Lão hòa thượng Thiết Ngộ nhìn lướt qua Tô Linh Vũ, ánh mắt dừng trên Thí Thần Phủ và Hoang Cổ Thuẫn trên tay hắn, một giây dừng lại như vậy, gương mặt toát ra vẻ khác thường.
Sau đó, hắn mới nhìn Tô Linh Vũ, tiếp tục mở miệng nói:
“Các hạ được là nhân tộc, vì sao phải cấu kết với yêu ma? Chẳng phải là đã làm mất thể diện của nhân loại hay sao? Ta thấy các hạ có duyên với Phật môn chúng ta, chi bằng, lão nạp làm người dẫn đường cho ngươi, độ ngươi vào cửa Phật của ta. Ta bảo đảm đãi ngộ của các hạ tuyệt đối sẽ không thấp hơn bất kỳ một vị cường giả Thần Vương cảnh nào của Phật môn, như thế nào?”
Tô Linh Vũ lạnh lùng cười một tiếng.
“Nhưng ta đã giết nhiều đệ tử Phật môn của các ngươi như vậy! Chẳng lẽ, các ngươi không thèm để ý chút nào sao?”
“Ha ha ha.”
Lão hòa thượng Thiết Ngộ cười ha ha, rồi chợt mở miệng nói:
“Bởi vì cái gọi là bỏ đồ đao xuống, lập địa thành Phật. Chỉ cần các hạ có thể thay đổi hoàn toàn, đưa tất cả lũ yêu thú thần thú phía dưới này đến chùa Bồ Đề, để bọn chúng tham gia Đại hội Độ Ma của Phật môn chúng ta, coi như là lấy công chuộc tội. Ta sẽ thay mặt chùa Bồ Đề, cho ngươi thêm một phần thưởng đặc biệt, thế nào?”
Tô Linh Vũ dựng thẳng một ngón giữa trong lòng.
Phật môn quả là đủ vô sỉ, cả ngày đầy miệng nhân nghĩa đạo đức. Kết quả, đến đây lại muốn mình bán đứng thuộc hạ của mình, đổi lấy địa vị ở Phật môn.
E rằng, chờ sau khi hắn đáp ứng rồi, đưa những thuộc hạ này tới chùa Bồ Đề, để bọn họ độ hóa. Vài phút đồng hồ sau, hắn sẽ trở thành con rơi.
Hắn không tin người Phật môn có lòng tốt như vậy.
Chẳng qua, nếu lúc trước, Tô Linh Vũ chắc chắn sẽ không nói thêm lời thứ hai, trực tiếp công kích.
Nhưng trải qua dạy dỗ của Lục Tiêu Nhiên, Tô Linh Vũ chắc chắn sẽ không ngu ngốc như vậy, có thể chiếm lợi thì lập tức chiếm lợi.
Hắn giả vờ động lòng nói:
“Thật sao?”
Lão hòa thượng Thiết Ngộ mỉm cười.
“Đương nhiên là thật.”
“Vậy ngươi viết giấy cam đoan cho ta. Dùng máu của ngươi để thề.”
Lão hòa thượng Thiết Ngộ gật đầu.
“Có thể.”
Hắn nhanh chóng viết giấy cam đoan, tiếp theo sau đó ép một giọt tinh huyết ra từ ngón tay của mình, ấn lên trên nó.
“Giấy cam đoan này, đã được chưa?”
Hắn vứt giấy cam đoan xuống tay Tô Linh Vũ.
Hắn cũng không sợ Tô Linh Vũ giở trò, bởi vì trên giấy cam đoan chỉ viết rằng nếu Tô Linh Vũ tiến vào Phật môn, hắn sẽ cho Tô Linh Vũ đãi ngộ như Thần Vương cảnh, và nếu Tô Linh Vũ hiến tế những yêu thú và thần thú này, hắn có thể cho Tô Linh Vũ thêm một khoản tài nguyên không nhỏ.
Nhưng trong đó có một điều kiện tiên quyết, đó là Tô Linh Vũ phải gia nhập Phật môn.
Nếu Tô Linh Vũ thật sự gia nhập Phật môn, chính hắn sẽ có một công lớn trong Phật môn, đạt được không ít phần thưởng tài nguyên.
Nếu Tô Linh Vũ không gia nhập Phật môn, thì hắn sẽ trực tiếp tiến hành chém giết Tô Linh Vũ, ngoài mất thời gian ra thì cũng không chậm trễ cái gì.
Song, điều khiến hắn không nghĩ tới chính là, Tô Linh Vũ lấy được giấy cam đoan của hắn, trực tiếp dùng thần lực luyện một giọt tinh huyết ra từ giấy cam đoan.
Sau đó, không chờ đối phương kịp phản ứng, hắn liền trực tiếp thúc dục Ngự Thú Thần Quyết, rót ý niệm của mình vào trong một giọt tinh huyết này.
Đây là phương pháp công kích mà hắn thăm dò được trong khi vận dụng Ngự Thú Thần Quyết mấy năm qua.
Bởi vì bản thân Ngự Thú Thần Quyết là công pháp dùng tinh thần lực xâm lấn tinh thần của người khác. Mặc dù hắn còn chưa nghiên cứu ra Ngự Thú Thần Quyết có thể trực tiếp dùng để khống chế người hay không, nhưng hắn đã sớm thăm dò ra, Ngự Thú Thần Quyết có thể coi là công kích tinh thần lực.
Tu vi của hắn không thể vượt cấp cao như vậy, treo một vị cường giả Thần Vương cảnh lên đánh. Nhưng sau khi hấp thu nhiều thần thú và yêu thú như vậy, tinh thần lực của hắn trải qua muôn ngàn thử thách, đã sớm vượt qua cảnh giới trước mắt của hắn.
Tinh thần lực của hắn vượt cấp một đại cảnh giới không thành vấn đề.
Trực tiếp khởi động Ngự Thú Thần Quyết, lập tức làm cho thân thể Thiết Ngộ chấn động, ngay cả ảo ảnh thần hồn sau lưng cũng bắt đầu đung đưa kịch liệt.
“Vô liêm sỉ, ngươi lại dám lừa ta!”
Thiết Ngộ nổi cơn thịnh nổ.
Không phải do hắn không đề phòng. Thực lực của chính hắn rất mạnh, bên cạnh lại có ba vị Thần Vương, hơn nữa tu vi của Tô Linh Vũ cũng không mạnh bằng hắn, thế nên hắn căn bản không sợ, chẳng qua chỉ phòng ngự một chút.
Nhưng thể nào hắn cũng không nghĩ tới, ngàn tính vạn tính, Tô Linh Vũ này lại bất ngờ ra tay, hơn nữa còn là công kích tinh thần.
Bất ngờ không đề phòng, chịu thiệt thòi lớn, trong nháy mắt cả người ngơ ngác.
Một đòn kia không phải tầm thường, trực tiếp làm linh hồn của hắn choáng váng trong thời gian ngắn, không kiềm chế được.
Mà nhân cơ hội này, Tô Linh Vũ trực tiếp bỏ chạy.
Sư tôn đã nói rồi, nếu đối phương mạnh hơn mình, vậy thì chạy. Nếu đối phương nhiều người hơn mình, vậy cũng chạy.
Bây giờ, đối phương không chỉ mạnh hơn mình, còn nhiều người hơn mình, người không chạy là kẻ ngu.
Hắn không đánh lại đối phương. Từ nháy mắt nhìn thấy đối phương, hắn đã bắt đầu âm thầm tính toán.
Không nghĩ tới đối phương quả nhiên trúng chiêu.