favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 607: Càng chiến càng kịch liệt

Chương 607: Càng chiến càng kịch liệt

Ầm!

Trong khoảnh khắc, trận pháp Phật môn đã bị đánh ra một cái lỗ lớn.

Nhược điểm của trận pháp Phật môn đó chính là pháp quyết Phật đạo.

Nắm chắc nguyên lý cùng giới hút nhau, khác giới đối nghịch của trận pháp, pháp quyết Phật Đạo rất dễ cắm vào trận pháp Phật môn. Nếu như sau khi pháp quyết tiến vào trong trận phá, lần nữa bất ngờ đảo ngược đòn tấn công thì có thể phá vỡ trận pháp Phật môn.

Bởi vì vấn đề khiếm khuyết này, mà lúc bình thường Phật môn rất ít khi nghiên cứu trận pháp.

Nhìn trận pháp Phật môn bị nổ ra một cái lỗ lớn, cao thủ Phật môn ngơ ngác, đám người Thạch Trường Lâm cũng ngơ luôn.

Chuyện này là như thế nào?

Người đến không phải là đệ tử Phật môn sao? Rõ ràng hắn dùng công pháp Phật môn mà?

Sao cao thủ của Phật môn cũng muốn đánh Phật môn rồi?

Đang nghi ngờ thì một giây sau một bóng người mặc áo cà sa đột nhiên đáp xuống.

“Các huynh đệ, giết cho ta! Giết mấy tất cả đám lừa trọc này!”

Mọi người ở chùa Phổ Hóa: “...”

Đám người Thạch Trường Lâm: “...”

Long Cuồng dẫn một đám người đầu trọc điên cuồng chém giết đệ tử chùa Phổ Hóa.

Sau giây phút hóa đá ngắn ngủi, Thạch Trường Lâm không nhịn được mà phun ra một câu chửi tục.

“ĐM! Đây không phải là sư huynh Long Cuồng sao?”

Chỉ đến lúc này, bọn họ mới phản ứng lại, người đến là Long Hoàng thượng cổ trên Thái Cổ sơn mạch—— Long Cuồng.

“Long Cuồng sư huynh, đã xảy ra chuyện gì với ngươi vậy? Sao ngươi lại mặc áo cà sa, còn cạo sạch tóc nữa?”

“Đây là tuyệt kỹ che mắt người khác của lão phu! Ta chỉ cần giả trang thành hòa thượng, thì không có ai biết ta là đệ tử của Vô Danh tông.”

Long Cuồng đã dùng cái cớ này một nghìn vạn lần. Hết cách rồi, hắn đâu thể nói với mọi người, sau khi đến Thần Giới, hắn đã gia nhập Phật môn, tiến vào Đào Hoa Am tu luyện công pháp Phật môn được?

“ĐM! m mưu của Long Cuồng sư huynh tuyệt quá!”

“Các ngươi còn ngẩn người ra đó làm gì? Cùng ta giết đám lừa trọc này đi!”

Đám người nhận được sự cổ vũ của Long Cuồng, lập tức phấn khởi đánh về phía đệ tử Phật môn.

Thạch Trường Lâm vứt xuống hàng trăm nghìn Thần tinh, khiến mặt đất ở chùa Phổ Hóa bị nổ tung ra thành một cái hố sâu khổng lồ.

Sau khi tạo thành cái hố sâu khổng lồ, trận pháp chùa Phổ Hóa bị hủy diệt không ít, cả trận cũng hoàn toàn mất hiệu quả.

Không có trận pháp thêm sức mạnh, lực chiến đấu của đệ tử và các trưởng lão chùa Phổ Hóa lập tức quay về trình độ như lúc trước.

Kể từ đó, chùa Phổ Hóa vốn tràn đầy tự tin, chỉ trong chớp mắt lại trở thành một địa ngục trần gian của Phật môn.

Bên phía hẻm núi, Lục Tiêu Nhiên đang vui vẻ tính toán bài trong tay mình trước mắt.

Việc tăng cấp của Lục gia không tệ. Lục lão gia tử đã thăng cấp rất mạnh rồi, đã được mình tăng cấp thành Thiên Vực Đấu Thần đỉnh phong, sắp đột phá đến Thần Vương cảnh rồi.

Thế hệ thứ hai, thứ ba của Lục gia, trên cơ bản đều đã bước vào tầng trên của Thập Vực Võ Thần.

Đây là một chiến lực không nhỏ, nếu tương lai đều có thể nuôi dưỡng đến Thần Đế, vậy thì thật là hoàn mỹ không một tì vết.

Lê Trường Sinh và Tống Tích Niên coi như không chịu lạc hậu, đều đã đạt tới Thiên Vực Đấu Thần đỉnh phong.

Bây giờ chính Lục Tiêu Nhiên cũng rất mạnh, đã đột phá đến Thần Hoàng cảnh bát trọng, cách Thần Tôn lại gần thêm một bước.

Chỉ cần đột phá đến cảnh giới Thần Đế, thì mình có thể lập tức ra ngoài cứu các đệ tử về rồi.

Vượng Tài còn chưa tỉnh lại, nhưng Lục Tiêu Nhiên đã nhìn qua Tố Thân Ấn một lượt, tâm trạng vốn dĩ không tệ lắm, đột nhiên trầm xuống.

Tiêu đời rồi.

Trong Tố Thân Ấn lại có mấy giọt tinh huyết và tàn hồn bắt đầu sinh sôi sinh mệnh rồi. Điều này có nghĩa là bản thể của bọn họ bây giờ đã chết.

Lục Tiêu Nhiên đảo qua một vòng, đều là đệ tử đời hai, không phải là đám Vân Ly Ca.

Nhưng cho dù như vậy, chuyện này cũng khiến Lục Tiêu Nhiên cảm thấy lo lắng.

Số lượng các đệ tử chết càng nhiều, đây tuyệt đối không phải là một hiện tượng bình thường, ít nhất hắn không thể khoanh tay làm ngơ.

Cái chết của đệ tử đời hai đã là một tổn thất cực lớn đối với hắn. Nếu đám đệ tử như Vân Ly Ca cũng xảy ra chuyện, thì mình coi như xong rồi.

Không có đám Vân Ly Ca gia tăng tốc độ tu luyện, một mình hắn cố gắn tu luyện, lại không có phẩn thưởng, phải tu luyện đến năm nào tháng nào?

Đây đều là chuyện tốt của hai tên ngốc Lê Trường Sinh và Tống Tích Niên làm ra. Rảnh quá không có chuyện làm, tuyên truyền mình bị Phật môn giết chết, không phải là làm bậy sao?

Không được, không thể tiếp tục như vậy được.

Tuy rằng bây giờ Lục Tiêu Nhiên không muốn đích thân rời núi, nhưng cũng không thể để các đồ đệ của mình từng người từng người đi chịu chết.

Vậy là sau khi hít sâu một hơi, hắn ra một quyết định trọng đại.

Hắn thuấn di đến lối vào hẻm núi, trước mặt Nhị Cẩu Tử đang trông coi cửa.

“Chủ nhân, sao ngươi lại ra rồi?”

“Ta đến xem có Phật môn xâm nhập hay không.”

“Chủ nhân yên tâm đi, có Nhị Cẩu Tử ta ở đây thì không có cổng lớn nào ta không trông coi được. Đừng nói là người Phật môn đến, cho dù là Như Lai Phật Tổ đích thân qua đây, ta cũng trông kĩ cho ngươi.”

Lục Tiêu Nhiên gật đầu.

“Tốt lắm, ngươi đã trở thành một con chó giữ nhà thành thục rồi, bây giờ lại để ngươi ở đây trông cổng lớn, ta cảm thấy ngươi là một nhân tài không được trọng dụng.”

Chương trướcChương tiếp