Nhưng chỗ dựa phía sau mỗi một vị khí vận chi tử đều là vị tôn quý nhất trong tam giới.
Hắn đang lo lắng, nếu mình xung đột chính diện với Vân Ly Ca sẽ phá hoại đối với khí vận của bản thân hay không!
Hắn dám tin, lúc này mình ra tay là hoàn toàn có thể diệt sát Vân Ly Ca, nhưng sau khi diệt sát thì sao?
Nếu có tổn hại với khí vận của mình thì sao?
Vì một Vân Ly Ca nho nhỏ, thật sự không đáng.
Một vấn đề quan trọng hơn là.
Bây giờ, hắn vẫn không muốn rút dây động rừng.
Đối phó khí vận chi tử, hoặc là không ra tay, nếu ra tay thì chắc chắn phải nhổ cổ tận gốc, không chừa một người!
Nếu hắn thật sự muốn ra tay với Vân Ly Ca, thì chắc chắn phải dọn sạch hết tất cả thế lực có liên quan đến Vân Ly Ca.
Nếu để lại chút cơ hội cho bọn họ, có thể sẽ khiến mình chết không chỗ chôn thân.
Thượng Phật không dám cược, cũng không muốn cược.
Làm thế không có bất cứ ý nghĩa nào.
Nhưng điều này không có nghĩa là hắn muốn bỏ qua Vân Ly Ca.
Ngày này giờ này, biểu hiện của Vân Ly Ca, đã khiến hắn thèm chảy nước miếng với khí vận chi tử.
Với tu vi cảnh giới thấp, càn quét đồng cảnh giới, thậm chí là tồn tại có cảnh giới cao hơn mình.
Hắn quả thật trông mòn con mắt năng lực như vậy. Nói câu thô tục một chút, hắn đã chảy nước miếng rồi.
Có lẽ, đã là lúc hắn đồng ý thỉnh cầu của tên kia rồi.
Hợp tác với đối phương, cậy vào sức mạnh của đối phương để cướp đoạt một chút lợi ích.
Đến lúc đó, hắn như ngư ông đắc lợi, chẳng phải tốt đẹp sao?
Nhìn qua các vị Thần Tôn Phật Môn lòng đầy căm phẫn, Thượng Phật thản nhiên mở miệng nói:
“Năm vị! Các ngươi có thể xuất chiến năm vị Thần Tôn. Nhưng chỉ có năm vị! Nếu đánh không lại thì không cần đánh nữa.”
Dứt lời, hắn quay người rời đi.
Năm vị Thần Tôn đã là giới hạn của hắn, hắn không thể thả ra toàn bộ Thần Tôn.
Năm vị Thần Tôn, thực lực đã đủ mạnh.
Nếu vẫn không đánh lại Vân Ly Ca, thì không cần tiếp tục đánh nữa rồi.
Hắn phải để lại đủ nhiều át chủ bài cho mình, tránh mất đi thủ đoạn đối phó khí vận chi tử khác.
Các vị Thần Tôn mừng rỡ, lập tức chắp tay nói lời cảm ơn.
“Đa tạ Thượng Phật!”
...
Trong chùa Bồ Đề, Vân Ly Ca đã đập ra Sơn Môn, Phật quang cả Bồ Đề Sơn đều bị nhuộm bởi huyết sắc. Phật quang xuyên thấu qua huyết sắc bắn ra vầng sáng màu đỏ tươi, thoạt nhìn như tận thế giáng lâm vậy, kinh khủng tới tột cùng!
Một số Tông môn phía xa nhìn thấy cảnh này, đều không nhịn được bắt đầu run lẩy bẩy.
“Chùa Bồ Đề sao vậy? Sao lại xuất hiện sát khí mạnh như vậy?”
“Không lẽ Chùa Bồ Đề muốn tổ chức đại hội diệt ma, dẫn tới một vị Đại năng yêu ma nào đó?”
“Nhưng thế này cũng quá kinh khủng rồi? Khí thế này, Phật Môn chịu nổi không?”
Ngay khi mọi người sinh lòng nghi ngờ, giây kế tiếp, chuyện bất ngờ đột nhiên xảy ra.
Năm chùm sáng kim sắc đột nhiên xông lên trời, ép thẳng bầu trời, đi vào trong đám mây.
Chùm sáng kim sắc vừa ra, lập tức áp chế lại luồng sát khí đỏ tươi đó.
“Phật lực mạnh quá! Là Đại lão Phật Môn rời núi rồi!”
“Nhìn khí thế này, e là cường giả Thần Tôn ra tay rồi?”
“Quá rung động. Sự việc lần này chắc chắn sẽ được lưu truyền rộng rãi, thiên hạ đều biết!”
Trong Chùa Bồ Đề, cho dù đệ tử Phật Môn, hay cường giả Thần Vương, thậm chí cường giả Thần Hoàng, đều không khỏi đều kích động tới mức nước mắt chảy đầy mặt, tới tấp quỳ xuống, chắp tay trước ngực.
“Thần Tôn! Cuối cùng Thần Tôn của Phật Môn ta cũng rời núi rồi!”
“Năm đại Thần Tôn ra tay, chắc chắn sẽ khiến yêu ma này diệt vong!”
Năm đại Thần Tôn cùng ra thánh địa, sau lưng mỗi người hiện lên Thần hồn của mình, một ảo ảnh Phật Đà, ba ảo ảnh La Hán, và một ảo ảnh Bồ Tát!
Mỗi một thần hồn đều cao lớn như núi vậy, thấp nhất cũng có ba nghìn mét trở lên, cao nhất thậm chí đạt tới độ cao năm nghìn mét!
Tuy nói sự khác nhau của Thần hồn có nghĩa là tư chất của tương lai.
Nhưng độ lớn nhỏ của Thần hồn đại biểu này cho thực lực chân hiện tại!
So sánh với nhau, Thần hồn của Vân Ly Ca hiện tại cũng chỉ mới có thể phóng ra ngoài bán kính nghìn mét, lại có cảm giác như trẻ con ở trước mặt mấy người này.
“A di đà phật! Thiện tai thiện tai! Phật Môn ta là nơi thanh tịnh, lại chưa từng nghĩ bị tà ma ngoại đạo như ngươi lợi dụng lúc sơ hở giết trưởng lão, đệ tử Phật Môn ta.”
“Món nợ máu này, ngươi chuẩn bị kỹ để tiếp nhận chưa?”
Vân Ly Ca nở nụ cười lạnh lùng.
“Phật Môn kiêng nổi giận, các ngươi nói thanh tịnh tu luyện ở ngoài miệng, lại lôi món nợ máu gì với ta? Không cảm thấy nực cười sao?
Nghe đồn ngày trước Phật Tổ cắt thịt nuôi chim ưng, hôm nay ta muốn giết các ngươi để chứng ma đạo, vì sao các ngươi không hiến thân giúp ta tu hành?”
“Lý luận hoang đường.”
Vân Ly Ca vung tay đánh ra một thương.
Ầm!
Vầng sáng huyết sắc, đột nhiên chạm lên mặt đối phương, lực sát thương không có mấy nhưng tính sỉ nhục cực mạnh!
“Khốn khiếp, ngươi cũng biết là hoang đường? Giết sư tôn ta, ta và Phật Môn các ngươi đã sớm hận thù chồng chất! Còn ở đây lẩm bẩm cái gì tà ma ngoại đạo, đánh nhau cũng không sảng khoái!”
Năm đại Thần Tôn, lộ ra sắc mặt vô cùng u ám. Đông đảo đệ tử Phật Môn càng lòng đầy căm phẫn!
“Thằng nhãi ranh vô lễ! Tìm đường chết!”
“Thần Tôn Phật Môn ta là người mà tà ma như ngươi có thể sỉ nhục sao?”