Ở phía bên kia, Quân Bất Kiến đang ở yên một góc thì bỗng nhiên đám người Thạch Trường Lâm truyền tống tới.
Xi~
“CMN!”
Quân Bất Kiến giật mình kêu lên, lập tức lui về phía sau. Cột nước lập tức bất ổn, bay loạn giữa trời. Mọi người hoảng sợ đến sắc mặt đại biến, cả đám nhảy lùi ra xa.
“CMN, Thất gia, ngươi tiểu quá xa rồi?”
“Thất gia ngươi chú ý chút đi, đều bắn tung tóe đến trên người ta rồi này, quần áo của ta mới mua đấy.”
“Thất gia, nước tiểu của ngươi dù ngược gió cũng có thể xa tới ba trượng, lợi hại ghê.”
Quân Bất Kiến run cả người, vẻ mặt u ám nói:
“Tại sao các ngươi đột nhiên truyền tống tới thế? Gặp được Đại lão Phật Môn nhanh như vậy?”
“Không phải, việc này nói ra thì rất dài dòng, ngươi mặc quần trước đi đã.”
Quân Bất Kiến vừa nói vừa kéo quần, thắt đai lưng, sau đó mới mở miệng nói:
“Mau nói.”
“Là như vậy, chúng ta phụng mệnh đi chùa Phổ Hóa nhưng kết quả là gặp được Long Cuồng.”
“Long Cuồng? Hắn không phải là đồ đệ của đại sư huynh ta, Long Hoàng Thượng Cổ của Thái Cổ Sơn Mạch sao?”
“Hiện giờ kẻ này đã gia nhập Phật Môn, nhưng dù sao tâm vẫn ở cùng phe với chúng ta. Sau đó chúng ta hợp lực cùng nhau diệt trừ chùa Phổ Hóa, phát hiện ra đám yêu ma bị giam cầm trong Chùa Phổ Hóa để dùng tại Đại hội Độ Ma của Phật Môn, Ngũ tiểu thư cũng ở trong đó đấy.”
“Ai?”
Quân Bất Kiến bất ngờ cao giọng lên.
“Ngũ tiểu thư.”
“Gia Cát sư tỷ của ta?”
“Đúng! Nàng bị Phật Môn bắt rồi, hình như cũng muốn đi tham gia Đại hội Độ Ma gì đó kia. Đám vương bát đản Phật Môn kia lại bẻ gãy hai cái răng nanh của nàng, bây giờ nói chuyện cũng lọt gió, thật thảm.”
Đồng tử Quân Bất Kiến tức khắc co rụt lại, hắn siết chặt nắm tay!
“Đúng là đám súc sinh, lại dám đối xử với sư tỷ của ta như vậy, thật sự coi Vô Danh tông ta không có ai phải không? Vậy sao các ngươi không cứu sư tỷ của ta ra?”
“Vốn là đã cứu được. Kết quả, đại lão Phật Môn chạy tới, bố trí một trận gì mà Như Lai Phật Quang trận bắt lại toàn bộ đám yêu ma, mấy người chúng ta cũng không thể làm gì khác hơn, đành phải mau chóng quay về nói sự việc cho ngươi trước.”
“MN! Sư tôn ta vừa mới bị bọn chúng hại chết, đám con lừa trọc chết tiệt này lại bắt sư tỷ của ta, còn đánh gãy răng sư tỷ của ta, thật sự coi Vô Danh tông ta không có ai sao? Hôm nay, Quân Bất Kiến ta, sẽ lấy thân phận của chưởng môn tương lai của Vô Danh tông diệt trừ đám lừa trọc chết tiệt này. Dẫn đường, đi thẳng đến chùa Phổ Hóa cho ta!”
Bên phía Khương Thái Huyền, ban đầu dựa vào dẫn nổ thần binh đã công kích áp chế khí thế đối phương xuống. Thế nhưng, bọn họ chỉ dừng lại nghỉ ngơi một chút, đối phương đã mau chóng xông về phía trước. Hơn nữa lúc này đây, đối phương đã bắt đầu lấy trưởng lão Phật Môn đi tiên phong, chỉ với một thanh thần binh thì không có khả năng nổ chết hoặc làm đối phương bị thương nữa, hiệu quả đã bị giảm xuống đáng kể.
Nhìn trận pháp đang từ từ bị phá hỏng, đối phương lại bắt đầu ra tay một lần nữa, Khương Thái Huyền khẽ cắn môi.
“Quân Trường Minh, thần khí của ngươi đâu? Lôi thần khí ra cho ta, nổ chết bọn chúng đi.”
Quân Trường Minh cắn răng nói:
“Bát gia, đây chính là thần khí, đều là con trong đáy lòng các huynh đệ. Cứ cho nổ như vậy, có phải quá ác rồi không?”
“Nếu người không tàn nhẫn, làm sao đứng vững được? Dẫn nổ đi, nhanh lên.”
Tuy rằng Quân Trường Minh không nỡ nhưng hắn cũng không có cách nào, chỉ có thể lấy thần khí từ trong túi trữ vật ra, dẫn nổ cùng mọi người, rồi ném ra ngoài.
Ầm ầm ầm.
Trong nháy mắt, mặt đất lại bắt đầu rung chuyển, hơn nữa lần này so với trước kia còn nhanh hơn, kịch liệt hơn!
Đám mây hình nấm xuất hiện giống như cái gì đó khổng lồ liên tục bắn ra từng dòng gì đó lên bầu trời.
Khi dư âm vụ nổ tan dần đi, mọi người nhìn thấy được thành quả chiến đấu của mình, không khỏi cảm thấy vui mừng.
“Hay thật, thoáng cái đã nổ chết hơn hai mươi Thập Vực Võ Thần, và mấy Bách Vực Chiến Thần nữa.”
Nhưng bọn hắn còn chưa kịp hưng phấn thì Thạch Trường Lâm tinh mắt đã la lên lần nữa.
“Không đúng, các ngươi mau nhìn xem tuy rằng chúng ta đã cho nổ chết một ít cao thủ Phật Môn, nhưng vẫn đám cao thủ Phật Môn sót lại đang bắt đầu công kích vào trận pháp kìa, lần này còn có cường giả Thiên Vực Đấu Thần tham dự vào nữa!”
“Bát gia, thần khí của chúng ta cũng không phải thần binh, không có nhiều đến vậy, nếu dẫn nổ tiếp thì cái quần cũng không còn mà mặc.”
Khương Thái Huyền nhíu mày.
“Xem ra đây là một đám con lừa trọc, liều mình tử trận. Chỉ có điều, bọn chúng tấn công càng mạnh mẽ thì càng nói rõ tình huống bên kia càng đáng lo. Hiện tại, mặc dù chúng ta bỏ chạy không có vấn đề gì, nhưng mấy huynh đệ bên kia thì phiền toái rồi, hơn nữa lỡ như đó là huynh đệ Vô Danh tông chúng ta thì sao?”
“Chúng ta đều là đệ tử Vô Danh tông, cũng không thể tự đâm đầu vào chỗ chết phải không?”
“Không thể đánh tiếp nữa, quân số đối phương quá nhiều, còn có các phân đà Phật Môn khác đang liên tục tiếp viện qua đây, quân số của chúng ta quá ít. Hơn nữa, nếu cứ kéo dài như vậy nữa, lỡ Phật Môn phái tới cường giả trên Thần Hoàng cảnh thì phiền phức lớn rồi.
Hiện tại ta chỉ có tu vi Thiên Vực Đấu Thần tam trọng, tối đa chỉ có thể chiến đấu vượt cấp một đại cảnh giới, chỉ có thể đánh với Thần Vương Cảnh mà thôi.