favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 670: Sư đồ gặp mặt (2)

Chương 670: Sư đồ gặp mặt (2)

Vừa dứt lời, cơ thể của Vân Ly Ca bỗng dưng hơi rung lên.

Bởi vì, hắn cảm nhận được sư tôn... đang gọi hắn!

Sư tôn... chưa có chết?

Cái quần què gì đấy?

Hắn vất vả báo thù cho sư tôn, đánh cả Chùa Bồ Đề tới mức không thể đánh trả, thậm chí còn giết phương trượng lão đệ tử của Chùa Bồ Đề.

Gần như có thể nói kết mối huyết hải thâm thù với Phật Môn!

Kết quả bây giờ nói với hắn, sư tôn của hắn chưa có chết?

Tất cả chuyện này đều là hiểu lầm?

Phật Môn là người bị hại?

Con mẹ nó, lượng thông tin này quá lớn rồi, trong chốc lát, Vân Ly Ca vậy mà có hơi không thừa nhận nổi.

“Lão nạp dám lấy Phật Tổ của ta ra thề, Phật Môn ta tuyệt đối tuyệt đối chưa từng giết một vị tu sĩ nào tên ‘Lục Tiêu Nhiên’! Các hạ tuyệt đối là nhầm lẫn rồi!”

Vân Ly Ca trầm mặc một lát, sau đó lại thêm một thương, trực tiếp đánh tan linh hồn của phương trượng.

“Muốn làm cha ta sao? Ngươi cũng xứng! Người có thể làm cha ta, chỉ có sư tôn!”

Thèm vào quan tâm hắn có phải là Phật Môn giết sư tôn hay không, hiểu lầm thì hiểu lầm đi, dù sao bọn họ Vô Danh tông của bọn họ cũng không phải là người tốt gì, vốn dĩ đều là người xấu, nói gì mà thề thốt và đạo nghĩa chứ?

Lý lẽ chính của Vô Danh tông, thứ nhất là tùy tiện, thứ hai là chiếm tiện nghi!

Nhớ kỹ hai điểm này là được rồi.

Ta chính là một người xấu, ngươi có thể làm chó gì ta?

Đánh lại được ta rồi nói!

Sau khi giết phương trượng, Ly Vân Ca ho khẽ một tiếng, lập tức thu lại Khí Thần Thương, trốn khỏi Chùa Bồ Đề.

Thần Đế của Chùa Bồ Đề còn chưa ra, đoán chắc không biết đang bế quan ở đâu, ngộ nhỡ chạy ra một đám Thần Đế tới đánh hắn, vậy thì phiền phức rồi.

Hắn ngược không phải là sợ giao thủ với bọn họ.

Ban đầu hắn không sợ chết, đó là vì hắn tưởng đối phương giết sư tôn của mình, hắn phải báo thù cho sư tôn.

Hơn nữa khi tới, hắn đã nghĩ xong cả rồi, hắn không mong sống quay về.

Chỉ cần có thể giết nhiều thêm vài đệ tử Phật Môn, cho dù bị Phật Môn chém chết, cũng xem như hắn đã tận trung với sư tôn rồi.

Nhưng bây giờ, sư tôn chưa chết, vậy hắn còn liều mạng cái rắm gì nữa?

Mau chóng chạy trốn, trở về tìm sư tôn, nói tu vi của mình lại tăng lên một bậc rồi.

...

Một bên khác, Lục Tiêu Nhiên tập tễnh đi ra từ trong phòng, tay trái đỡ eo, tay phải chống cằm.

“Con mẹ nó! Ly Ca cái tiểu tử thối này, thật biết gây chuyện! Đau chết ta rồi! Con mẹ nó đây là Thần Tôn sao? Hắn chắc sẽ không phải trêu chọc cường giả Thần Đế rồi chứ.”

Tu vi hiện nay của Lục Tiêu Nhiên, chỉ ở Thần Tôn, còn chưa có đạt tới Thần Đế.

Hơn nữa, khi thi triển Tuyệt Thiên Ca, là không thể sử dụng trang bị, cũng tức là hắn là dùng nhục thân của mình, cưỡng ép tiếp tất cả công kích!

May mà nhục thân của hắn rất mạnh mẽ, cũng có thể thi triển Bất Diệt Kim Thân gì đó.

Rất nhanh, hắn dùng ngay Thanh Đế Trường Sinh Quyết, khôi phục thương thế của mình.

Vừa làm xong tất cả, ngoài sơn cốc lập tức xuất hiện một số khí tức quen thuộc.

Tâm thần của Lục Tiêu Nhiên vừa động, cơ thể đã dịch chuyển tới lối vào sơn cốc.

Rất nhanh, chân trời phía xa liền xuất hiện từng điểm đen nhỏ, sau dần dần phóng to.

Hai người cầm đầu chính là Cơ Vô Hà và Phương Thiên Nguyên.

Người theo sau là Gia Cát Tử Quỳnh, Quân Bất Kiến, Khương Thái Huyền, Tô Linh Vũ.

Những người khác đều là đệ tử đời thứ hai của Vô Danh và các thần thú.

Có điều, đội ngũ thần thú của Vô Danh tông đã mạnh mẽ không ít, ban đầu nhiều nhất cũng chỉ mới mấy chục con mà thôi, bây giờ ít cũng phải có bảy tám trăm con.

“Bái kiến sư tôn!”

Mọi người phấn khích đi tới trước mặt Lục Tiêu Nhiên, đồng loạt quỳ lạy.

Ý niệm nhiều năm không gặp, giờ phút này, toàn bộ đều hóa thành nước mắt nóng hổi kích động, không ít người hốc mắt cũng bắt đầu đỏ hoe.

Trải qua sự vất vả vô tận, Vô Danh tông cuối cùng lần nữa tập trung lại!

Lục Tiêu Nhiên cũng vô cùng cảm khái.

Quá không dễ dàng rồi.

Thế giới tu chân, năm tháng đằng đẵng, vô cùng hung hiểm, chỉ hơi không cẩn thận thì có khả năng bị tiêu diệt, hóa thành tro bụi.

Mà hiện nay, quá mấy năm, mọi người có thể bình an vô sự quay lại, tập trung cùng nhau, đây vốn chính là chuyện cực kỳ may mắn!

“Đứng lên đi, đứng lên hết đi!”

Lục Tiêu Nhiên đều không chú ý tới giọng điệu của mình cũng có chút nghẹn ngào.

Hắn trước nay chưa từng có tình cảm tha thiết lại sâu nặng như vậy đối với bất kỳ ai.

Những đồ đệ này, gần như có thể nói là mệnh căn của hắn.

“Sư tôn, nơi này chính là Lục gia sao? Chúng ta tìm rất lâu cũng không có tìm được!”

“Sư tôn, người tìm được tứ sư đệ và lục sư đệ chưa?”

“Sư tôn, người tìm được sư nương chưa? Sẽ không phải vẫn độc thân đấy chứ?”

“Sư tôn, chúng ta rất nhớ người!”

“Sư tôn…”

...

Mọi người hỏi han không ngớt, ríu ra ríu rít, khiến đầu của Lục Tiêu Nhiên đều muốn nổ tung rồi.

Hắn lập tức xua tay.

“Dừng lại dừng lại, câu hỏi đừng nhiều như vậy, còn nữa, ai mắng ta là độc thân đấy, lát nữa tự mình lĩnh năm mươi đại bản.”

“Phì ha ha ha…”

Trong đám người nổ ra một tràng cười to.

Mà vào lúc này, từ chân trời phía xa, bỗng có một cỗ khí thế mạnh mẽ ấp tới, chấn động trời đất!

Cùng với khí thế ập tới, một cỗ năng lượng màu đen đỏ, cũng ở trong ánh mắt của mọi người, dần dần phóng to.

“Không đúng, có chuyện!”

“Lẽ nào là truy binh?”

“Không đúng, khí thế này tuy mạnh mẽ, nhưng lại là khí tức tràn ngập huyết khí và sự hủy diệt, căn bản không phải là lực lượng của Phật Môn.”

“Sư tôn, đây là ai?”

Mọi người khủng hoảng một trận, mà Lục Tiêu Nhiên lại cong khóe miệng.

Hắn tự nhiên biết đối phương là ai, chỉ là hắn không nói.

Chương trướcChương tiếp