến vào tông môn cũng sẽ bất đồng. Thân phận lúc đầu rất quan trọng, nó gần như quyết định điểm xuất phát của ngươi.

Điểm xuất phát của ngươi càng xa, khoảng cách cùng với người khác sau này, cũng kéo ra càng ngày càng lớn.

Mà ngay lúc này, trưởng lão kia đột nhiên tăng âm lượng giọng nói lên một chút.

“Hàn Cú, thiên phú nhất đẳng, trở thành đệ tử nội môn!”

Lời vừa nói ra, mọi người lập tức không nhịn được mà kinh hô liên tục.

“Trời ạ, vậy mà lại là đệ tử nội môn! Quá mạnh!”

“Người này là ai vậy? Làm thế nào mà vừa lên đã thành đệ tử nội môn rồi?”

“Thật sự là người so với người tức chết người mà, ta và hắn cùng nhau khảo hạch đấy, không nghĩ tới hắn có thiên phú nhất đẳng, còn ta lại là thiên phú ngũ đẳng. Hắn là đệ tử nội môn, mà ta lại thành tạp dịch ngoại môn.”

Cũng không kỳ lạ khi mọi người cảm thấy quá kinh ngạc, bởi vì thiên phú nhất đẳng đã được coi là thiên phú vô cũng tốt rồi, ở trên nó, cũng chỉ có một thiên phú cực phẩm thôi!

Mà thiên phú cực phẩm, cũng không phải ngươi muốn có là có, hầu như rất khó xuất hiện.

Cho nên, từ góc độ này mà nói, có đôi khi thiên phú nhất đẳng là tốt nhất.

Khác với sự khiếp sợ của các đệ tử và sự vui mừng của trưởng lão Thu Phong Cốc, Hàn Cú ở trong đám người lại chỉ lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt.

Tư chất của hắn, đương nhiên không có khả năng chỉ là một thiên phú nhất đẳng nho nhỏ.

Trên thực tế, thiên phú của hắn, tuyệt đối là vượt qua tư cách đánh giá của Thu Phong Cốc, nói cách khác, tại Thu Phong Cốc này, thiên phú đỉnh cấp cũng chỉ xứng đi xách giày cho hắn.

Thời điểm khảo nghiệm, hắn cố ý đè thấp trình độ của mình một chút, cho nên mới kiểm tra ra thiên phú nhất đẳng, nếu không, đá khảo nghiệm của Thu Phong Cốc có thể sẽ nổ tung.

Ban đầu, Hàn Cú không định gia nhập tông môn. Tính cách của hắn chính là “cẩu”, không thích dây dưa quá nhiều, dẫn tới phiền phức.

Nhưng mà không có cách nào, công pháp của hắn đã không đủ dùng, cho nên hắn phải gia nhập một tông môn để học tập một ít công pháp.

Tốt nhất là Thần thuật.

Học xong thì mình tìm cớ chuồn thôi.

“Hàn Cú, đi thôi, ta đưa ngươi đi đến chỗ nghỉ mà tông môn sắp xếp cho ngươi.”

“Vâng, đa tạ trưởng lão.”

Trưởng lão Thu Phong Cốc hài lòng gật đầu.

Hắn đặc biệt hài lòng với Hàn Cú.

Đứa nhỏ này không chỉ có thiên phú cực cao, hơn nữa, tâm tính quả thực cũng rất không tệ.

Nói như này, nhân vật ở cấp bậc thiên tài giống như hắn đều là tâm cao khí ngạo, thường thường khi tu hành đến trung hậu kỳ, điểm xấu sẽ được thể hiện ra. Mà Hàn Cú cũng rất không tệ, tâm tình khá tốt, không hề sợ hãi chút nào, thật sự là một khối ngọc thô chưa được mài dũa hoàn mỹ không tỳ vết!

Hàn Cú nhanh chóng được trưởng lão dẫn đến nơi nghỉ ngơi, là một động phủ được trang hoàng vô cùng tốt.

Bình thường tu sĩ ở Thu Phong Cốc đều khai động trên vách núi cao ở hai bên hẻm núi, vị trí càng cao thì địa vị cũng càng cao.

Vị trí này của Hàn Cú cũng coi như không tệ lắm.

“Hàn Cú, về sau động phủ này chính là của ngươi, ngươi hãy tu luyện thật tốt, để không phụ lòng Thu Phong Cốc một lòng bồi dưỡng ngươi!”

“Vâng! Xin trưởng lão yên tâm, Hàn Cú nhất định sẽ dốc hết sức lực.”

Trưởng lão Thu Phong Cốc vô cùng hài lòng gật đầu, tiện đà mở miệng nói:

“Ngươi đi vào rửa mặt một phen trước đi, sau đó đến đại điện nghe giảng, học tập công pháp.”

“Vâng.”

Đợi sau khi trưởng lão đi rồi, Hàn Cú lập tức bước vào trong động phủ của mình, trước tiên bố trí mấy trận pháp phòng ngự đã rồi nói tiếp.

Trình độ bố trí trận pháp của Hàn Cú cũng không tồi, ngoại trừ cái người tên Lục Tiêu Nhiên kia, mình bố trí trận pháp kém hơn hắn, còn những người khác, từ trước đến nay Hàn Cú chưa bao giờ biết cảm giác mình thất bại.

Đương nhiên, Lục Tiêu Nhiên có thể xem là người sao?

Chương trướcChương tiếp