favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 632: Chuyện này không thể trách ta

Chương 632: Chuyện này không thể trách ta

“Như vậy không tốt đâu, tuy rằng các hạ có thực lực mạnh, nhưng Phật Môn ta cũng không phải ngồi không. Nếu thực sự phải đánh, đến cuối cùng, người hối hận nhất định sẽ là các hạ.”

Vẻ mặt Phương Thiên Nguyên vẫn lãnh đạm như lúc ban đầu.

“Đánh thắng được thì giết, đánh không lại liền uy hiếp. Phật Môn chỉ đến trình độ này thôi sao?”

Vừa nói, hắn vừa đi đến trước mặt hai người, không để cho hai người có cơ hội giải thích, hoàng kim cự nhân ngoài thân thể hắn đánh thẳng hai quyền vào người hai vị cao tăng Phật Môn.

Trong chớp mắt hai người đã bị đánh lui ra xa hàng chục ngàn mét.

“Người này rất mạnh, hai chúng ta phải liên thủ. Nếu không, e rằng hôm nay sẽ phải chết ở chỗ này.”

“Đúng! Cùng xông lên.”

Sau khi cả hai hạ quyết tâm, họ lập tức lấy ra Thần khí của mình.

Một người tay cầm thiền trượng, một người tay cầm giới đao.

Binh khí Phật Môn luôn thuộc dạng nhiều nhất, giàu có nhất Thần giới.

Hai người là cường giả Thần Hoàng cảnh, đã có trang bị Thần khí hộ thể.

Tuy rằng đó chỉ là Thần khí hạ đẳng nhất.

Nhưng Phương Thiên Nguyên lại chỉ cười xem thường một tiếng.

“Thần khí hạ đẳng cũng xứng là Thần khí sao?”

“Ha, tên nhãi ăn nói ngông cuồng, vậy cũng phải xem xem ngươi còn nói tiếp được không đã.”

Dứt lời, hai người đồng thời ra tay, hóa thành hai luồng ánh sáng vàng, lập tức xông đến bên cạnh Phương Thiên Nguyên, một trái một phải đồng thời tấn công.

Giờ phút này, uy năng của Thần Hoàng cảnh Ngũ trọng hoàn toàn bộc phát.

Phương Thiên Nguyên cũng không đùa giỡn nữa, trực tiếp lấy ra Phá Toái Hư Không Chùy và Định Sơn Thần Trụ.

Hắn tay trái cầm chùy, tay phải cầm trụ, hai tay cùng xuất, dung hợp với sức mạnh của Bất Diệt Kim Thân, cũng hoàn toàn bộc phát vào lúc này.

Sư tôn đã từng nói, có thể giết chết trong nháy mắt thì cố gắng giết chết trong nháy mắt, lãng phí thời gian sẽ chỉ mang lại nhưng chuyện khó lường ngoài ý muốn.

Thế nên, hắn không hề nương tay.

Hai đại Thần khí vừa xuất hiện đã trực tiếp khiến cho hai vị cường giả Thần Hoàng của đối phương sụp đổ tại chỗ.

Vừa rồi khi Phương Thiên Nguyên giễu cợt hai người họ, bọn họ còn tưởng rằng Phương Thiên Nguyên đang ra vẻ. Nhưng không ngờ trong nháy mắt, hắn lại lấy ra Thần khí vượt xa hai người bọn họ.

Điều khiến hai người càng suy sụp hơn, đó là hắn lấy ra hai món!

Trong khoảnh khắc đòn tấn công đánh xuống, sức công kích mạnh mẽ của Phương Thiên Nguyên trực tiếp đánh bay hai người bọn họ.

Hai người bọn họ phun máu bay ngược ra, Thần khí trong tay tiếp nhận phần lớn đòn tấn công, giới đao của một người bị bẻ cong, thiền trượng của tên còn lại càng xuất hiện nhiều vết nứt hơn.

Cảnh tượng vô cùng kinh khủng này khiến hai người kinh hãi đến tột cùng.

Vốn cho rằng có sự trợ giúp của Thần khí thì họ có thể thu hẹp một chút khoảng cách chênh lệch, hiện tại xem ra sự chênh lệch này không những không thu hẹp lại, mà trái lại còn lớn hơn!

“Thật mạnh!”

“Chúng ta không phải là đối thủ của hắn, không thể tiếp tục như thế nữa, nếu không chúng ta đều sẽ chết ở trong tay hắn.”

“Đệ tử Phật Môn, mau triệu hoán thêm nhiều cường giả Phật Môn đến đây, nếu không hôm nay tất cả chúng ta đều sẽ bị chôn vùi ở nơi này!”

Đệ tử Phật Môn lại bắt đầu hiến tế một lần nữa, thiêu đốt phật lực của mình, rót vào cánh cửa thời không, bắt đầu triệu hoán cường giả Thần Hoàng cảnh gần đó.

Lúc này Phương Thiên Nguyên xông lên lần thứ hai, mà hai người chỉ có thể liều chết chống lại.

Nhưng chiến đấu vừa bắt đầu chưa được một giây, khí tức của một vị cường giả Thần Hoàng cảnh lại truyền tới từ trong hư không.

“Lại có cường giả Thần Hoàng tới!”

“Khí tức mạnh mẽ này là cường giả Thần Hoàng cảnh Lục trọng! Mạnh hơn so với hai người Thần Hoàng cảnh Ngũ trọng bọn họ!”

Mấy người Gia Cát Tử Quỳnh run lên trong lòng, mà Phương Thiên Nguyên lại chưa từng hoảng loạn dù chỉ một chút.

Đòn tấn công trên tay hắn càng lúc càng sắc bén, càng lúc càng nhanh.

Hai vị cường giả Thần Hoàng cảnh Ngũ trọng kia càng lúc càng không chống đỡ được.

“Tên nhãi ranh! Ngươi dám!”

Lúc này, trong cánh cửa thời không, cường giả Phật Môn Thần Hoàng cảnh Lục trọng đã cách quá gần, bất cứ lúc nào cũng có thể bước ra khỏi cánh cửa thời không này.

Dù người chưa tới, nhưng sát ý đã lan tràn phô thiên cái địa rồi.

Đáng tiếc là, Phương Thiên Nguyên căn bản không quan tâm người này có tới hay không, khi đòn tấn công tích lũy đến một mức nhất định, hắn lại ném Hư Không Chùy ra, trấn áp một vị cao thủ Thần Hoàng Ngũ trọng trong đó.

Sau đó, hắn tập trung toàn bộ sức mạnh của mình, hai tay hư ảnh hoàng kim cự nhân nắm chặt Định Sơn Thần Trụ, Định Sơn Thần Trụ được phóng đại trong nháy mắt, tạo thành một cây cột sắt khổng lồ dài đến chục ngàn mét, nện xuống đầu một vị Thần Hoàng Ngũ trọng khác.

“Không!”

Vị cao thủ Thần Hoàng Ngũ trọng kia giơ cao thiền trượng trong tay, muốn chống đỡ.

Thế nhưng trong khoảnh khắc thiền trượng vừa giơ lên, lập tức bị Định Sơn Thần Trụ đập nát hoàn toàn.

Sau đó, thế đi của uy lực không giảm, lại đập nát đầu của hắn giống như đập quả dưa hấu, khiến thân thể hắn vẫn lạc tại chỗ.

Gần như cùng lúc đó, đám thần thú Hỏa Phượng liền lao về phía trước, xé xác hắn thành nhiều mảnh và nuốt sống.

Chất dinh dưỡng trong cơ thể cao thủ Thần Hoàng Ngũ trọng quá hấp dẫn!

Nó mang lại lợi ích lớn cho sự thăng cấp của bọn chúng.

Còn cao thủ Thần Hoàng cảnh Tứ trọng vừa rồi kia đã sớm bị Long Cuồng ở phía dưới cắn nuốt.

“Nhãi ranh! Ngươi muốn chết!”

Thần Hoàng Lục trọng của Phật môn, chỉ còn nửa bước là bước ra khỏi cánh cửa thời không. Không chờ thân thể hoàn toàn bước ra, hắn đã thi triển Thần khí của mình, ra tay đối phó Phương Thiên Nguyên.

Chương trướcChương tiếp