Theo tiếng nổ vang trời, đầu của thần tử Phong Hỏa Môn đã lập tức bị luồng sáng trắng này đập nát tại chỗ.
Chỉ trong nháy mắt, cả sảnh đã rơi vào im lặng.
Nhưng giọng nói của ba người Lê Trường Sinh lại từ từ vang lên.
“Mẹ kiếp, ngươi thật sự coi mình là đồ vật ra gì à?”
“Muốn cưới nữ nhân, thì ngươi cứ cưới nữ nhân của ngươi, liên quan quái gì đến sư tôn của ta?”
“Kiếp sau nhớ giữ miệng mồm sạch sẽ một chút.”
Tất cả người của Phiêu Miểu Tông đều trợn tròn mắt.
Đệ tử của Lục Tiêu Nhiên lại dám giết chết thần tử của Phong Hỏa Môn!
Đây là chuyện đùa gì vậy?
Lục lão gia tử và Lục Tiêu Trần đã hóa đá ngay tại chỗ.
Vẻ mặt Lục Tiêu Trần trở nên ngơ ngác, ba người này đang làm trò điên khùng gì đây?
Ngay trước mặt Phong Hỏa Môn, giết Thần tử của Phong Hỏa Môn, lỡ Phong Hỏa Môn truy cứu trách nhiệm, thì làm sao bọn họ có thể gánh vác nổi đây?
Lục lão gia tử lại không nghĩ thế. Hắn chỉ nghĩ, bây giờ Lục Tiêu Nhiên không có ở đây, dù ba người này có Lục Tiêu Nhiên làm chỗ dựa, nhưng cũng không thể kiêu ngạo đến mức đó chứ.
Giết người ngay chỗ này, nếu Phong Hỏa Môn người ta đuổi giết thì ai có thể đỡ được?
Xong con bà nó ròi, lần này thì toi đời thật rồi.
Mà sau khi Phong Hỏa Môn trải qua nỗi khiếp sợ ban đầu, thì đã hoàn toàn bùng nổ.
“Súc sinh! Ngươi dám giết Thần tử của Phong Hỏa Môn chúng ta!”
Vừa dứt lời, Tống Tích Niên lập tức đánh ra một ánh đao, chém thẳng vào đầu.
Ầm…!
Ánh đao thuần kim sắc xen lẫn lực lượng vạn quân, căn bản không cho trưởng lão Phong Hỏa Môn có cơ hội phản ứng, mà đã thẳng tay chém hắn thành hai nửa.
Đây chính là một kích phẫn nộ của Tống Tích Niên. Dựa vào thực lực chiến đấu vượt cấp của hắn, một kích này hoàn toàn không thua kém tu vi Thần Hoàng cảnh.
Đòn tấn công của Thần Hoàng cảnh thì một kẻ hèn Thần Vương cảnh há có thể ngăn cản được?
“Giết Thần tử của Phong Hỏa Môn ngươi thì sao? Đã có gan sỉ nhục sư tôn của ta, dù có diệt luôn Phong Hỏa Môn ngươi thì Phong Hỏa Môn cũng là trừng phạt đúng tội!”
Tất cả người của Phiêu Miểu Tông đều trợn tròn mắt.
Vị trưởng lão này chính là cường giả Thần Vương cảnh đó!
Cường giả Thần Vương cảnh!
Vậy mà lại bị một đao chặt làm đôi?
Vậy hắn rất mạnh rồi? Hắn không phải là cường giả Thần Hoàng cảnh sao?
“Có phải vừa nãy hắn mới nói Thần tử Phong Hỏa Môn đã sỉ nhục sư tôn hắn? Chẳng lẽ sư tôn hắn là Lục Tiêu Nhiên của Lục gia sao?”
“Đùa gì vậy? Nếu sư tôn hắn là Lục Tiêu Nhiên mà tu vi của hắn đã mạnh đến mức này rồi, thì Lục Tiêu Nhiên kia mạnh đến mức nào chứ?”
Vẻ mặt Lục Tiêu Trần càng ngu đần hơn.
Đùa cái gì vậy?
Đồ đệ của Lục Tiêu Nhiên giết chết cường giả Thần Vương trong nháy mắt?
Đây là đang nói giỡn với hắn đúng không?
Hay là hắn đang nằm mơ, chưa tỉnh ngủ?
Hắn quay sang nhìn gia gia.
“Gia gia, hay là ngươi đánh ta một cái? Để ta xem có phải mình đang nằm mơ hay không?”
“Ngươi tự tìm một chỗ chơi trứng đi!”
Lục lão gia tử không vui lườm hắn, rồi chợt cảm thấy hơi khiếp sợ, còn dùng ánh mắt chứa đầy ẩn ý sâu xa nhìn ba đồ đệ của Lục Tiêu Nhiên.
Cho đến giây phút vừa rồi, khi nhìn thấy Tống Tích Niên dùng một đao đã lập tức giết chết một vị Thần Vương, thì hắn mới hiểu được vì sao Lục Tiêu Nhiên lại nói ba đệ tử Thần Vương cảnh này có thể bảo vệ hắn an toàn.
Trời ạ, thì ra ba người này chỉ mới Thần Vương mà đã có thể vượt cấp giết địch, giết chết Thần Vương trong nháy mắt.
Cho nên, mặc dù Tông chủ Phiêu Miểu Tông là cường giả Thần Hoàng, thì bản thân hắn cũng không cần lo lắng.
Nhưng, nếu bọn họ chỉ mới là đệ tử mà đã có thể vượt cấp giết địch, đổi thành Lục Tiêu Nhiên thì sẽ mạnh đến mức nào đây?”
“Tiêu Nhiên, rốt cuộc thực lực hiện tại của ngươi là gì?”
Sắc mặt của vài vị tu sĩ Phong Hỏa Môn còn sót lại lập tức tái mét, cả người không ngừng run rẩy.
“Ngươi... Ngươi... các ngươi lại dám giết trưởng lão và thần tử của Phong Hỏa Môn ta! Phong Hỏa Môn chúng ta nhất định không sẽ tha cho các ngươi.”
Quân Bất Kiến nở nụ cười âm hiểm, bước lên trước.
“Ngươi cho rằng chúng ta sẽ tha cho Phong Hỏa Môn sao? Thậm chí bao gồm cả… mấy tên nhãi ranh các ngươi?”
Vẻ mặt mọi người đều thay đổi.
“Ngươi... Ngươi muốn làm gì? Ngươi còn muốn giết mấy người chúng ta nữa sao?”
“Biết rồi mà còn nói nhiều.”
Giây tiếp theo, không chờ mấy người đó dong dài, Quân Bất Kiến đã xông lên, thần lực màu vàng kim bao trùm trên cánh tay và bàn tay hắn, rồi hình thành Long Trảo, xé sống mấy người thành mảnh nhỏ, không chừa cho đối phương chút cơ hội nào.
Nhìn khung cảnh thê thảm đầm đìa máu tươi này mà tất cả người Phiêu Miểu Tông càng kinh hồn táng đảm hơn.
Bất cứ ai đều không dám nghĩ rằng ba đồ đệ của Lục Tiêu Nhiên lại ra tay độc ác như vậy, thẳng tay diệt sạch cả đoàn sứ giả của Phong Hỏa Môn.
“Ực ực.”
Tông chủ Phiêu Miểu Tông nuốt một ngụm nước miếng, cố sức trấn an bản thân.
“Các vị... đều là đệ tử Lục Tiêu Nhiên?”
Lê Trường Sinh gật đầu.
“Công việc từ hôn lần này đã kết thúc, chúng ta cũng nên rời đi thôi. Còn về chuyện Phong Hỏa Môn thì Phiêu Miểu Tông cứ yên tâm đi.
Đây là chuyện chúng ta gây ra, đương nhiên chúng ta sẽ gánh vác, một lát nữa chúng ta sẽ đi diệt Phong Hỏa Môn, sẽ không làm Phiêu Miểu Tông bị liên lụy.”