“Cái rắm! Tiên Nhân tính là cái rắm! Tiên Nhân đâu thể xứng với tông chủ? Ta nói cho ngươi biết, tông chủ lão nhân gia hắn chính là Thánh Nhân!”
“Đù!”
Quân Bất Kiến bỗng hét lên một tiếng, con ngươi trợn to ra!
Quân Trường Minh lại lập tức bịt miệng của hắn lại.
“Ngươi hét lớn tiếng như vậy để làm gì hả?”
Quân Bất Kiến lập tức đẩy tay của hắn ra, nhìn trái phải, thấp giọng hỏi:
“Lão tổ, ngươi từ đâu có được tin này? Là thật sao? Chuyện này không thể nào?”
“Yên tâm, nguồn tin tuyệt đối chính xác, chắc như đinh đóng cột rồi. Chuyện này chỉ có trời biết đất biết, ta biết ngươi biết, tuyệt đối không được để người thứ ba biết nữa, ngươi nghe thấy chưa?”
Quân Bất Kiến đã giơ tay bảo đảm.
“Yên tâm, ta hiểu, bí mật lớn nhất của tông môn, ta tuyệt đối tuyệt đối sẽ không nói ra.”
Quân Bất Kiến gật đầu.
“Được rồi, ta đi uống rượu. Ngươi cũng nghỉ ngơi đi, không cần tu luyện nữa, nghe nói một tháng sau thì chúng ta thoát khỏi tam giới, trực tiếp tu luyện Tiên thuật rồi.”
“Ta hiểu rồi.”
Đợi sau khi Quân Trường Minh đi rồi, Quân Bất Kiến hít sâu một hơi, sắc mặt ngưng trọng nói:
“Không được, ta phải đi đính chính ngộ nhận của Lê sư huynh, sư tôn không phải là Tiên Nhân, sư tôn là Thánh Nhân!”
...
Bên phía Lục Tiêu Nhiên, dựa vào phân thân của mình, vừa tu luyện vừa bận in dấu ấn ký cho các đệ tử, rồi điên cuồng nâng cấp toàn bộ các trang bị lên cảnh giới Hậu Thiên Linh Bảo, có thể nói là tốn không ít tâm tư, tròn một tháng, đều không có ngủ, mệt tới mắt xuất hiện hai quầng thâm đen.
Có điều, kết quả vẫn là rất khả quan.
Toàn bộ lạc ấn của các đệ tử đã in ở thế giới của hắn rồi.
Sau này, trừ phi là sự tồn tại của cấp bậc Thánh Nhân ra tay từ ấn ký của lục đạo luân hồi, nếu không thì tuyệt đối không thể giết chết hẳn các đệ tử của hắn.
Hắn có thể khiến bọn họ luân hồi trọng sinh một cách vô hạn.
Hoàn mỹ!
Từ nay về sau, không cần Nghịch Thân Ấn nữa rồi.
Có điều, Lục Tiêu Nhiên phát hiện trong Nghịch Thân Ấn có một ít quy tắc chi lực, cũng chính là sự tồn tại mạnh nhất dưới Đại Đạo!
Cho nên hắn trực tiếp tách Nghịch Thân Ấn ra, thôn phệ toàn bộ quy chi chi lực ẩn giấu bên trong vào trong tiểu thế giới của hắn, sau đó dung nhập tài liệu của Nghịch Thân Ấn vào trong Hiên Viên kiếm, vậy mà khiến Hiên Viên kiếm có lực năng nhanh chóng tự khôi phục.
Nó đã thoát khỏi phạm trù của Hậu Thiên Pháp Bảo, trở thành Hậu Thiên Chí Bảo!
Đây cũng là kiện Hậu Thiên Chí Bảo đầu tiên trong tay Lục Tiêu Nhiên.
Có thể nói là thu hoạch lớn rồi.
Còn Sơn Hà Xã Tắc Đồ, Hồng Mông Đồ, Tạo Hóa Chung, Hỗn Độn Chung, Thất Bảo Lưu Ly Tháp, Côn Luân kiếm, Tru Tiên Tứ Kiếm, Tru Tiên Kiếm Trận Đồ, Thiên Hoàng Kính, Nhân Hoàng Bút, Địa Hoàng Thư... một loại các pháp bảo đều bị hắn nâng cấp lên cấp độ của Hậu Thiên Chí Bảo...
Lục Tiêu Nhiên đoán chắc hắn bây giờ đánh một trận với Tiên Nhân, chắc cũng không sơ.
Như này nếu như là đặt vào kiếp trước thì đã trở thành cự đầu bốn phương rồi.
Bát Bảo Lưu Ly Tháp của Long Cuồng cũng làm xong rồi, Lục Tiêu Nhiên dùng công pháp Phật Môn luyện hóa tất cả tám triệu yêu ma kia, phong ấn chúng ở trong Bát Bảo Lưu Ly Tháp, đời đời kiếp kiếp, làm Niệm Lực Tăng của Bát Bảo Lưu Ly Tháp.
Sau này chỉ cần Long Cuồng đối đầu với người khác, lúc đánh không lại thì thả Bát Bảo Lưu Ly Tháp ra, mặc kệ cái hút vào là yêu ma quỷ quái gì thì đều sẽ bị phật lực bên trong Bát Bảo Lưu Ly Tháp luyện hóa, tiếp tục trở thành một phần tử trong Bát Bảo Lưu Ly Tháp!
Tương đương với một kiện Hậu Thiên Linh Bảo trâu bò!
Mà phân thân của Lục Tiêu Nhiên, cũng học hết các loại Tiên thuật như Tiểu Túc Mệnh Thuật, Tử Tiêu Thần Lôi... rồi.
Hắn lại giải trừ phân thân, những Tiên thuật này, còn cả tu vi mà thân phân tu luyện ra được, theo lẽ tự nhiên, tất cả đều trở thành của bản thể của hắn.
“Ừm, ta xem thử, hừm hừm, không tồi, tu vi đã tăng đến Thần Tôn lục trọng, rất không tồi!
Lục Tiêu Nhiên gật đầu hài lòng.
Có điều rất nhanh thì hắn lại có hơi không kìm được mà nghi ngờ.
Hình như... có cảm giác đâu đó không đúng!
Bởi vì xét theo đạo lý bình thường, phân thân của hắn có tư chất giống với hắn, vừa tu luyện Tiểu Túc Mệnh Thuật vừa tu luyện Tử Tiêu Thần Lôi, tu vi tăng lên cũng sẽ không thấp.
Bởi vì do Vân Ly Ca trước đó có tu luyện, cho nên hắn trước đó đã ở cảnh giới của Thần Tôn mấy trọng rồi.
Bây giờ sao mới Thần Tôn lục trọng?
Đây mới tăng không đến hai ba tầng cảnh giới.
Không đúng, rất không đúng!
Dù sao các đệ tử đều đã đến bên cạnh hắn, hưởng dụng nhiều tư nguyên tích lũy như vậy, thế nào lại chỉ tăng lên một ti tí tu vi như vậy.
Khoảng cách gần như vậy, Lục Tiêu Nhiên cũng không cần để Vượng Tài xuất mã, trực tiếp dùng thần niệm của mình quét ra, bèn có thể dễ dàng tra ra tu vi của mọi người.
Đây không nhìn còn tốt, một một cái thì bị dọa giật mình!
Ngoài cảnh giới của Ly Ca lại tăng lên một tầng, đạt tới cảnh giới của Thần tôn tam trọng thì chỉ có tu vi của Cơ Vô Hà tăng lên một chút, đột phá đến Thần Hoàng cửu trọng, và Gia Cát Tử Quỳnh đang tăng lên nhanh chóng, đã phá Thập Vực Thần Hoàng đạt tới cảnh giới của Bách Vực Chiến Thần.
Ngoài ba người này ra, những người khác vậy mà không có một ai tăng lên!
Đây là đang giỡn hắn à?
“Lẽ nào là ảo giác của ta sao?”
Nếu không các đệ tử tại sao không có tăng tu vi chứ?
Phải biết, bởi vì hắn biết công pháp Đại Đạo Luân Hồi này, cho nên thời gian tiến độ tu luyện của tất cả mọi người đều sẽ được tăng lên.
Tuy nói, bởi vì nhân số quá nhiều, hiểu quả của Đại Đạo Luân Hồi của Lục Tiêu Nhiên sẽ bị phân tán một chút, nhưng nói ít thì cũng phải có thời gian bốn tháng!
Cho nên nói từ góc độ này, tức là bọn họ trong bốn tháng này, tu vi không hề tăng trưởng!
Không đúng!
Cực kỳ không đúng!
Nhất là ở đâu đó xảy ra vấn đề.