favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 619: Lừa người, chúng ta là chuyên nghiệp (2)

Chương 619: Lừa người, chúng ta là chuyên nghiệp (2)

Trước khi chạy trốn, hắn đã trực tiếp dùng Ngự Thú Thần Quyết, báo cho thần thú và yêu thú phía dưới, để bọn chúng trốn vào thánh địa Hoang Cổ.

“Chết tiệt! Đừng để cho bọn chúng chạy, đuổi theo cho ta!”

Thiết Ngộ đã thẹn quá thành giận. Hắn đường đường là cường giả Thần Hoàng cảnh của Phật môn, kết quả lại bị một tên mao đầu tiểu tử ám toán, làm sao hắn có thể cam tâm? Lúc này, hắn lập tức chỉ huy đệ tử Phật môn đuổi theo vào thánh địa Hoang Cổ.

Tô Linh Vũ dẫn đám thần thú, vừa chạy vừa dẫn nổ thần tinh.

Thánh địa Hoang Cổ có rất nhiều khoáng mạch thần tinh, mà thần thú yêu thú lại không cần những thần tinh này.

Thế nên mấy năm nay, thần tinh hắn thu thập có khả năng nhiều hơn lão bát Khương Thái Huyền làm giàu nhờ đào mộ không biết bao nhiêu lần.

Vừa chạy vừa dẫn nổ thần tinh, làm cho đệ tử Phật môn phía sau không ngừng kinh ngạc.

Tô Linh Vũ rất thông minh, hắn không dùng lượng thần tinh quá lớn, để tránh chọc giận những đệ tử Phật môn này khiến bọn họ không muốn đến.

Hắn chỉ dùng một phần nhỏ thần tinh để dẫn nổ, thoạt nhìn càng giống như hắn đang ngoắc ngoắc ngón tay với phía sau.

Tới đây! Ngươi đuổi theo ta tới đây đi, đuổi kịp thì ta cho ngươi hi hi hi…

Sát thương không cao, nhưng có tính sỉ nhục rất lớn!

Mọi người trong Phật môn cũng sống sờ sờ bị chọc tức chết.

Đặc biệt là Thiết Ngộ, hắn có cảm giác hôm nay trí thông minh của mình bị khinh bỉ.

Tô Linh Vũ này, chẳng qua là một tên Thần Vương cảnh nhất trọng nho nhỏ mà thôi, lại đùa bỡn mình tới xoay vòng vòng. Nếu hắn không giết Tô Linh Vũ, sau này quả thực không cần ở lại Phật môn nữa rồi, mất mặt!

Cho nên, sau khi linh hồn của hắn khôi phục bình tĩnh, hắn lập tức thi triển thần thuật Phật môn đến đây truy kích Tô Linh Vũ.

Tô Linh Vũ đã sớm đoán được bọn họ muốn đến, cũng đoán được trong bọn họ có cao thủ. Muốn dựa vào tốc độ để bỏ rơi đối phương là gần như không thể nào.

Thế nên, hắn dẫn đám người kia qua vị trí của một hồ nước.

Sau khi đi tới trên hồ, hắn lập tức dừng công kích về phía sau, nhưng lại vứt từng viên thần tinh xuống phía dưới.

Tùm tùm tùm…

Trong một giây, toàn bộ hồ nước đều chấn động.

Sóng lớn cuộn trào trên mặt nước, bọt sóng tung bay.

Sau đó, hắn lại co cẳng chạy trốn, đi tới phía bên kia hồ mới dừng lại, một đám nằm úp sấp trên sách, nhìn mặt hồ chằm chằm.

Sau một khắc, đệ tử Phật môn đi tới phía trên mặt hồ.

Gần như vào thời khắc đó, một thần thú có hình thể vô cùng khổng lồ đột nhiên dâng lên từ dưới đáy hồ, thoạt nhìn cứ như một con cá sấu, nhưng hình thể còn khổng lồ hơn một ngọn núi.

Nó há miệng to như chậu máu. Gần như trong chớp mắt, toàn bộ đệ tử Phật môn bị cắn nuốt.

Ba vị Thần Vương, một vị cường giả Thần Hoàng cảnh đột nhiên dừng hình, trừng lớn con mắt, nhìn chằm chằm con cá sấu cực lớn trước mặt.

“Đại…đại…đại yêu cấp Thần Tôn?”

Đại yêu cá sấu liếc mắt nhìn mấy người họ một cái, lạnh lùng nói:

“Nhân loại hèn mọn, ai cho các ngươi tư cách bước vào lãnh địa của bổn tôn?”

“Hiểu lầm, hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm. Bây giờ chúng ta đi ngay.”

“Đi à! Tới cũng đã tới rồi, còn muốn đi? Một bầy chó loài người, thật sự coi thánh địa Hoang Cổ này là hậu hoa viên của các ngươi sao?”

Dứt lời, nó trực tiếp nghiêng người, thân hình cao lớn, gần như thôn thiên thực địa.

Nghe được âm thanh thảm thiết kia, đám Huyền Quy không nhịn được mà mở miệng nói yếu ớt:

“Quả nhiên, không hổ là yêu tôn cá sấu! Vừa ra mặt, Bất Tử Thần Hoàng cũng không trụ được.”

“May mà chúng ta thông minh, lợi dụng yêu tôn cá sấu, một lưới bắt hết bọn họ. Nếu không, đoán chừng lúc này toàn quân bị diệt chính là chúng ta rồi.”

“Nhưng tiếp theo chúng ta phải đi đâu đây? Sau khi diệt hết một đợt người này, còn có thể an tĩnh một lát sao?”

Tô Linh Vũ im lặng suy nghĩ trong chốc lát, ánh mắt kiên định nói:

“Không được, chúng ta phải đi hướng tây, một nhóm đệ tử Phật môn này cũng muốn đi tiếp viện ở phương tây. Phía tây chắc chắn có Phật môn bị công kích, chúng ta nhất định phải đi qua. Lỡ đâu có thể tìm được bọn sư huynh sư tỷ của ta thì sao?”

Huyền Quy nhỏ giọng nói:

“Cửu gia, thật ra thì cần gì chứ? Tông chủ cũng đã chết, ngươi cần gì đi tìm những sư huynh đệ kia? Dù sao ngươi cũng đã giết không ít đệ tử Phật môn, coi như là ngươi báo thù cho sư tôn ngươi rồi. Tiếp theo, không bằng ngươi núp ở trong thánh địa Hoang Cổ này với chúng ta, tu luyện cùng với chúng ta.

Ngươi suy nghĩ lại xem, bây giờ tông chủ vừa chết, chắc chắn mấy vị gia khác và hai vị đại tiểu thư khác chắc chắn muốn chém giết để đoạt vị trí tông chủ!

Mặc dù tu vi của ngươi dã đạt đến Thần Vương cảnh, nhưng không thể bảo đảm chắc chắn rằng không có ai mạnh hơn ngươi. Không biết chừng đã có người đạt đến Thần Hoàng cảnh rồi.

Hơn nữa, cho dù tu vi của ngươi cao hơn bọn họ, nhưng ngươi không thể chiến đấu vượt cấp đại cảnh giới, mà bọn họ đều có thể! Làm sao ngươi có thể hơn bọn họ được?

Thay vì đi ra ngoài làm trâu làm ngựa cho người ta, chi bằng chiếm núi làm vua ở nơi thánh địa Hoang Cổ này, tu luyện tới Thần Đế trước rồi hẵng nói tiếp cũng không muộn.

Có những thần thú như chúng ta phụ tá ngươi, hơn nữa ngươi liên tục hấp thu thần thú không ngừng, đảm bảo ngươi tiền đồ vô lượng, võ vận xương… ấy ấy ấy, cửu gia có gì từ từ nói, từ từ nói, đừng ra tay với ta chứ, cổ của tiểu nhân không chịu nổi Thí Thần Phủ của ngươi đâu.”

Chương trướcChương tiếp