favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 669: Sư đồ gặp mặt

Chương 669: Sư đồ gặp mặt

Nhưng khi hắn vừa dứt lời, một bóng người khiến hắn như thấy ma, vậy mà hoàn hảo không chút tổn hại xông lên.

Trường thương trong tay đối phương chém tan quang đoàn đang ép thẳng tới trước mặt mình!

“Chuyện nay sao có thể! Chuyện này sao có thể!”

Niềm tin của phương trượng đều trực tiếp sụp đổ rồi.

Tên này sao làm được? Cho dù hắn là Thần Đế, đối diện với sự tự bạo của hai Thần khí Áo Nghĩa, sợ rằng cũng không thể dễ dàng ngăn chặn như vậy?

Hắn vậy mà còn mẹ nó có thể hoàn hảo không chút tổn hại?

Trên thực tế, đây là bởi vì mọi tổn thương đều được Lục Tiêu Nhiên gánh lấy rồi, Vân Ly Ca hoàn toàn không có chịu chút tổn hại gì cả!

Chỉ là hắn không biết chuyện này, còn tưởng là năng lực đặc biệt của chính Vân Ly Ca!

Nếu không phải vì hắn sớm đã xuất gia nhiều năm, tu thân dưỡng tính, gần như đã thiến đi tâm tính của mình, giờ phút này, hắn sợ rằng sớm đã nhảy cẫng lên mắng một lượt tổ tông mười tám đài của Vân Ly Ca rồi!

Có điều, bàng hoàng thì bàng hoàng, phẫn nộ thì phẫn nộ, hắn cũng biết, lúc này không thể để Vân Ly Ca tới sát, nếu không chắc chắn sẽ chết!

Tuy nhiên, hắn sớm đã ngay lập tức trực tiếp thúc giục Đại Minh Vương Luân sau lưng, muốn dùng Đại Minh Vương Luân ngăn cản công kích của Vân Ly Ca!

Điều đáng tiếc là, Đại Minh Vương Luân chỉ là Thần khí Áo Nghĩa, mà Khí Thần Thương lại đã đột phá tới phạm trù của tiên khí.

Hai cái ngay cả đẳng cấp căn cơ ban đầu đã khác nhau, càng không cần nói, tu vi của Vân Ly Ca, bây giờ đã đủ mạnh mẽ, chỉ luận tới tu vi, chiến đấu bằng quyền cước, đối phương cũng không phải là đối thủ của hắn.

Cho nên, sự mạnh yếu của công pháp mà hai người thi triển, cũng mỗi người mỗi kiểu!

Vân Ly Ca một thương lập tức đâm xuyên Đại Minh Vương Luân của đối phương, trường thương như một đạo huyết long, sau đó đánh thẳng một mạch!

Nhưng hắn không có trực tiếp giết chết phương trượng của Chùa Bồ Đề, mà đâm thủng toàn bộ tay và chân của hắn, cổ tay run rẩy, Khí Thần Thương lần lượt đánh tan!

Sau đó, Vân Ly Ca dùng thần lực phong ấn phương trượng của Chùa Bồ Đề trên mặt đất.

“Giết ta đi! Ngươi có bản lĩnh thì giết ta đi!”

Phương trượng của Chùa Bồ Đề gầm lên, mà Vân Ly Ca lại cười giễu nói:

“Ngươi muốn chết, không có dễ dàng như vậy! Ta nhất định phải khiến ngươi tận mắt nhìn ta giết hết tất cả các đệ tử của Bồ Đệ Tự ngươi!”

Dứt lời, hắn lại phi thân lên trời, bắt đầu triển khai lượt chém giết mới!

Cả bầu trời, giường như cơn mưa sủi cảo, rơi xuống vèo vèo!

Phương trượng của Chùa Bồ Đề đang gầm, đang gào, giống như một con dã thú bị nhốt trong lồng, cực kỳ phẫn nộ!

Nhưng, Vân Ly Ca căn bản không thèm để ý hắn.

Phương trượng của Chùa Bồ Đề, từ phẫn nộ, tới bi thương, rồi tới tuyệt vọng, sau tới tê dại... cuối cùng, hai mắt nhòa đi, đã mất đi tất cả ánh sáng màu sắc.

Sau một nén nhang, cả Chùa Bồ Đề đã bị Vân Ly Ca tàn sát hết.

Tới lúc này, trên người hắn vẫn không có xuất hiện một tí ti thương tích!

Vân Ly Ca còn tưởng đây là linh hồn của sư tôn trên cao, đang bảo vệ hắn.

Phương trượng của Bồ Đề Sơn đó bị Vân Ly Ca giẫm ở dưới chân, mũi thương của Khí Thần Thương, kề ở cổ họng của đối phương, đã chuẩn bị đưa đối phương lên đường!

“Khoan đã!”

Phương trượng của Chùa Bồ Đề bỗng mở miệng nói một câu.

Vân Ly Ca hơi dừng lại động tác, cười lạnh lùng.

“Sao hả? Sợ rồi sao? Đường đường là phương trượng của Phật Môn Bồ Đệ Tự, lẽ nào cũng sẽ sợ chết sao? Vừa rồi ngươi không phải còn xin ta giết ngươi trước hay sao?”

Phương trượng ho hai tiếng, hắn đã bị Vân Ly Ca đánh thành tàn phế, giờ phút này căn bản không có chút sức lực phản kháng.

Tay chân của hắn đã bị đứt đoạn, trên người vô số vết thương, lục phủ ngũ tạng đều bị đánh nát.

Nếu không phải là mượn sinh mệnh lực mạnh mẽ của Thần Tôn Chi Cảnh, hắn sợ rằng sớm đã chết hẳn rồi.

“Ta không phải người sợ chết, ta chỉ là có một nghi vấn, muốn hỏi ngươi, nếu không ta chết cũng không nhắm mắt!”

“Ngươi chết không nhắm mắt, ta ước còn không được đó!”

Dứt lời, Vân Ly Ca trực tiếp đâm thủng cổ họng của hắn.

Mà vào lúc này, hồn phách của phương trượng lại từ trong cơ thể của hắn bay ra, kiên quyết hỏi lần nữa:

“Ta nhất định phải biết!”

Vân Ly Ca sững ra, hắn không ngờ đối phương chỉ còn linh hồn, vậy mà cũng muốn tới hỏi hắn.

“Tính tình khá cố chấp! Được, nể ngươi cũng tính là một hán tử, ta nói cho ngươi biết, bởi vì ngươi giết sư tôn của ta!”

“Sư tôn của ngươi là ai?”

“Sư tôn của ta lão nhân gia hắn tên Lục Tiêu Nhiên.”

“Lục Tiêu Nhiên?”

Phương trượng hơi nhíu mày.

“Ta sao trước giờ chưa từng nghe qua cái tên này? Phật Môn chúng ta, nhất định chưa từng giết người này, ngươi có phải là nhầm lẫn gì không?”

“Đánh rắm cái con bà nhà ngươi! Vân Ly Ca ta tuyệt đối không thể nhầm được!”

“Ngươi nhất định nhầm lẫn rồi? Phật Môn chúng ta thật sự chưa từng giết ai tên là Lục Tiêu Nhiên, ta là chủ trì của Chùa Bồ Đề, sư tôn của ngươi chắc chắn còn lợi hại hơn ngươi, người lợi hại như hắn, nếu như bị giết rồi, các phân đà Phật Môn khác, nhất định sẽ bảo cáo cho ta. Nhưng ai cũng không có báo cáo cho ta, vậy thì đủ để chứng minh rồi, Phật Môn chúng ta không có ra tay với sư tôn của ngươi.”

“Ngươi xem là lợn à? Nếu như sư tôn của ta không phải là bị Phật Môn các ngươi giết, ta gọi ngươi là cha! Ta từ nay về sau đi tu! Ta nhận Như Lai làm tổ tông mười tám đời của ta!”

Chương trướcChương tiếp