Thật sự không được nữa thì gia nhập Vô Danh Tông là được mà.
Đánh không lại liền gia nhập, hoàn hảo!
Lục Tiêu Nhiên không khỏi hơi kinh ngạc.
Mấy cái hệ thống!
Xem ra Hàn Cú này rất trâu bò!
Người khác cùng lắm chỉ hấp dẫn một hệ thống là nhiều rồi, nhưng hắn lại giỏi đến nỗi trực tiếp thu hút mấy cái hệ thống.
Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, hình như cũng có thể hiểu được.
Khí vận chi tử của thế giới này căn bản sắp bị mình giết sạch. Ngoại trừ đi tìm Hàn Cú thì hình như đám hệ thống này cũng không tìm được người thứ hai rồi?
Vật hiếm là vật quý, nếu quá nhiều phích cắm mà có quá ít ổ điện, thì giá tiền của ổ điện sẽ phản ánh ngay lập tức.
Hơn nữa vì ổ điện càng ngày ít mà giá cả chỉnh thể sẽ càng ngày càng cao.
Thật ra điểm này cũng có chút giống thành Rửa Chân kiếp trước.
Báo cáo càng nhiều, giá càng đắt, tổng doanh thu của thành Rửa Chân là không đổi.
Vượng Tài đang ở trong cơ thể Lục Tiêu Nhiên mở miệng nói:
“Chủ nhân, trong cơ thể hắn quả thật có một hệ thống, để ta bắt nó rồi cắn nuốt, hơn nữa bắt nó khai ra vị trí của những hệ thống khác. Thật ra những cái hệ thống này đều do Thiên Đạo pha loãng Hồng Mông Tử Khí mà làm ra, có thể tăng cường sức mạnh của ta trên phạm vi lớn.”
“Thiên Đạo có quan hệ gì với Hồng Mông Tử Khí?”
“Thiên Đạo chính là bạn sinh của Bàn Cổ, trên thực tế chính là Tạo Hóa Ngọc Điệp, trong đó có tổng cộng năm mươi sợi Hồng Mông Tử Khí. Nhưng thời điểm Bàn Cổ khai thiên lập địa thì Tạo Hóa Ngọc Điệp đã bể tan tành. Hồng Quân có được một khối lớn nhất, bên trong chứa bảy sợi Hồng Mông Tử Khí.
Chẳng qua, qua nhiều năm như vậy, phỏng chừng hắn đã lại góp nhặt được không ít Hồng Mông Tử Khí. Nếu không thì hắn đã không thể diễn hóa Thiên Đạo một lần nữa.
Nhưng nếu không thu thập đầy đủ năm mươi sợi Hồng Mông Tử Khí thì hắn cũng không có khả năng nắm hoàn toàn tam giới trong tay.
Giống như thế giới này, vẫn còn một số nơi có thể tránh khỏi sự quản chế của Thiên Đạo, những nơi này có khả năng ẩn chứa Hồng Mông Tử Khí.
Trừ điều đó ra, mấy hệ thống do Thiên Đạo chế tạo ra, là do Thiên Đạo pha loãng Hồng Mông Tử Khí của chính mình để chế tạo ra.
Nếu ta hấp thu, thì Thiên Đạo và Hồng Quân sẽ ít đi một chút Hồng Mông Tử Khí.”
“Thì ra là vậy.”
Lục Tiêu Nhiên có phần hiểu rồi, đơn giản chính là tranh đoạt bánh ngọt mà thôi.
Bánh ngọt có hạn, ai đoạt được càng nhiều thì lại càng mạnh.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Hàn Cú này rất thức thời, không có sự giúp đỡ của mình mà lại có thể sống lâu như vậy, còn tu luyện đến Thiên Vực Đấu Thần rồi.
Loại cảm giác này khiến cho Lục Tiêu Nhiên cảm thấy hắn còn trâu hơn mấy đứa đồ đệ của mình.
Giết. Khá đáng tiếc.
Nếu giết hắn, có vẻ sẽ nhận được một chút phần thưởng, nhưng không nhiều lắm. Mà bồi dưỡng được một người như Hàn Cú cũng không dễ dàng.
Còn nữa, trong tương lai mình đương nhiên muốn đặt chân lên Tiên giới.
Hồng Quần và Thiên Đạo muốn giết mình thì nhất định sẽ phát mệnh lệnh xuống phía dưới.
Đến lúc đó, cho dù là Thiên Đình hay Linh Sơn, hay Địa Phủ đều có thể phái người tới đánh mình.
Mình không thể bị động chịu đánh, cũng phải nghĩ biện pháp để có nhiều lá bài tẩy hơn mới được.
Nghĩ như vậy, Lục Tiêu Nhiên đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng hay.
Hắn chợt nheo mắt lại, mở miệng nói với Hàn Cú:
“Ta có thể không giết ngươi, nhưng ngươi phải làm một chuyện thay ta.”
Hàn Cú lập tức đứng thẳng người.
“Sẵn sàng hiến thân cho ngươi bất cứ lúc nào!”
“Đừng nói những thứ phù phiếm đó. Ta không phải không biết ngươi, lời ngoài miệng của ngươi căn bản không đáng tin, ngươi phải lấy ra toàn bộ ấn ký linh hồn rồi ấn ký tinh huyết gì đó cho ta.”
“Đạo lý này ta cũng hiểu!”
Hàn Cú cực kỳ sảng khoái cũng rất láu cá. Hắn biết rằng, trước mặt một vị Thánh Nhân, ngoại trừ đàng hoàng nghe lời thì mình không còn cách nào.
Nhưng mà á, có thể làm chó săn cho một vị Thánh Nhân cũng không phải quá kém cỏi.
Chí ít có một Thánh Nhân làm núi dựa cho mình vẫn rất đáng tin.
Thấy hắn nghe lời như vậy, Lục Tiêu Nhiên gật đầu, chợt nhìn hắn một cái. Hàn Cú ngầm hiểu, lập tức dâng hết thảy tinh hồn và tinh huyết của mình lên.
“Lục tiền bối, đây là tinh hồn và tinh huyết của ta.”
Lục Tiêu Nhiên kiểm tra một chút, bởi vì Hàn Cú này rất quỷ quyệt, hắn nhất định phải đề phòng một chút mới được.
Sau khi nhiều lần xác nhận không có vấn đề gì, hắn đưa tinh huyết và tinh hồn của Hán Cú sáp nhập vào cơ thể Nhị Cẩu Tử.
Trên thực tế, tất cả đệ tử đời thứ ba của Vô Danh Tông đều nằm trong lòng bàn tay của Nhị Cẩu Tử.
Sở dĩ Lục Tiêu Nhiên làm như vậy chính là vì phòng ngừa lỡ có người bị Thánh Nhân xúi giục, thoáng cái tu luyện cực mạnh. Đến lúc đó, tu vi của người kai vượt qua mình rồi, lỡ khống chế ngược lại mình, thế thì phiền toái.
Bởi vì Lục Tiêu Nhiên và Nhị Cẩu Tử thành lập thông qua Ngự Thú Thần Quyết, tinh huyết và tinh hồn của Nhị Cẩu Tử đều nằm trong tay mình, nhưng nó lại chỉ chịu sự khống chế của môn công pháp Ngự Thú Thần Quyết này mà không phải dung nhập tinh huyết và tinh hồn vào trong cơ thể Lục Tiêu Nhiên.
Nếu nó dám phản kháng, mình có thể giết chết nó ngay lập tức, nó không có cách nào thao túng ngược chiều mình thông qua tinh huyết và tinh hồn.
Mà Ngự Thú Thần Quyết không thể khống chế loài người.