Tô Linh Vũ cầm Thí Thần Phủ trong tay, đặt lên cổ Huyền Quy, thần lực kẹp đầu hắn chặt chẽ, khiến hắn không thể co đầu mình lại vào mai rùa.
“Ngươi dám giật dây ta phản bội sư môn? Con rùa già nhà ngươi, ta thấy ngươi sống quá lâu rồi, cũng sống đến hồ đồ rồi! Cho dù sư tôn của ta chết rồi, ta vẫn là một phần tử của Vô Danh tông, nếu không phải nhờ sư tôn của ta, bây giờ ta vẫn làm kẻ rác rưởi ở hạ giới, sao có thể trở thành cường giả Thần Vương cảnh như bây giờ?
Ta nói cho ngươi biết, ta sống là người của Vô Danh tông, chết là quỷ của Vô Danh tông. Con rùa già ngươi, thân là yêu sủng của sư tôn, nhưng lại khuyên đồ đệ của hắn tự lập môn hộ, tâm này đáng giết.”
“Cửu gia bớt giận, cửu gia bớt giận, ta chỉ suy nghĩ cho ngươi thôi. Hơn nữa, sư tôn ngươi cũng đã chết, không còn nữa, ngươi tự lập môn hộ cũng không có gì sai mà.”
“Vậy thì ngươi cũng không thể nói chuyện này vào thời điểm sư tôn ta vừa mới chết, hôm nay ta nhất định phải chém ngươi hầm canh mới được.”
Huyền Quy bị dọa cho sắc mặt tái mét, vội vàng quay đầu cầu cứu những thần thú khác, nói:
“Các huynh đệ, mau cứu ta đi. Mọi người đều là huynh đệ, các ngươi không thể thấy chết mà không cứu.”
Nhưng khi nó nghiêng đầu sang, lại phát hiện một đám thần thú đã sớm nhẹ nhàng quét sạch thành một mảnh đất trống trước mặt nó, hai mắt đang sáng lên, như lang như hổ mà nhìn nó chằm chằm, thậm chí còn chảy nước miếng.
“Mau, cửu gia mau làm thịt nó.”
“Ta đã sớm muốn ăn con rùa này rồi, nhưng vẫn không có cơ hội, hôm nay xem ra ta đã tìm được cơ hội rồi.”
“Cửu gia, một nửa nấu canh, một nửa nướng, con rùa già này sống trên chục ngàn năm, bổ tinh ích khí, rất có ích với thận.”
…
“Con mẹ nó!”
Sau khi Huyền Quy thốt ra một câu chửi tục, một giây sau, cổ nó đau nhói, trực tiếp mất hết ý thức.
Tô Linh Vũ giẫm lên đầu óc của nó, lạnh lùng nói:
“Thấy chưa? Đây là kết cục của kẻ có ý đồ chia rẽ Vô Danh tông chúng ta! Sư tôn ta vĩnh viễn là sư tôn của ta, cho dù hắn còn sống hay đã chết thì đều là sư tôn của ta!
Nếu ai còn dám ly gián tình cảm giữa thầy trò chúng ta, và quan hệ của Vô Danh tông với ta, con rùa già này chính là kết cục.”
“Cửu gia tuyệt quá!”
“Cửu gia uy vũ!”
“Cửu gia, nam nhân chân chính!”
Trong tiếng hoan hô, đám thần thú chia Huyền Quy ra làm hai, một nửa đưa lên bếp nướng và một nửa làm canh trong nồi.
Thật ra, chuyện này cũng không thể trách bọn họ.
Ban đầu, nếu không bởi Huyền Quy, rất nhiều thần thú trong bọn họ cũng không bị Lục Tiêu Nhiên thu làm yêu sủng.
Mặc dù, cũng bởi vì có Lục Tiêu Nhiên, chúng mới đi tới Thần giới đạt được không ít tu vi, nhưng từ đầu đến cuối, điều này cũng không thể thay đổi được sự thật rằng trong linh hồn của bọn họ còn có tinh huyết của Lục Tiêu Nhiên.
Nếu Lục Tiêu Nhiên sinh con với nữ nhân nào đó, bọn họ vẫn rất nguy hiểm như cũ.
Bởi vì tinh huyết của Lục Tiêu Nhiên có thể dễ dàng khống chế bọn chúng, con cái trực hệ của Lục Tiêu Nhiên cũng có huyết mạch giống như vậy, vẫn có cơ hội khống chế bọn chúng như cũ.
Điều này không khác gì một quả bom hẹn giờ.
Có thể nói, trong cơ thể bọn chúng vĩnh viễn chôn dấu một cái tai họa ngầm to lớn. Dưới tình huống như vậy, ai không hận Huyền Quy thấu xương?
Mọi người ăn sạch Huyền Quy, ngay cả cây nấm của nó cũng không chừa lại, bị hoàng kim sư tử coi như nấm kim châm mà nuốt.
Dựa theo lời giải thích của nó, điều này gọi là dùng hình bổ hình, ăn gì bổ nấy.
Sau khi ăn xong, mọi người lập tức đi về hướng tây, muốn nhìn xem rốt cuộc Phật môn đang giở trò quỷ gì.
…
Cùng lúc đó, trong Chùa Phổ Hóa, tám mươi mốt vị cao thủ Phật môn kia cũng đang đóng gói từng nhóm những yêu ma này.
Túi trữ vật và nhẫn trữ vật không thể cất giữ sinh mệnh, mà Đại hội Độ Ma chắc chắn không thể độ những yêu ma đã chết.
Thế nên, bọn họ cần lồng giam có thể chứa đựng sinh mệnh giống như xe tù lúc trước.
May là vì nhốt yêu ma nên Phật môn đã sớm làm ra không biết bao nhiêu cái.
“Cuối cùng cũng đóng gói xong, bây giờ là lúc đưa những súc sinh này tới chùa Bồ Đề rồi.”
“Hạng giá áo túi cơm này, vọng tưởng ra tay với Phật môn ta, nhưng cuối cùng lại có thể thương tổn gì Phật môn của chúng ta? Chỉ là trò đùa mà thôi.”
“Đúng vậy, ngần ấy năm tới nay, phàm là kẻ đối nghịch Phật môn ta, có ai sống đến cuối cùng? Còn không phải đều bị Phật phát tinh diệu của Phật ta trấn áp?”
“Được rồi, đi nhanh lên đi, không nên làm chậm trễ Đại hội Độ Ma. Nếu không, e là Thượng Phật sẽ tức giận.”
Nhắc tới Thượng Phật, những trưởng lão Phật môn này lập tức bắt đầu nghiêm trang kính nể.
Đối với bọn họ, Thượng Phật chính là tồn tại cấp bậc Tiên nhân, là mong muốn không thể thành đối với đám tiểu nhân vật như bọn họ.
Nếu có thể dốc sức vì Thượng Phật, có thể được Thượng Phật ưu ái, thì đó đều là loại tạo hóa phi phàm một bước lên trời đối với bọn họ.
Sau khi mọi người sửa sang xuất phát, lập tức chuẩn bị rời đi.
Long Cuồng thở dài yếu ớt.
Lúc này, vẫn không có đệ tử Vô Danh tông đến đây, xem ra lần này thật sự bất lực rồi.
Hắn chỉ là một đệ tử đời thứ hai, không được bản thân Lục Tiêu Nhiên chỉ dạy. Hiển nhiên hắn không thể phát huy ra thực lực mạnh mẽ giống như các đệ tử thân truyền của Lục Tiêu Nhiên!
Xem ra, chỉ có thể đến chùa Bồ Đề rồi tính toán sau.