favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 610: Mỗi người đều có mục đích riêng (2)

Chương 610: Mỗi người đều có mục đích riêng (2)

“Trụ trì, chùa Phổ Hóa báo nguy hiểm, có tám trăm vạn yêu ma lúc nào cũng có thể bị thả đi.”

Trụ trì chùa Bồ Đề khoác áo cà sa màu đỏ, ngồi xếp bằng trên đệm, nhìn thấy đối phương cũng chỉ liếc qua.

“Không phải đã để đệ tử chùa Thiên Huệ và chùa Phật tâm đi cứu viện rồi sao?”

“Đội ngũ của chùa Thiên Huệ và chùa Phật Tâm không biết xảy ra chuyện gì, bị cản lại ở vị trí cách chùa Phổ Hóa bảy vạn dặm rồi, tốc độ giảm đi không ít, có thể là gặp phải đồng bọn của những tà ma đó ngăn chặn.”

“Không gấp, để đệ tử chùa Quảng Năng gấp rút cứu viện từ đường khác.”

“Như vậy thì quá chậm, hơn nữa cũng không có ý nghĩa quá lớn. Có thể phái ra Thần Đế? Hay cường giả Thần Tôn cảnh cũng đủ giải quyết được nguy cơ của chùa Phổ Hóa rồi.”

Trụ trì cười lạnh.

“Thần Đế? Đó đều là bảo bối của Thượng Phật, ngươi muốn động thì động được sao?”

“Vậy Thần Tôn thì sao? Có thể phái ra một vị Thần Tôn chứ?”

“Đừng hòng. Thượng Phật đã sắp xếp mười năm, do cường giả Thần Tôn bố trí Thông Thiên trận của Phật môn, hấp thu tất cả nguyện lực của thế giới này, tăng tu vi của tất cả thần đế lên đỉnh phong. Sau đó lại tổ chức Đại hội Độ Ma lần nữa, trợ giúp bọn họ phi thăng thành tiên. Ngươi muốn Thượng Phật giải trừ Thông thiên trận Phật môn, phái ra Thần Đế và Thần Tôn, quả là kẻ ngốc nói mơ. Cảnh giới Thần Hoàng, cảnh giới Thần Vương thì có thể phái ra một số.”

“Sao Thượng Phật lại có thể làm như vậy? Gần đây Phật môn ta gặp nạn, chính là lúc nên phái cao thủ ra ứng chiến, hắn từ bỏ Thông Thiên trận Phật môn một chút, phái ra cao thủ ổn định lại chuyện này, thì có gì không thể? Nếu phái ra một vị cường giả Thần Đế, thì nhất định có thể giết được những con kiến kia.”

Trụ trì hừ nhẹ một tiếng.

“Chúc mừng ngươi, heo cũng nghĩ như vậy đó. Nhưng quá đáng tiếc, đạo lý đến heo còn hiểu được, Thượng Phật lại không thể hiểu. Hay nói cách khác, hắn cố ý không hiểu.”

“Ý của chụ trì là?”

“Ngươi đừng quên, nhiệm kỳ của Thượng Phật sắp đến rồi. Hắn chỉ cần làm mười vị Thần Đế, độ kiếp phi thăng thành tiên, thì hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ viên mãn, quay về Linh Sơn ở Tiên giới.

Quả thật, lần này Phật môn Thần giới gặp nạn, hắn cũng có một phần trách nhiệm. Nhưng chuyện này đã xảy ra rồi, hắn không thể thay đổi được.

Nhưng nếu như hắn dẫn thêm mấy vị Thần Đế đến Tiên Giới, thì công lao của hắn đã đủ để xóa bỏ sai lầm trong công việc ở thế giới này.

Điều hắn muốn là đạt được phần thưởng của Linh Sơn. Chỉ cần có thể có được phần thưởng của Linh Sơn, hắn sẽ có cơ hội làm tu vi của mình tăng thêm một bước.

Còn thế giới của chúng ta, Phật Môn sẽ thế nào, không cần hắn phải quan tâm.”

Sau khi hắn rời đi sẽ có một Thượng Phật mới đến tiếp nhận vị trí của hắn.

Thế cục rắc rối sẽ để lại cho vị Thượng Phật tiếp theo.”

Đệ tử truyền lời, siết chặt nắm đấm, gương mặt đỏ bừng vì tức giận, trán nổi gân xanh, dữ tợn giống như một con rồng khổng lồ trên dãy núi.

“Người xuất gia có lòng dạ từ bi, làm sao hắn có thể ngồi yên không quản, để mặc cho đệ tử Phật môn chúng ta bị người khác tàn sát?”

Trụ trì liếc hắn, sắc mặc lãnh đạm nói:

“Lòng dạ từ bi? Đó chỉ là một khẩu hiệu mà thôi, nếu Phật môn thật sự có lòng dạ tử bi, làm sao có thể có giới luật nghiêm khắc? Vượt xa những môn phái khác?

Cái gọi là từ bi, cái gọi là đại ái vô cương, chẳng qua chỉ vì thu hút đệ tử mà thôi.

Đạo đạo ba ngàn, thành thần, thành ma, thành phật, thành tiên. Mỗi một loại đạo đều có thể đạt đến cực điểm.

Thượng Phật cũng là người, không phải là thánh nhân. Hắn chỉ là muốn hoàn thành mục tiêu của hắn, sau dó quay về Linh Sơn tiếp tục tu luyện mà thôi, sao có thể để mắt tới những người như chúng ta?

Ngươi đừng quá ngây thờ, nghe ta nói, phái đệ tử chùa Quảng Năng đi cứu viện trước.

Còn về những chuyện khác, dù sao lại không cần chúng ta gánh vác, cần gì phải hỏi nhiều.

Huống hồ, phía chùa Phổ Hóa còn có một vị cao thủ trấn giữ, trong chốc lát chắc hẳn sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.”

“Vâng.”

Đệ tử truyền lời mau chóng lui xuống, còn trụ trì lại nhìn về phía cấm địa phía sau chùa Bồ Đề, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

Trong cấm địa, gần hai trăm vị Thần Tôn Phật môn đang dốc hết toàn lực trợ giúp mười lăm vị Thần Đế Phật môn gia tăng tốc độ tu luyện.

Thượng Phật ở chính giữa Thông Thiên trận Phật môn, nhìn thấy tu vi của các Thần Đế liên tục tăng lên, khóe miệng không nén nổi hơi cong.

Rất tốt, chỉ cần toàn bộ mười lăm vị cường giả Thần Đế này đều phi thăng lên Linh Sơn, thì hắn có thể xóa bỏ sai lầm của bản thân, sẽ không bị trừng phạt, lấy được phần thưởng một cách hoàn hảo.

Hắn không phải kẻ ngốc, hắn đương nhiên biết không có cao thủ đi tác chiến, những người Phật môn này không biết sẽ oán hận mình đến nhường nào.

Nhưng biết là một chuyện, làm thế nào lại là một chuyện khác.

Thượng Phật vốn muốn phái ra cao thủ đi dẹp loạn, đối phó với những yêu ma làm nhiễu loạn Phật môn kia.

Nhưng khi hắn nghĩ tới đối phương có thể là một khí vận chí tử mà sư huynh đã từng nói với mình, thì ngay lập tức hắn từ chối loại ý nghĩ này.

Chương trướcChương tiếp