“Đúng là không phải Võ Đế và Thần đế, mà là Đại Đế áp đảo cả Chí Tôn, loại Đại Đế giống như Bàn Cổ Đại Đế đó!”
“Ơ... Không phải là Bàn Cổ lấy lực chứng đạo, muốn trở thành Thánh Nhân à? Nếu hắn đã là Đại Đế rồi, sao lại còn muốn thành Thánh làm gì?”
Lục Tiêu Nhiên cảm thấy mình hơi lơ mơ, Vượng Tài lại giải thích:
“Chứng đạo không phải là vì thành Thánh! Mặc dù Hồng Quân dung hợp với Thiên Đạo, nhưng vẫn không mạnh bằng Bàn Cổ được. Hắn nói hắn là Thánh Nhân, là bởi vì trên thực tế khắp Tam giới không ai có tu vi đánh lại được hắn thôi.
Nhìn từ góc độ này mà nói, hắn tự xưng là Thánh Nhân cũng không sao cả, hắn cũng có thể gọi bản thân là Nhị Cẩu Tử, biến cái danh hiệu Nhị Cẩu Tử này thành tên gọi để chỉ người xuất sắc trong Tam giới!
Chứng đạo là vì trở thành một người khống chế đạo đó một cách hoàn mỹ, để trở thành một người bất hủ bất diệt vĩnh viễn.
Thánh Nhân có thể xem như bất hủ à?”
Nói tới đây, thì Lục Tiêu Nhiên đã hiểu.
Đúng vậy, Thánh Nhân không phải là bất hủ bất diệt, chỉ là lớp ngụy trang dùng để mê hoặc thế nhân mà thôi.
Nếu Thánh Nhân bất hủ bất diệt thật, hơn nữa còn muốn làm gì thì làm, thì Thông Thiên cũng không cần phải dùng bản thân để khôi phục lại Tiệt giáo.
“Vậy… có cách nào để bọn họ cung cấp cho ta thứ gì đó không?”
Lục Tiêu Nhiên không muốn để bọn họ làm mấy tay đấm thường thường cho hắn thôi đâu.
Cần lắm tay đấm vậy làm gì?
Có nhiều Đại La Kim Tiên hơn nữa thì cũng chẳng chống lại được một Thánh Nhân!
“Bọn họ đang cung cấp, chỉ cần đã dung nhập vào tiểu thế giới của chủ nhân, lại có lòng tôn kính và tin tưởng chủ nhân thì đều sẽ thành tín ngưỡng, chủ nhân lợi dụng bọn họ để hấp thu nguồn sức mạnh tín ngưỡng đi!”
“Sức mạnh tín ngưỡng?”
“Đúng rồi, đây là cách khống chế ‘Đạo’ đơn giản nhất. Bây giờ chủ nhân còn chưa tìm được đạo của mình, chỉ có mỗi thế giới thôi. Nó giống như kiểu có cơ thể mà lại không có linh hồn ấy. Hay nói cách khác, Đạo của chủ nhân rất mỏng manh, nó mỏng manh tới mức có thể coi là không có.
Nói như vậy, nếu chủ nhân có thể hấp thu được thật nhiều sức mạnh của tín ngưỡng, thì sẽ tạo ra được Đạo của chính mình. Đổi một cách nói khác, đó là Đạo ban đầu còn mỏng manh, rồi mạnh dần lên, nó sẽ tăng mạnh lên dần dần theo lực lượng của chủ nhân.
Bây giờ chủ nhân không cảm nhận được nó, là bởi vì tín đồ của chủ nhân còn ít quá, mà tu vi của tín đồ lại rất yếu.
Nếu những đệ tử của Vô danh Tông đều có tu vi Đại La Kim Tiên, hoặc là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, thì chủ nhân có thể cảm nhận được sức mạnh của tín ngưỡng đang được tiểu thế giới của ngươi liên tục truyền cho ngươi một cách rõ ràng.”
“Hiểu rồi, nói tóm lại là có hiệu quả giống như với nhóm người Ly ca. Nhưng sức mạnh tín ngưỡng này không làm cho tu vi tăng lên, cho nên ta không cảm nhận được nó.”
“Đúng rồi đấy.”
Lục Tiêu Nhiên chống cằm nghĩ, xem ra là hắn cần phải giúp những người lệ thuộc vào tiểu thế giới của hắn tăng tu vi lên chút rồi.
Dẫu sao thì điều này cũng liên quan tới tu vi của chính hắn mà.
Hắn quyết định, chờ các đệ tử tu luyện xong đợt nay, thực lực tăng lên rồi, hắn sẽ trở về Lục gia nói ra tu vi thật của hắn, thu bọn họ làm người phụ thuộc của hắn.
Hơn nữa, hắn cũng không cảm giác được Đạo thật.
Lẽ nào... Đạo của hắn, là “Cẩu” Đạo?
Bởi vì nó quá “cẩu”, cho nên giấu mình đi, không cho hắn cảm giác được?
Lắc đầu, Lục Tiêu Nhiên không biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ thế nào, chỉ đành tu luyện trước đã.
...
Cùng lúc đó, tổ địa Lục gia ở Thiên Thủy thành cũng nghênh đón một nhóm khách không mời mà tới.
“Nơi này là Lục gia à? Quả nhiên chỉ là sơn thôn rách nát, linh khí loãng thế này, e rằng cũng chẳng bồi dưỡng ra được cường giả siêu cấp nào!”
“Nhưng đáng tiếc là, Thần Nữ có hôn ước với tên tiểu tử kia của Lục gia, mà Thần Nữ lại là người rất giữ chữ tín, không muốn hủy bỏ hôn ước, tiểu tử Lục gia này nhặt được của hời rồi.”
“Haizz! Bây giờ Thần Nữ đã bước vào Tạo Thần cảnh, nếu vẫn ở lại Phiêu Miểu tông của chúng ta, thì sau này ít nhất nàng sẽ là một vị cường giả Thần Hoàng cảnh. Nhưng cố tình nàng lại muốn thực hiện hôn ước, để tên tiểu tử thối kia của Lục gia cưới nàng.”
“Không được, đợi lát nữa, chúng ta nhất định phải chơi Lục gia một vố, tốt nhất làm cho bọn họ biết khó mà lui.”
“Đúng! Tuyệt đối không thể để cho loại tiểu gia tộc như Lục gia cưới Thần Nữ của Phiêu Miểu tông chúng ta! Bọn họ không xứng!”
“Mọi người cẩn thận, xung quanh Lục gia có trận pháp.”
“Xí, một Lục gia nho nhỏ mà thôi, làm sao phải sợ? Xông thẳng vào là được.”
Tên đệ tử đi sau cùng đám người, khi nhìn thấy trận pháp này thì hoảng sợ.
“Mẹ kiếp! Trận pháp này... đều là trận pháp cấp bậc Áo Nghĩa? Có lầm hay không vậy? Hơn nữa còn là hết vòng này tới vòng khác! Bày hơn chục ngàn trận pháp, Con mẹ nó còn để người khác sống không vậy?”
Đệ tử Phiêu Miểu tông bên cạnh hắn thấy vậy bèn nhíu mày hỏi:
“Sao thế? Hàn Cú sư đệ, sao ngươi không đi?”
Hàn Cú cảm thấy xót xa trong lòng.
Đi?
Đi cái mẹ ngươi ấy!
Trận pháp này thật sự quá trâu bò, muốn nổ banh trời!
Đi vào thì là chết đó!
Hàn Cú hắn tu hành suốt nhiều năm như vậy, tuy thiên phú dị bẩm, nhưng tốc độ tu luyện của hắn lại có hạn.
Bây giờ nhiều lắm hắn cũng chỉ đối đối phó được trận pháp cấp Thần Thuật thôi, trận pháp cấp Áo Nghĩa, thì hắn phá không nổi!
“Ừm... À thì... Sư huynh, ta hơi đau bụng, chắc ăn nhầm gì đó rồi, ta muốn đi giải quyết một chút.”
“Ta còn tưởng chuyện gì chứ, nếu bị tiêu chảy, thì ta có một viên đan dược chuyên trị bệnh tiểu chảy, hiệu quả tốt, còn mau nữa, chỉ cần vài viên thần tinh trung phẩm thôi, ngươi cần không?”