Nếu như đối phương là khí vận chi tử, hắn không chỉ không thắng được đối phương, trái lại còn nộp cả mạng mình.
Trong truyền thuyết, đó chính là sự tồn tại mà đến cả hai vị đại lão gia Thánh nhân của Phật môn cũng phải kiêng dè.
Nghe nói, mỗi một vị khí vận chi tử, đều có khí vận đỉnh cao nhất, vô song nhất.
Bọn họ bất khả chiến bại, thậm chí mỗi một người đều có tiềm lực trở thành Thánh nhân!
Đây là sự tồn tại kinh khủng mà những đệ tử Phật môn căn bản không hiểu rõ.
Hắn tình nguyện bị những người này âm thầm mắng chửi cũng không muốn đi đối phó khí vận chi tử.
Danh tiếng gì đó lại không thể ăn được, nào có giá trị hơn việc mình quay về Linh Sơn, để mình được nhận phần thưởng, tiếp tục tu luyện?
Lỡ bản thân tu luyện thành Phật thì có thể đường dường chính chính trở thánh ự tồn tại thiên thu vạn đại, tồn tại bất tử qua từng kỷ nguyên.
Biên cảnh Hoang Cổ thánh địa, một đàn yêu thú mai phục trong rừng rậm, kéo ra một chiến tuyền vừa dày đặc vừa dài ngoằng.
Tô Linh Thức đang nằm trên một cành cây, nhắm mắt dưỡng thần, thuận tiện tu luyện công pháp của hắn.
Nhưng vào lúc này, một bóng hình vội vã bay đến, hạ xuống bên cạnh hắn.
Đó là một con Thần thú hoàng kim sư tử.
“Cửu Gia, đệ tử chùa Quảng Năng đã xuất hiện rồi, đến cả đệ tử của mấy chùa nhỏ gần chùa Quảng Năng cũng ra trận rồi. Họ tập kết thành một đại quân, đang đi về phía bên này.”
Tô Linh Vũ lười nhác ngồi dậy, khẽ cau mày, khó hiểu:
“Kì lạ, không phải đám lừa trọc Phật môn này đã bị chúng ta giết đến mức không dám xuất hiện rồi sao? Sao bây giờ lại ra ngoài rồi, hơn nữa còn dám lập tức xuất hiện nhiều như vậy?”
“Có phải bọn họ muốn đi chùa Bồ Đề không?”
“Chùa Bồ Đề ở phía đông, bọn họ thật sự muốn đi chùa Bồ Đề thì sẽ không đi về hướng này.”
“Nhưng phương hướng của bọn họ cũng không phải đi về phía chúng ta .”
Tô Linh Thức khẽ cau mày, đã nghĩ ra nguyên nhân.
“Không đúng, có vấn đề. Bọn họ có thể đi tiếp viện ai đó hoặc đối phó ai đó. Tuy rằng ta không biết đối phương là ai, nhưng rất có khả năng là đệ tử của Vô Danh tông, hoặc là người đối phó Phật môn giống như chúng ta vậy.”
Sắc mặt hoàng kim sử tử lạnh lùng.
“Vậy thì không thể để bọn họ qua đó được.”
“Đúng vậy, cho dù bọn họ đi cứu viện hay làm gì, thì chắc chắn có người đang tấn công phân đà Phật môn. Tuy rằng không biết đối phương rốt cuộc là ai? Nhưng chỉ cần đối nghịch với Phật môn thì Vạn Yêu Đế Chủ ta đây nhất định sẽ giúp hắn một trận này!”
Thần giới, bên phía Khương Thái Huyền.
Tình hình chiến đấu vừa bắt đầu đã tiến thẳng đến giai đoạn gay cấn.
Mấy năm qua, Khương Thái Huyền vào Nam ra Bắc ở Thần giới, nhờ vào Tường Vân Chân Lôi mà sư tôn Lục Tiêu Nhiên ban cho, cộng thêm năng lực trận pháp mà Lục Tiêu Nhiên truyền thụ, hắn đã vơ vét được không biết bao nhiêu cổ mộ.
Nhiều cổ mộ như vậy, không biết có bao nhiêu của cải, tất cả đều bị một mình hắn lấy được, số Thần tinh trong tay hắn đã không dưới năm tỷ.
Vì vậy khi bố trí trận pháp, hắn không hề nương tay, trận pháp này nối tiếp trận pháp kia, vô cùng dày đặc.
Nhờ những trận pháp này, Khương Thái Huyền vừa mới bắt đầu, quân tiếp viện của Phật Môn đã bị đánh cho chạy trối chết, tất cả mọi người đều choáng váng.
Điều khiến bọn họ càng choáng váng hơn là trận pháp mà Khương Thái Huyền bố trí có chiến tuyến công kích rất dài!
Cho dù bọn họ có kéo dài hơn ngàn dặm, họ vẫn có thể gặp phải trận pháp do Khương Thái Huyền và đệ tử đời thứ hai của Vô Danh tông bố trí như cu.
Chuyện này quả thực khiến cho bọn họ tức giận đến chửi thề.
Bọn họ vốn định dừng lại, nghỉ ngơi một chút, phía sau lại không ngừng truyền đến lời thúc giục của chùa Bồ Đề.
Nói là chùa Phổ Hóa đã lửa sém lông mày, phải tiếp tục cứu viện.
Không làm sao được, bọn họ chỉ có thể kiên trì tiếp lần nữa.
Đệ tử Vô Danh tông ở bên phía trận pháp lập tức gọi Khương Thái Huyền tới.
“Bát gia, mau nhìn kìa, bọn lừa trọc kia lại bắt đầu lên đây. Trận pháp của chúng ta sắp không kiên trì được nữa rồi, nếu còn tiếp tục như vậy, chúng ta sẽ phải dùng đến đao thật thương thật sống mái với nhau.”
Từ đầu đến cuối, vẻ mặt Khương Thái Huyền vẫn nghiêm trọng.
“Có trận pháp công kích, mà bọn chúng còn muốn xông lên. Xem ra đám lừa trọc này đã nhận được tử lệnh rồi.”
“Vậy phải làm sao bây giờ? Hiện tại, bọn chúng đều xông về một hướng, xác định vị trí đột phá vòng vây. Nhìn tình hình này, phỏng chừng không bao lâu nữa bọn chúng có thể phá hủy được trận pháp. Thế nhưng, nhân số đám lừa trọc này còn rất đông, đội ngũ phía sau rất dài, đoán chừng sẽ lọt qua không ít đâu.”
Khương Thái Huyền im lặng một chút, chợt lên tiếng:
“Dùng Thần binh. Mấy năm nay chúng ta trộm mộ, chiếm được nhiều Thần binh như vậy, hiện tại lấy hết ra đây, để ta ném ra ngoài kíp nổ.”
“Hả?”
Đám người Quân Trường Minh lập tức trợn tròn mắt.
“Kíp nổ Thần binh, chúng ta có cần làm vậy hay không?”
“Đây là chuyện không còn cách nào khác, kẻ địch càng điên cuồng, càng cho thấy chúng ta cần phải chặn đánh. Hơn nữa, Thần binh nổ rồi, chúng ta vẫn có thể có được, vẫn tốt hơn nhiều so với việc để bọn chúng tới đây giết chúng ta, đúng không? Còn nữa, chúng ta đã trộm mộ nhiều năm như vậy, trên cơ bản mỗi người đều có một thanh thần khí trong tay, còn quan tâm Thần binh gì chứ.”
Đám người Quân Trường Minh bỗng nhiên tỉnh ngộ.
“Đúng vậy! Chúng ta đều dùng Thần khí, còn cần Thần binh làm cái gì? Kíp nổ kíp nổ, kíp nổ hết đi.”
“Kíp nổ chính là nghệ thuật, các huynh đệ, đánh cực lực cho ta!”
“Giết sạch đám lừa trọc, Vô Danh tông muôn năm!”
Những đệ tử Phật Môn vốn đang dốc hết sức, liều mạng phá trận pháp bỗng nhiên thấy từng chùm sáng bay tới từ phía bầu trời đối diện.
“Có công kích, đệ tử biết Kim Chung Tráo tiến lên.”