Bởi vì, trên đỉnh đầu bọn hắn, một luồng khí thế khổng lồ lại hơn phủ xuống.
Lại là dẫn nổ thần tinh, hơn nữa lần này, còn mạnh hơn rất nhiều so với lần trước.
Đoán chừng có khoảng hơn chục triệu thần tinh bị dẫn nổ.
Uỳnh--!
Sóng xung kích nện xuống giữa đầu. Trong khoảnh khắc đó, mọi người đồng loạt phun ra một ngụm máu tươi.
Đặc biệt là hai vị cường giả Thần Hoàng ở trên cùng, một vị trong đó trực tiếp bị gãy cổ, đầu óc và lục phủ ngũ tạng bị chấn động thành thịt nát, thân thể ngã xuống ngay tại chỗ.
Một vị khác cũng không khá hơn chút nào, thân thể và tâm thần đều bị thương, hơn nữa xương cốt không biết bị gãy bao nhiêu cái.
Chẳng qua, hắn thông minh hơn, thời điểm đợt công kích thứ hai tới, hắn trực tiếp cúi người xuống.
Kể từ đó, một vị đồng môn khác sẽ phải nhận tổn thương lớn hơn hắn, mà hắn có thể giảm bớt không ít thương tổn.
Nếu không, hai người đồng thời gánh vác thương tổn, có lẽ còn có cơ hội sống sót, nhưng hai người đều sẽ bị thương nặng.
Trong loại chiến đấu như vậy, bị thương nặng chính là một cục diện cực kỳ bất lợi.
Không cẩn thận chút ít có khả năng đại biểu cho tử vong, thế nên đây chính là nguyên nhân hắn rút lui.
Dẫn nổ xong, cả bầu trời chùa Phổ Hóa bay lên một đám mây hình nấm, khổng lồ bay lên thật cao, giống như một trụ trời.
Một đám trưởng lão Phật môn, đã không thể nói là rơi xuống như thả sủi cảo, mà giống như pháo, rầm rầm rầm, không ngừng đập xuống đất.
Sóng xung kích chiến đấu quá mạnh mẽ. Bọn họ hoàn toàn không thể khống chế được thân thể của mình trong tình huống đó.
“Đậu xanh rau má, quá trâu bò rồi, đây là vị gia nào? Vừa ra tay chính là một hai chục triệu thần tinh cực phẩm, quả thật là hào khí ngất trời!”
Long Cuồng không nhịn được mà tặc lưỡi.
Phải biết rằng, giống như phương trượng của chùa Tiểu Phật Đà ra sức cả đời mới góp nhặt được gần triệu thần tinh, mà ở đây, người ta thẳng tay ra gấp gần hai mươi lần hắn.
Số lượng này phải kinh khủng đến cỡ nào?
Những trưởng lão Phật môn kia không có thời gian già mồm, đám người nhanh chóng bò ra khỏi đất, nhìn chằm chằm Long Cuồng.
Đều do tên khốn này. Nếu không phải hắn âm thầm đánh lén, mấy người bọn họ căn bản sẽ không thua thảm như vậy.
Ít nhất, đợt công kích thứ hai của đối phương cũng vừa hay phá được màn phòng ngự của Kim Chung Tráo.
Bọn họ dùng Đại Thừa Kim Cang Quyết hộ thể, còn có thể chống cự thêm chút.
Tên khốn này.
“Tên phản đồ Phật môn này! Ngươi lại dám can đảm cấu kết với yêu ma, ngầm ra tay âm độc với chúng ta!”
Long Cuồng vội vàng mở miệng nói:
“Dừng lại, đừng nói như vậy, lão tử ta không đảm đương nổi. Ta vốn là đệ tử Vô Danh tông, chỉ có điều sau khi tới Thần giới, bị đám ni cô chết tiệt của Đào Hoa Am kia bắt được. Nếu không làm hòa thượng thì ta phải chết.
Thế nên, nói một cách nghiêm khắc, ngay từ khi bắt đầu, ta chính là kẻ địch của Phật môn các ngươi.
Hơn nữa, các ngươi còn giết tông chủ Vô Danh Tông chúng ta, lại bắt ngũ tiểu thư của Vô Danh tông, ta hận không thể tự tay đập chết mấy con lừa trọc các ngươi.”
“Chúng ta chém giết tông chủ gì đó của Vô Danh tông lúc nào chứ?”
“Hừ! Bớt nói xạo ở đây đi, Phật môn nhiều người như vậy, không phải là các ngươi giết, thì cũng là người khác giết, dù sao các ngươi đừng hòng chạy trốn.”
Khi đang nói chuyện, bóng dáng Quân Bất Kiến đã hạ xuống từ trên trời, bọn Thạch Trường Lâm đang chờ ở nơi xa. Cuộc chiến ở nơi này không thích hợp với bọn họ, Quân Bất Kiến cũng sẽ không để bọn họ chạy tới đây.
Lỡ đâu đối phương phản công trước khi chết, làm ra đại chiêu gì đó, bọn họ căn bản không đỡ được.
Vì lý do an toàn, hắn sẽ để mọi người trốn ở một bên xem cuộc chiến là được.
Long Cuồng thấy Quân Bất Kiến hạ xuống, lập tức híp mắt lại, mỉm cười nói:
“Thì ra là thất gia giáng lâm. Ta còn tưởng là vị gia nào! Thất gia vừa ra tay đúng là một món lớn, vừa lên đã dẫn nổ một hai chục triệu thần tinh cực phẩm.”
Quân Bất Kiến cười khà khà, nói:
“Vậy đã tính là gì? Ta nói cho ngươi biết, mấy thần tinh này đều do Phật môn cấp cho ta. Lúc trước Phật môn muốn lôi kéo ta lại, bị ta lừa gạt vài chục triệu thần tinh, khà khà khà… Bây giờ ta còn thừa lại không ít đâu.”
Sau khi đám người Phật môn nghe được câu này, lại càng tức giận như muốn học máu, mắt đều đỏ ngầu.
Con mẹ nó, thì ra thần tinh lấy ra nổ bọn họ chính là do Phật môn tự đưa tới.
Quả thực là giết người giết luôn tâm!
“Được rồi, không nói nhảm nhiều nữa, thừa dịp bọn người kia bị thương, ta làm thịt bọn họ rồi hãy nói.”
Dứt lời, Quân Bất Kiến lập tức dũng mãnh tiến vào đám người, thi triển Long Thần Quyết hết sức. Một ảo ảnh hình rồng màu hoàng kim không ngừng bơi qua lại, di chuyển theo thân hình của hắn, thoạt nhìn rất sống động, tràn đầy cảm giác uy nghiêm khiến người sợ hãi, giống như thần long thật sự giáng thế.
Hai tay Quân Bất Kiến lại bao trùm bởi một đôi long trảo kim sắc khổng lồ, theo sự vũ động của hắn, thậm chí thần lực trong không khí cũng bị tàn phá xé rách.
Long trảo thoáng qua một cái, hai vị Bách Vực Chiến Thần đồng loạt bị xé thành miếng thịt, máu tươi hòa vào vụn thịt, chảy đầy trên đất.
Rồi sau đó là bốn vị, sáu vị, tám vị,….
Theo thời gian trôi qua, tử vong không ngừng lan tràn. Hắn giống như một tử thần lấy mạng người, tùy ý rong ruổi trên chiến trường.