“Trong gia tộc đứng đầu của Thần Giới có gia tộc này sao? Có thể ta kiến thức hạn hẹp, ngươi tìm nơi khác hỏi xem.”
Đối phương gật đầu.
“Cảm ơn.”
Dứt lời, đối phương quay người rời đi.
Râu Quai Nón nhìn bóng lưng của hắn từ phía sau, cau mày.
“Giống! Quá giống rồi! Làm sao lại giống như vậy được? Nhưng tính cách tên này hơi trầm ổn, không giống đại sư huynh lắm. Còn những mặt khác làm ta suýt nữa cho rằng đại sư huynh trở về rồi.”
Một bên khác, xung quanh chùa Bồ Đệ, chiến hỏa càng thiêu càng hăng,
Hầu như mỗi ngày đều có phân đà của Phật môn bị san bằng, hoặc có đệ tử Phật môn lạc đàn bị giết chết.
Đệ tử Phật môn không có cách nào. Bọn họ ở ngoài sáng, đối phương trong tối, hơn nữa lại không ngừng dùng các loại thủ đoạn xảo quyệt.
Tuy rằng Phật môn cũng dựa vào thực lực mạnh mẽ của mình giết chết một số kẻ địch nhưng bị tổn hại đến căn cơ.
Bởi vì những người này rất thông minh, nếu đánh không lại thì bọn họ liền chạy trốn, không đánh với ngươi nữa.
Đây cũng là điểm khiến Phật môn bất đắc dĩ.
Có những lúc, bọn họ không phải không đánh lại đối phương, chỉ là đối phương quá gian xảo, giống như con cá chạch, chạy còn nhanh hơn thỏ.
Nghe nói bây giờ có không ít người, giả vờ đệ tử Phật môn, đánh lén phân đà Phật môn. Bây giờ mỗi một chùa đều chấp hành các quy định giới nghiêm chặt chẽ, không phải là tăng nhân của chùa thì không được phép ra vào.
Nghe nói có những chùa vì phòng ngừa bị người khác làm hại, thậm chí còn không cho sứ thần của chùa Bồ Đề đi vào.
Hiện tại toàn bộ Phật môn đang rơi vào trạng thái hỗn loạn.
Lúc này, một ngôi chùa tên là chùa Phổ Hóa đang bị một đám kẻ địch quét sạch.
“Các huynh đệ, đánh cho ta, đánh mạnh vào cho ta! Đánh chết đám lừa trọc này đi.”
Dưới sự lãnh đạo của Thạch Trường Lâm, các đệ tử của Vô Danh tông điên cuồng đánh và đốt cháy Chùa Phổ Hóa.
Bọn họ không chút thương hại những đệ tử Phật môn này, dám giết tông chủ của bọn họ thì phải chuẩn bị gánh chịu lửa giận của Vô Danh Tông.
Ngay sau đó, trong chùa dâng lên một đợt ánh sáng chói mắt, đó chính là trận pháp trong chùa mà chùa Phổ Hóa phát động, mượn uy lực trợ giúp của trận pháp, tu vi các đệ tử của chùa Bồ Đề vốn bị chà đạp đột nhiên tăng vọt.
Thạch Trường Lâm cảm thấy có gì đó không đúng, lập tức chỉ huy các đệ tử rút lui.
“Không hay rồi! Mau rút! Mau rút! Bọn họ dùng trận pháp để gia tăng tu vi.”
Các đệ tử bắt đầu rút lui, nhưng cùng lúc đó, trên bầu trời đột nhiên bị một mảnh ánh vàng bao phủ.
“Là trận pháp phong ấn! Mẹ nó, trúng chiêu rồi!”
Vào lúc này, nếu Thạch Trường Lâm còn không nghĩ thông, mình đã rơi vào cạm bẫy, bị người khác tính kế thì hắn có thể tìm một miếng đậu hũ đụng vào đó chết cho rồi.
Bọn họ không chỉ phải đối mặt với những đệ tử chùa Phổ Hóa này còn có những trưởng lão cao tăng của chùa Phổ Hóa.
Lúc trước bọn họ không có ra tay, đoán chừng bởi vì chờ đợi khoảnh khắc trận pháp được kích hoạt.
Bây giờ, đám người Thạch Trường Lâm đến chạy cũng không chạy được rồi, đối diện bọn họ chỉ có cái chết.
“Kẻ xấu to gan, dám giết đệ tử Phật môn ta, tiêu diệt phân đà của Phật môn ta. Hôm nay, lão nạp muốn khiến các ngươi tan thành tro bụi, đời đời kiếp kiếp không được vào luân hồi!”
Vài luồng kim quang không ngừng lan tràn khiến Thạch Trường lâm cảm thấy nóng ruột.
Càng bất đắc dĩ chính là trận pháp của đối phương còn phong ấn không gian chi lực ở nơi này, trận pháp không gian trên người bọn họ không thể kích hoạt.
Lần này chết chắc rồi!
“Lão Thạch, làm sao đây? Trận pháp này là trận pháp Phật môn, chỉ có thể dùng công pháp Phật môn mới có thể phá giải, công pháp chúng ta không dễ phá giải được.”
Đối mặt với những cao thủ Phật môn đang hừng hực khí thế lao đến, Thạch Trường Lâm hét lên:
“Các huynh đệ, dù sao cũng phải chết một lần, liểu mạng với bọn họ. Vì vinh quang của Vô Danh tông, giết!”
Người ta có câu: Con thỏ gấp thì sẽ cắn người.
Nếu không thể chạy, thì liều mạng với bọn họ, giết một người không lời không lỗ, giết hai người lời rồi!
Gương mặt của các cao thủ Phật môn xuất hiện vẻ hưng phấn.
Từ lâu như vậy đến nay, Phật môn luôn bị đối phương truy sát, hôm nay cuối cùng cũng có thể đánh một trận lật ngược thế cờ xinh đẹp rồi.
Lần này, hắn muốn giết sạch những kẻ dị giáo xâm nhập vào chùa Phổ Hóa!
Hai bên va chạm vào nhau, trong chớp mắt đã phát ra vụ nổ kịch liệt.
Ầm——!
Các loại tấn công với tốc độ ánh sáng không ngừng nổ tung trong không khí.
Cả chùa Phổ Hóa nghiễm nhiên đã biến thành chiến trường đủ mọi màu sắc.
Đám người Thạch Trường Lâm đã đụng phải đối thủ chưa từng có từ trước đến nay, cho dù thân kinh bách chiến nhưng cũng không chống chọi được áp lực từ tu vi mạnh mẽ của đối phương, từng người từng người bị giết.
Ngay khi hắn đang điên cuồng chém giết đệ tử Phật môn, muốn tiêu hao nhiều lực lượng của Phật môn hơn vì Vô Danh tông, thì một giây sau một âm thanh đột nhiên vang lên trên bầu trời.
“A Di Đà Phật! Thiện tai thiện tai! Các vị đồng môn, ta đến đây giúp các ngươi một tay!”
“Lại đến một cao thủ Phật môn khác?”
Đáy lòng Thạch Trường Lâm phát lạnh, tiêu đời rồi, lần này e rằng thật sự chết chắc rồi.
Nhưng không ngờ sau khi phật âm truyền xuống, một luồng phật quang màu vàng đột nhiên đánh vào trận pháp phong ấn mà chùa Phổ Hóa lập nên.