favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 694: Đồ đệ đã trâu bò như vậy rồi?

Chương 694: Đồ đệ đã trâu bò như vậy rồi?

Nghe hắn nói thế, bất kể là trái tim Tông chủ Phiêu Miểu Tông, hay là những người khác, thậm chí cả đám người Lục lão gia tử đều không nhịn được mà đập thình thịch.

Đồ đệ của Lục Tiêu Nhiên đã ngông cuồng như vậy rồi sao?

Chỉ nói vài câu, mà đã muốn diệt cả Phong Hỏa Môn của người ta luôn sao?

Phong Hỏa Môn người ta đã có cường giả Thần Tôn cảnh rồi, mà tu vi của ba người này chỉ mới tới Thần Vương cảnh. Sao ba người này có thể đánh lại người ta chứ?

Tông chủ Phiêu Miêu Tông không nhịn được lên tiếng:

“Phong Hỏa Môn kia là đã tu luyện ra hai vị cường giả Thần Tôn, chỉ bằng ba Thần Vương các ngươi cũng có thể đánh thắng được sao?”

“Chuyện này không cần Tông chủ Phiêu Miêu Tông lo lắng, dù sao đây là chuyện chúng ta tự gây ra, tự chúng ta quyết định là được.”

Lời vừa dứt, đột nhiên có mấy luồng khí thế mạnh mẽ ở chân trời phía xa đánh úp đến đây.

“Súc sinh Phiêu Miểu Tông! Dám giết trưởng lão và Thần tử Phong Hỏa Môn ta, là coi thường Luân Vân ta dễ ức hiếp sao?”

Sắc mặt Lục Tiêu Trần biến đổi.

“Sao người của Phong Hỏa Môn lại tới nhanh như vậy?”

Lục lão gia tử thở dài một tiếng, mở miệng nói:

“Bản thân Phong Hỏa Môn và Phiêu Miểu Tông là tiếp giáp, khoảng cách vô cùng gần. Cho nên một khi linh bài của trưởng lão và Thần tử bọn họ bị vỡ nát, thì đương nhiên bọn họ có thể đến được đây ngay.”

“Thì ra là vậy. Nhưng ba đồ đệ này của Lục Tiêu Nhiên thật sự có thể đánh bại được cường giả Thần Tôn cảnh sao?”

“Ta cũng không biết, cứ nhìn xem sao.”

Sắc mặt của mọi người Phiêu Miểu Tông cũng không tốt lắm.

Dù sao, nếu ba người Lê Trường Sinh không thể làm đúng theo lời bọn họ nói, đó là đánh thắng được Phong Hỏa Môn, thì những chuyện còn lại có thể sẽ do Phiêu Miểu Tông bọn họ gánh chịu.

“Tông chủ, chúng ta có cần chuẩn bị trước hay không?”

Tông chủ Phiêu Miêu Tông hơi cắn răng, nói:

“Là nên chuẩn bị sớm, ta đi liên hệ với Thái Nhất Kiếm Đạo. Nghe nói gần đây Phong Hỏa Môn đã leo lên được Thiên Đao các. Trước tiên không đề cập đến ba đồ đệ của Lục Tiêu Nhiên có thể đánh thắng được Phong Hỏa Môn hay không, cho dù đánh thắng được Phong Hỏa Môn, thì Thiên Đao các đứng sau Phong Hỏa Môn cũng sẽ không ngậm bồ hòn làm ngọt đâu.”

“Rõ!”

Bên này, ba người Lê Trường Sinh không nhịn được châm chọc:

“Đến rất nhanh!”

“Có lẽ là sống lâu quá rồi, muốn đầu thai sớm một chút.”

“Vừa hay, cũng đỡ tốn công ba người chúng ta phải đến Phong Hỏa Môn một chuyến, cứ giải quyết trực tiếp bọn họ ở ngay đây luôn đi.”

“Hiểu.”

Ba người vừa bàn bạc xong thì đã hóa thành ba luồng sáng, bay ra ngoài nghênh địch.

Đám người Phiêu Miểu Tông và hai ông cháu Lục gia đương nhiên sẽ không bỏ qua chuyện này, nhanh chóng đuổi theo ra ngoài, muốn tận mắt nhìn thấy trận chiến này!

Mọi người vừa mới đi ra bên ngoài, bên ngoài cũng nhanh chóng có mấy luồng sáng phi tới.

Trong đó có hai luồng sáng hoàng kim cực kỳ chói lọi, mạnh mẽ giống như hai vầng thái dương.

Còn chưa đến nơi mà ánh sáng đã chiếu rọi làm mọi người không mở nổi mắt.

Khí thế của mấy vị đi theo phía sau bọn họ cũng không giống bình thường, không ngờ tất cả đều trên Thần Hoàng cảnh, ước chừng có mười ba vị!

Bởi vì bọn họ đi đến đã kích động gió mây trên bầu trời, thỉnh thoảng còn có tiếng sấm sét, làm cho muôn loài sinh vật trên mặt đất không nhịn được mà hoảng sợ khiếp vía.

“Thật mạnh! Lại có cả hai vị Thần Tôn, và mười ba vị Thần Hoàng!”

“Xem ra Phong Hỏa Môn này đã tìm được không ít di sản, nếu không cũng không thể tăng nhanh trong một thời gian ngắn như vậy, mạnh đến mức này.”

Mọi người siết chặt nắm tay, ánh mắt ngập nặng nề và lo lắng.

E là lần này Phiêu Miểu Tông thật sự gặp phải phiền phức rồi.

Bọn họ không tin rằng ba đồ đệ của Lục Tiêu Nhiên có thể gánh vác được tình huống như vậy.

Dù sao, đó chính là hai vị cường giả Thần Tôn và mười ba vị Thần Hoàng đó!

Nhưng ba người Lê Trường Sinh vẫn không hề để bụng như trước.

Nếu gặp phải những đối thủ có tu vi như thế này trước khi ba người gặp Lục Tiêu Nhiên thì quả là có thể sẽ thấy hơi lo lắng, dù sao thì về công pháp hay là trang bị thì họ đều thua kém đối phương.

Nhưng bây giờ, công pháp mà bọn họ tu luyện là Tiên thuật, binh khí trong tay bọn họ là Thần Binh Áo Nghĩa, vượt cấp giết địch chỉ giống như giết một con kiến, chuyện đơn giản như vậy thì có gì mà phải sợ?

Sau khi nhìn bầu trời, Lê Trường Sinh mới nói nói:

“Hai Thần Tôn, mười ba Thần Hoàng, hai người các ngươi chọn trước, còn lại để cho ta.”

Tống Tích Niên và Quân Bất Kiến nhìn lướt qua nhau.

“Không thì cho ta hai tên Thần Tôn?”

“Để Thần Tôn cho ta đi. Sau khi ta hóa rồng, tu vi có thể tăng lên một đại cảnh giới, tăng lên tới Thần Hoàng cảnh, lại phối hợp với thực lực giết địch vượt cấp của ta, đối phó hai tên Thần Tôn cặn bã vẫn rất nhẹ nhàng.”

“Cũng đúng, còn dư lại Thần Hoàng, ta chọn bảy tên, để lại cho sư huynh sáu tên.”

“Được.”

Nếu ở cùng người ngoài, hai người họ nhất định sẽ không khách sáo như vậy, dựa theo thói quen mà bọn họ học được từ Lục Tiêu Nhiên, nhất định sẽ duỗi tay nằm thẳng.

Cả quá trình không ra tay, không biết chừng còn sẽ bỏ chạy nữa.

Nhưng mọi người đều là sư huynh đệ, vì thế không cần so đo nhiều như vậy.

Quân Bất Kiến dẫn đầu ra tay, hắn dậm chân, một tiếng long ngâm bộc phát ra từ trong cơ thể làm rung chuyển đất trời, ngay sau đó, thân thể hắn nhanh chóng bùng nổ một vầng sáng màu hoàng kim làm cho người khác không thể mở mắt nổi.

Không ngờ vầng sáng màu hoàng kim này còn mạnh hơn hai vị Thần Tôn của Phong Hỏa Môn kia gấp mấy lần!

Chương trướcChương tiếp