Chúng ta ăn tiên đan như ăn kẹo hạt đậu vậy, mỗi người mỗi ngày không ăn cơm, chỉ ăn trứng rán, trứng luộc, trứng bánh bao (cách gọi khác là trứng chần nước sôi), mà trứng là trứng gì? Tất cả đều là trứng của tiên thú, ngươi biết không?
Ta và các sư huynh, sư đệ, sư muội, sư tỷ ai cũng đều có thể vượt cấp giết địch. Đại sư huynh của ta là Thần Tôn, bây giờ đã có thể giết Thần Đế rồi đó!
Hơn nữa trên thế giới này, còn có một loại người được gọi là Khí Vận Chi Tử, giết mãi cũng không hết. Cho dù bọn họ chỉ là một tên tiểu tốt của Thiên Đao Các, ngươi cho hắn thời gian hai năm, hắn có thể mạnh tới mức làm thịt được ngươi.
Nhưng sư tôn của ta, là người chỉ một đao là giải quyết một tên Khí Vận Chi Tử đó!
Ngươi nói xem ta có cần nói giỡn với ngươi không?”
“Lợi hại vậy ư!”
Thiên Đao Các Chủ mở to hai mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Nàng vốn cho rằng, trên thế giới này group chat Thần Đế đã là rất lợi hại rồi. Nhưng không ngờ được sư tôn của Tống Tích Niên còn lợi hại hơn cả cái group chat Thần Đế kia nữa! Thật sự là đã vượt qua sức tưởng tượng của nàng rồi!
“Đâu chỉ có lợi hại! Từ khi ta đi theo sư tôn, chưa thấy được ai có thể làm khó được hắn. Nhưng chỉ cần là kẻ địch của hắn, thì không có kẻ nào còn sống được. Ngươi ấy, may là còn nói với ta. Nếu ngươi đi giết sư tôn của ta thật, ta đảm bảo ngươi sẽ chết tới cặn bã cũng không còn.”
“Ta biết rồi, ta rời khỏi group chat Thần Đế ngay đây.”
“Ấy đừng. Bây giờ ngươi đừng vội rời khỏi đó.”
Tống Tích Niên suy nghĩ một chút, khóe miệng hơi nhếch lên.
“Nếu bọn họ tới tìm ngươi, thì ngươi cứ tham gia vụ đi săn giết sư tôn của ta. Đợi tới khi bọn họ tới đông đủ rồi thì ngươi đánh lén từ phía sau. Đến lúc đó cũng coi như lập được công lớn, sư tôn của ta nhất định sẽ thưởng cho ngươi vài thứ tốt.”
“Được, ta nghe ngươi.”
...
Bên kia,
Thái Nhất Kiếm Đạo.
Lê Trường Sinh trờ về Thái Nhất Kiếm Đạo nhưng cũng không tới bái kiến tông chủ của Thái Nhất Kiếm Đạo trước, mà là đi thẳng tới cấm địa.
“Trường Sinh bái kiến Thái Thượng trưởng lão.”
Thái Thượng trưởng lão dừng việc quét dọn trong tay, chống cây chối, hơi nheo mắt cười:
“Về rồi à. Tốt đấy, đi ra ngoài mới một thời gian mà đã tu luyện tới Thần Vương cảnh. Xem ra ngươi gặp được kỳ ngộ cũng nhiều.”
Lê Trường Sinh hơi lắc đầu.
“Cũng không phải. Trường Sinh không gặp được kỳ ngộ gì cả, mà là Trường Sinh tìm được sư tôn rồi.”
“Ồ! Hóa ra là sư tôn của ngươi giúp ngươi tăng tu vi. Thế thì xem ra, vị sư tôn này của ngươi cũng thật không phải là người bình thường.”
Thái Thượng trưởng lão hơi kinh ngạc, nghe vậy trên mặt của Lê Trường Sinh lộ ra vẻ tự hào.
“Thái Thượng trưởng lão nói đúng. Sư tôn của ta thật sự không giống người bình thường. Lần này trưởng lão đột nhiên kêu ta trở về, không biết là có chuyện gì không?”
“Chuyện là thế này, dạo gần đây ta gia nhập vào một nhóm tên là group chat Thần Đế, trong đó đều là các cường giả mạnh nhất trên thế giới này. Chỉ cần là tu vi lên tới cảnh giới Thần Tôn là có thể gia nhập vào group chat Thần Đế. Tới lúc đó ngươi cũng sẽ có nguồn tài nguyên khổng lồ. Sau này khi ngươi bước vào cảnh giới Thần Đế, hay thậm chí là tu luyện thành một cường giả cảnh giới Tiên Nhân, nó đều sẽ cho ngươi sự trợ giúp cực lớn.”
Lê Trường Sinh hơi nhướng mày.
“Lợi hại tới vậy thật à?”
“Đương nhiên rồi, vào group chat này, gói quà lớn mở đầu đã tặng một trăm triệu thần tinh cực phẩm rồi, còn có cả Áo Nghĩa Thần Khí nữa.
Ngoài mấy cái này ra, Thần Đế trong group chat còn sẽ thường xuyên giảng bài nhưng không cố định thời gian, nghe chúng ta giảng bài, mấy người cảnh giới Thần Tôn trong group sẽ lĩnh hội được rất nhiều kinh nghiệm.”
“Thế vì sao các ngươi lại giảng bài? Người tới cảnh giới Thần Đế đều bằng lòng chia sẻ kinh nghiệm tu hành của mình cho người khác sao?”
“Đó là vì đồ vật mà group chat Thần Đế cho rất nhiều. Nhiều tới mức dù là Thần Đế thì cũng phải thèm đỏ mắt.
Tóm lại, vào group chat này thì ngươi có lời, chắc chắn không bị thiệt gì đâu.”
Thái thượng trưởng lão hơi ngừng lại rồi nói tiếp:
“Hơn nữa dạo này group chat vừa tuyên bố một nhiệm vụ, chỉ cần giết chết một tu sĩ tên là Lục Tiêu Nhiên, là có thể nhận được rất nhiều tài nguyên, thậm chí có khả năng giúp chúng ta thăng lên cảnh giới Tiên Nhân đấy.”
“Ai? Ngươi vừa nói là giết ai cơ?”
“Giết Lục Tiêu Nhiên.”
Lê Trường Sinh: “....”
Trưởng lão nhìn hắn dại mặt ra, thấy khó hiểu bèn hỏi:
“Làm sao vậy? Có gì không ổn sao?”
Lê Trường Sinh cười trừ nói:
“Thật không dám giấu, trưởng lão, Lục Tiêu Nhiên chính là sư tôn của ta. Còn nữa, ta khuyên ngươi và tông chủ đừng nhận nhiệm vụ này. Bởi vì sư tôn của ta không phải là người phàm đâu. Người muốn giết hắn từ trước tới nay chưa ai thành công cả, chỉ toàn bị giết ngược lại thôi.
Tuy rằng ta không biết cái group chat Thần Đế kia là thế nào. Nhưng ta tin chắc hắn không đánh thắng được sư tôn của ta đâu.
Các ngươi tham gia nhiệm vụ kia thì chỉ là đi tìm đường chết thôi.
Ngoài ra, tuy ta chịu ân tình của Thái Nhất Kiếm Đạo, nhưng ta chắc chắn sẽ không ngồi yên một chỗ xem sư tôn của ta bị Thái Nhất Kiếm Đạo nhắm vào đâu.”c c“Hở? Những lời người nói là thật?”
Trưởng lão hơi giật mình, không dám tin.
Lê Trường Sinh lại gật đầu lần nữa.
“Bên trong cái group chat Thần Đế này có tới gần trăm vị Thần Đế, ngoài ra, sau lưng nó còn có một vị Tiên Nhân tọa trấn nữa! Lẽ nào, sư tôn của ngươi còn mạnh hơn cả Tiên Nhân sao?”
Lê Trường Sinh thản nhiên cười.
“Tu vi của sư tôn ta, là cảnh giới Thánh Nhân!”
Bầu không khí trong chớp mắt rơi vào yên tĩnh.
Phải mất một hồi lâu, trưởng lão mới lấy lại được tinh thần, thoát khỏi trạng thái trợn mắt há hốc mồm.
Hắn thở dài một hơi.
“Không thể tưởng tượng được, sư tôn của ngươi lại mạnh tới vậy! Vậy thì ta mạo muội rồi. Ta sẽ cùng tông chủ tuyên bố rời khỏi group chat Thần Đế.”
“Đừng! Trưởng lão, bây giờ ngươi đừng rời khỏi, làm như vậy rất có khả năng sẽ rút dây động rừng. Hơn nữa, ngươi cứ thế rời đi cũng không kiếm trác được gì.
Thế này đi, ngươi cứ tiếp tục tham gia nhiệm vụ này, đến lúc đó, các ngươi có thể lừa tên quản lí đó một phần tài nguyên trước. Sau đó lại đam một dao ở sau lưng hắn. Đợi khi giết được đối phương, sư tôn của ta chắc chắn cũng sẽ thưởng cho ngươi.
Muốn thành tiên, không phải là hy vọng xa vời.”
Đôi mắt của Thái Thượng trưởng lão sáng lên.
“Được! Nếu là thế thật, thì ta sẽ đi tìm tông chủ thảo luận luôn.”