Vẫn là phải “cẩu” mới được!
Lục Tiêu Nhiên quyết định chủ ý, đợi đám đồ đệ quay về, trước hết phải “cẩu” cái đã, phát triển đến Tiên Nhân rồi tính.
“Nếu các đệ tử đã bắt đầu đi về hướng này, vậy chắc không tốn nhiều thời gian đâu. Hà hà… ta ở đây đợi là được rồi.”
...
Một góc Thần giới.
Một vị lão giả gắng gượng kéo chút hơi tàn, kéo tay của một người trẻ tuổi, thở hổn hển nói.
“Hàn Cú, ta sợ là không được rồi.
Lần này, nghe Phật Môn triệu hoán, tông môn chúng ta vốn muốn nhân cơ hội này chiếm chút tiện nghi, cũng thuận tiện lấy lòng Phật Môn luôn.
Nhưng mà không nghĩ tới, đối phương thế mà lợi hại như vậy, tiêu diệt toàn bộ tông môn chúng ta, chỉ còn lại ta với ngươi thôi.”
Hàn Cú nói với vẻ mặt bất đắc dĩ:
“Tông chủ, ngươi đã tổn thương đến mức này rồi, đừng nói nữa, như vậy chết chậm một chút.”
“Không được, nếu ta không nói, ta sợ sau này sẽ không nói ra được nữa mất.”
Dừng một lát, hắn lại nói tiếp:
“Hàn Cú, ta không được rồi. Sau khi ta chết, tông môn chúng ta cũng chỉ có ngươi sống sót thôi.
Lần này tông môn gặp đại nạn, ngươi lại không chết, chứng tỏ ngươi là người có đại khí vận!
Ta giao tông môn lại cho ngươi.”
Gương mặt Hàn Cú cạn lời, hắn ở đâu ra mà có đại khí vận chứ. Hắn biết Phật Môn muốn đối phó đồ đệ của Lục Tiêu Nhiên, vì vậy khi cả sơn môn đều đi tham gia vây quét, hắn vẫn luôn trốn trong nhà vệ sinh.
Đợi mọi người đều đánh xong, hắn đi ra chiến trường vớt vát, kết quả không ngờ là đúng lúc gặp được tông chủ bị người khác đánh suýt chết, lúc này mới cứu tông chủ về.
Sau đó tông chủ hiểu lầm, cho rằng hắn có đại khí vận, mới sống sót được ở chiến trường kịch liệt như vậy.
Đây là hiểu lầm thôi.
“Tông chủ, ta sợ là không được đâu, ngươi vẫn là nên tìm người khác đi, ta không phải là người phù hợp làm tông chủ!”
“Ngươi được mà, ngươi phải tin tưởng bản thân. Nhớ năm đó, ta cũng cảm thấy ta không được, cả tông môn nhiều người như vậy, ta vừa xấu vừa lùn, không phải là tông chủ phu nhân đời trước nhìn trúng ta sao, để ta trở thành tông chủ mới. Bây giờ ta cảm thấy ngươi rất có tiền đồ.
Phu nhân ta không thể ở bên ngươi được nữa, kiếp sau gặp lại!”
Dứt lời, tông chủ cũng hoàn toàn tuyên cáo chết tươi rồi.
Hàn Cú: “...”
Bây giờ cuối cùng hắn cũng hiểu ra, tại sao tông chủ phu nhân xấu như vậy, kết quả tông chủ vẫn yêu nàng đến chết đi sống lại.
Thì ra là phu nhân mà tông chủ đời trước để lại, hơn nữa còn đưa hắn lên vị trí tông chủ.
Vào đúng lúc này, bên tai hắn, đột nhiên vang lên một giọng nói thô lỗ.
“Phu quân! Hu hu hu… sao ngươi lại đi một mình rồi! Ngươi bỏ lại một mình ta, ta biết sống thế nào đây? Một mình ta cô độc lẻ loi, nếu như bị người khác bắt nạt thì phải làm sao đây!”
Hàn Cú nhìn cơ thể cao lớn thô kệch của nàng, khuôn mặt không kiềm được mà giật mạnh mấy cái.
“Hàn trưởng lão, bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là tông chủ rồi. Bây giờ trong tông môn chỉ còn mỗi hai người chúng ta, ta biết bản thân ta có phong thái chim sa cá lặn, tướng mạo nghiêng nước nghiêng thành, nhưng mà ngươi cũng không thể có ý nghĩ không an phận nào với ta. Bằng không, ta...”
Lời nói còn chưa nói hết, Hàn Cú đã chém ra một kiếm, đưa nàng đi gặp tông chủ.
“Huệ ~!”
Hàn Cú ghê tởm nôn một cái, sau đó súc miệng, quay người rời đi.
Hắn mới không muốn ở lại cái tông môn rách này đâu, người đều chết hết rồi, hắn còn ở lại đây làm gì? Muốn hắn làm tông chủ? Đùa gì vậy? Có kẻ ngu mới quay về làm tông chủ.
Một tông chủ của sơn môn rách, có gì hay ho chứ?
Nhưng mà, hắn vẫn chưa kịp đi ra khỏi đại điện, trong đầu liền vang lên vô số âm thanh.
“Ting! Cảm nhận được ngươi đã trở thành tông chủ tông môn, hệ thống trợ giúp tông môn mạnh nhất được kích hoạt, mời ngươi trói lại.”
“Ting! Cảm nhận được tâm trạng của ngươi có hơi hạ xuống, Khí Vận kim Long của tông môn ngươi bắt đầu tự động trưởng thành, nâng cao khí vận tông môn trên diện rộng.”
“Ting! Cảm nhận được nội tâm của ngươi có hơi bất an, sơn môn của tông môn ngươi tự động thành lập đại trận Hộ Sơn cấp Áo Nghĩa.”
“Ting! Cảm nhận được ngươi muốn rời đi, Tàng Kinh Các của tông môn ngươi cống hiến ra một trăm Thần thuật.”
“Ting! Cảm nhận được ngươi đã chuẩn bị chạy trốn, bảo khố của tông môn ngươi tự động sinh sản ra vô số thần tinh cực phẩm, vô số Thần binh cực phẩm, mười Thần khí cực phẩm.”
“Ting! Nếu như trói lại thành công, ngươi có thể khống chế mọi thứ ở tông môn này, xin hỏi, có trói lại không?”
Hàn Cú sững sờ, lại đến nữa?
Hệ thống hắn gặp được không chỉ có một cái. Lúc trước ở hạ giới, có người muốn tặng hắn hệ thống thành quả, kết quả bị mình ném đi, sau đó đến Thần giới, lại có hệ thống tìm đến, bị mình bóp nát.
Bây giờ lại đến nữa?
Thật sự xem hắn là kẻ ngu à?
“Muốn ta trói lại thì không có vấn đề, nhưng mà ta phải nói trước một điểm, ta sẽ không chống đối Lục Tiêu Nhiên. Các ngươi muốn ta đánh Lục Tiêu Nhiên, đó là không thể nào. Chỉ cần ngươi không để ta đánh Lục Tiêu Nhiên, hoặc là chống đối với đồ đệ, người thân, bạn bè của Lục Tiêu Nhiên, ta đồng ý trói lại.”
“Ting! Kiểm tra được ký chủ không biết xấu hổ, muốn ăn không nhưng không muốn làm, hệ thống đã rút lui, đồng thời dựng một ngón giữa về phía ngươi, phun một bãi nước bọt. Con mẹ nó tạm biệt ngươi!”
m thanh biến mất, Hàn Cú hừ lạnh một tiếng, cũng lười quan tâm.
Cái hệ thống chó má gì đây? Suốt ngày muốn lừa hắn đi đánh Lục Tiêu Nhiên.
Lục Tiêu Nhiên dễ chọc lắm sao?
Nhìn Lục Tiêu Nhiên bây giờ đi, lợi hại biết bao.