Tên này được, bây giờ cũng bắt đầu mở ra trứng dã thú cho mình rồi!
Xem ra tiếp theo lại có thể cho các đồ đệ thêm đồ ăn, mỗi ngày hai quả trứng tiên thú, vậy tu vi không phải sẽ tăng mạnh sao?
Hoàn mỹ.
Tiên thuật Tiểu Túc Mệnh Thuật x1.
Dùng Chân Linh Chi Ngôn, kèm theo tổn hại thực chất.
Cũng tức là hắn sau khi thi triển Tiểu Túc Mệnh Thuật, chỉ cần nói chuyện thì có thể khiến đối phương chịu tổn hại sao?
Cái này thật cừ!
Có điều, nói đi cũng phải nói lại, công pháp này tốt như vậy, ngược lại có hơi giống Ngôn Xuất Pháp Tùy của Thánh Nhân.
“Vượng Tài, công pháp này của ngươi lợi hại như vậy, liệu có phải có hơi quá biến thái rồi không? Cái thứ này sêm sêm với Thánh Nhân rồi nhỉ?”
“Chủ nhân nói sai rồi, đây không phải loại Ngôn Xuất Pháp Tùy của Thánh Nhân, đây là một loại tiên pháp, hơn nữa còn là một loại tiên pháp có thể tiến hóa. Nó bây giờ chỉ là Tiểu Túc Mệnh Thuật, sau này còn có thể tiến giai trở thành Đại Túc Mệnh Thuật. Nếu như nó sau khi tiến giai thành Đại Túc Mệnh Thuật, nó thậm chí có trình độ trực tiếp tạo thành tổn hại của Thánh Nhân! Cái nó biểu tượng là pháp thuật của Hồng Quân, là người trên các Thánh Nhân bình thường.”
“Lợi hại như vậy!”
Lục Tiêu Nhiên không nhịn được mà cảm khái một tiếng.
Vượng Tài quả nhiên đủ trâu bò, không hổ là sự tồn tại cùng một cấp bậc với Thiên Đạo.
Con người thường nói, dưới Vượng Tài, Thánh Nhân bình thường, thật ra cũng là hạng xoàng.
Nói không chừng sau này, hắn còn có cơ hội giết chơi mấy Thánh Nhân.
“Có điều, Tiên thuật này tuy mạnh mẽ, nó cũng có hạn chế nhất định, đó chính là nó sẽ thiêu đốt tuổi thọ của chủ nhân!”
Lục Tiêu Nhiên: “...”
Hắn biết mà, trên đời này không có bữa tối nào miễn phí cả!
Có điều bỏ đi, tuổi thọ ngắn đi một chút thì ngắn đi một chút thôi, dù sao đâu phải ngắn như thế.
Lục Tiêu Nhiên tiếp tục mở hộp quà còn lại ra, lại mở được một số Hậu Thiên Chí Bảo, dù sao cũng đều là một số đồ tốt
Hắn sau khi chuẩn bị, đều sẽ phát cho các đồ đệ, tiến hành tăng cường tổng thể thực lực của Vô Danh tông.
Đợi sau khi xong đợt tăng cường này, hắn sẽ suy nghĩ kế hoạch của bước tiếp theo sau.
Lục Tiêu Nhiên gọi Vân Ly Ca đến, rồi phát xuống một phần trứng tiên thú, sau đó trực tiếp bắt đầu bế quan, lưu ấn ký của các đồ đệ vào thế giới của mình, rồi tu hành công pháp và cải tạo thần khí tốt hơn.
...
Một bên khác, các đệ tử đời thứ hai của Vô Danh tông, cũng bắt đầu bước vào trong thư viện Đạo Dương, bắt đầu tìm kiếm công pháp của mình.
Vừa bước vào, mọi người bị công pháp bậc cấp Áo Nghĩa chói mắt kia làm cho chấn nhiếp tới mức cả người nổi hết da gà!
“Đù! Thái sư tôn quả nhiên trâu bò, nơi này cũng là công pháp cấp bậc Áo Nghĩa!”
Thẳng thắn mà nói, những người này ở bên ngoài nhiều năm như vậy, sống những ngày tháng bình thường cũng xem như không tồi, thần thuật thần khí gì đó, cũng chưa từng thiếu.
Cho dù là Hao Dương Mao của Quân Bất Kiến, hay là Oa Tổ Phần của Khương Thái Huyền, đều để các đệ tử đời thứ hai, kinh ngạc tới mức chảy nước dãi!
Nhưng so với thư viện Đạo Dương của Lục Tiêu Nhiên, đó thật sự là tiểu vu gặp đại vu, hoàn toàn không đáng nhắc tới.
Mọi người giống như bọn trẻ tò mò, phấn khích đi tìm công pháp thích hợp với mình.
Trong đám người, có một người đầu trọc tay cầm thiền trượng, mặt mày rầu rĩ.
Đầu trọc tự nhiên không phải là ai khác, bởi vì cả Vô Danh Tông, cũng chỉ có một người đầu trọc mà thôi.
Người đầu trọc này, tự nhiên chính là Long Cuồng.
Bây giờ hắn thật sự là vô cùng phiền não.
Tại sao?
Tại sao hắn muốn chọn đi làm một hòa thượng chứ?
Nếu như hắn không làm hòa thượng, cũng không rơi vào bước đường này.
Thái sư tôn tuy thủ đoạn vô số, cái gì cũng có, nhưng hắn chung quy không thể có công pháp của Phật Môn nhỉ?
Dù sao, thái sư tôn không phải là người trong Phật Môn.
Lại cộng thêm Vô Danh tông vừa xảy ra một trận xung đột lớn như vậy với Phật Môn, thái sư tôn cho dù có công pháp, sợ rằng cũng sẽ không cho hắn đâu nhỉ?
Mà nền móng của hắn ở Thần Giới chính là công pháp Phật Môn, nếu như bây giờ chuyển sang tu luyện công pháp khác, khả năng sẽ có xung đột với công pháp Phật Môn, không nhất định có thể tu luyện.
Vậy thì chỉ có phế bỏ Phật Lực trong cơ thể của mình, mới có thể tu luyện tiếp rồi!
Vốn dĩ, anh ở trong nhóm đệ tử đời thứ ba của Vô Danh Tông, tu vi chắc tính là cao nhất.
Nhưng mọi người sau khi được thái sư tôn chiếu cố, chắc chắn sẽ vượt qua hắn.
Vừa nghĩ tới tiền đồ bấp bênh của mình, Long Cuồng lại càng đau buồn hơn.
Sự đau buồn của trứng.
Vào lúc này, Thạch Trường Lâm cách đó không xa, bỗng gọi:
“Lừa trọc, ngươi mau lại đây, ở đây có công pháp của Phật Môn!”
“Cái gì?”
Long Cuồng bỗng mừng rỡ, lập tức phi tới.
Khi hắn nhìn thấy một dãy công pháp Phật Môn, cả người đều đơ ra.
“Ôi trời đất! Đây... đây lại là Như Lai Thần Chưởng! Thật sự là Như Lai Thần Chưởng! Còn có Đại Uy Thiên Long! Đại Phạn Phật m! Tam Thiên Phật Thủ! Thiên Long Bát m! Ôi trời đất, ở đây sao lại có nhiều công pháp Phật Môn như vậy chứ? Ha ha ha, toàn bộ đều là công pháp đỉnh cấp nhất của Phật Môn, ngay cả Chùa Bồ Đề cũng chưa chắc có! Thái sư tổ thật quá trâu bò rồi!”
Long Cuồng kích động tới mức không kìm được mà ngân ngấn nước mắt.