favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 587: Hiếu tử hiền tôn?

Chương 587: Hiếu tử hiền tôn?

Giọng Lê Trường Sinh lạnh lùng nói:

“Ngươi tới từ chùa Bồ Đề?”

Sắc mặt Tuệ Tâm lạnh nhạt, vẻ mặt vân đạm phong khinh mở miệng nói:

“Nghe lời này của các ngươi, phỏng chừng là sẽ không sai. Một khi đã như vậy, giữa chúng ta cũng không cần phải nhiều lời.”

Dứt lời, Tuệ Tâm trực tiếp ra tay.

Từ trước đến nay hắn đều có thói quen không nói nhiều lời vô nghĩa, có thể động thủ thì trực tiếp động thủ.

Trong khi lật tay, đó là bổ ra một chưởng, trong khoảnh khắc đó, một ảnh Phật thật lớn xuất hiện trước mặt hai người Lê Trường Sinh.

Khí tức cuồn cuộn phát ra từ trên đó khiến cho tâm thần của hai người trong nháy mắt chấn động, không dám sơ suất, một trái một phải, đồng thời ra tay.

Ánh kiếm kết hợp với ánh đao, bổ tới chưởng ảnh ở phía trên kia.

Ba người va chạm nhau, chưởng ảnh tạm dừng trong phút chốc, chợt nở rộ ra ánh sáng vạn trượng.

Ánh sáng vừa hiện ra, chớp mắt một cái, mặt đất trong vòng trăm dặm trực tiếp nổ tung.

Ánh đao bóng kiếm của Lê Trường Sinh và Tống Tích Niên trong khoảnh khắc đó cũng sụp đổ.

Sóng xung kích chiến đấu kia sống sờ sờ đẩy lui hai người bay ra mấy chục nghìn mét.

Vẻ mặt của hai người nghệt ra.

“Tên lừa trọc này, thật là mạnh!”

“Tu vi của hắn chỉ sợ là đã đến Thiên Vực Đấu Thần hậu kỳ rồi đi?”

“Không đúng, một chiêu kia của hắn không xuất hết toàn lực, ngươi xem sắc mặt của hắn, vô cùng thoải mái, hiển nhiên là chỉ mới vận dụng bảy tám phần thực lực.”

“Hắn là Thần Vương cảnh?”

Lòng của hai người, trong chớp mắt đã lạnh một nửa.

Đại Thừa Thần Vương cảnh!

Vậy thì làm thế nào mà đánh thắng được?

Hiện tại hai người bọn họ cũng mới chỉ là Bách Vực Chiến Thần nhất trọng mà thôi, ngay cả xách giày cho người ta cũng không đủ tư cách.

“Chạy!”

Sư huynh đệ hai người, gần như là cùng lúc, ngầm hiểu lẫn nhau xoay người bỏ chạy.

Sư tôn đã nói rồi, đánh thắng được thì đánh, đánh không lại thì bỏ chạy, có thể đánh hội đồng được thì cố gắng không cần chiến đấu một mình.

Bây giờ ngay cả đánh hội đồng cũng không đánh lại được, vậy thì ngoại trừ bỏ chạy, cũng sẽ không có gì trì hoãn.

Tuệ Tâm đột nhiên ngẩn ra.

Hiếm thấy à nha!

Hắn vẫn là lần đầu tiên gặp được người có mắt như vậy.

Biết là đánh không lại mình, cho nên xoay người bỏ chạy.

Hai người này phối hợp với nhau, quả thực là không chê vào đâu được.

Ra chiêu giống nhau, xoay người bỏ chạy cũng giống nhau, ngay cả thương lượng cũng không có thương lượng, đã ngầm hiểu lẫn nhau rồi.

Quả thực giống như là hai huynh đệ sinh đôi.

Chỉ có điều… Thông minh quá sẽ bị thông minh hại.

Nếu hai người bọn họ là cái loại nhát như chuột chết, ngược lại Tuệ Tâm cũng sẽ không quá mức để ý đến bọn họ, có thể thả thì sẽ thả.

Nhưng mà, nếu hai người tương đối thông minh, vậy thì tuyệt đối không thể lưu.

Nếu không hậu hoạn vô cùng.

Tu vi Thần Vương cảnh nhất trọng còn mạnh hơn Bách Vực Chiến Thần nhất trọng không biết bao nhiều lần.

Mặc dù Lê Trường Sinh và Tống Tích Niên có Thái Hư Hỗn Độn Bộ, nhưng Tuệ Tâm cũng có Khinh Công Thủy Thượng Phiêu.

Cho nên, trong nháy mắt, hai người gần như bị Tuệ Tâm đuổi theo sát nút.

“Thật nhanh!”

Hai người giật mình trong lòng, di chuyển… di chuyển… Đột nhiên, giống như là đã hẹn trước với nhau, hai người quay đầu một đao một kiếm chém ra.

Ánh đao ánh kiếm, sống sờ sờ bổ vào phía trên đỉnh đầu của Tuệ Tâm.

Tuệ Tâm không chút hoang mang, chỉ dựng một tay lên trước ngực.

Trong phút chốc, bên ngoài thân thể của hắn được bao phủ một tầng kim quang, khiến cho hắn trông giống như một pho tượng hoàng kim.

Khi ánh đao ánh kiếm đánh tới, Tuệ Tâm thế mà lại dùng đầu mạnh mẽ chống đỡ.

Ầm ---!

Công kích đánh trên đầu của hắn, nhát mắt đã nổ tung.

Sau đó, Tuệ Tâm toàn thân mạ vàng bước ra từ trong vụ nổ.

“Cẩn thận, là Đại Thừa Kim Cang Quyết, tuy khác với Bất Diệt Kim Thân của Tam sư huynh, nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.”

Lê Trường Sinh vừa mới nói xong, Tuệ Tâm đã đi tới bên cạnh hai người.

“Xong đời rồi.”

Áp lực của Thần Vương cảnh nhất trọng cực lớn, khiến cho hai người cảm thấy ngực của mình đều có chút nặng nề, ngay cả hô hấp cũng bị đông cứng lại.

Cảnh giới vượt qua quá nhiều, bọn họ căn bản là không thể chiến thắng đối phương!

Cho dù trên người có ba lớp áo giáp Thần khí, hai người vẫn có thể cảm giác được, trong không khí, lớp vỏ phòng ngự sinh ra từ Thần khí đã hơi hơi rạn nứt ra, phát ra những tiếng răng rắc rất nhỏ.

“Hai cái mạng nhỏ của hai người các ngươi, ta lấy đi nhé.”

Tuệ Tâm nhếch miệng cười, đáy mắt xuất hiện một tia sáng lạnh.

Hắn không phải lần đầu tiên giết người, nhưng hai con kiến nhỏ hôm nay khiến cho hắn cảm thấy đặc biệt thú vị.

Không chút do dự, hắn trực tiếp đánh ra một quyền.

Đại Thừa Kim Cang Quyền!

Uy lực của một quyền này, rung chuyển trời đất, khiến cho trong không khí đều phát ra âm thanh vù vù thật lớn, giống như là lôi đình nổ mạnh.

Tuệ Tâm biết rất rõ uy lực của một quyền này, Thần Vương cảnh nhất trọng, lại thêm mình có thể vượt cấp giết địch, tuy rằng không có xuất hết toàn lực, nhưng mà uy lực của một quyền này cũng không thua gì Thần Vương cảnh ngũ trọng.

Hai con kiến Bách Vực Chiến Thần nhất trọng này, căn bản là không gánh được.

Nhưng ngay khi Tuệ Tâm nghĩ mình ắt thắng, hai người Lê Trường Sinh nghĩ đến thời khắc mình phải chết, một ánh sáng vàng đột nhiên hiện lên.

“Hử?”

Tuệ Tâm ngẩn ra, nắm đấm đập xuống mặt đất.

Chương trướcChương tiếp