Bên phía Lục Tiêu Nhiên, hắn điên cuồng giúp các đệ tử tăng lên tu vi và thực lực, trong nháy mắt, không biết đã bồi dưỡng ra bao nhiêu đệ tử tinh nhuệ.
Bởi vì, kể từ khi tu vi của hắn tăng lên đến cảnh giới Thần Đế, thì cường độ hắn thi triển Đại Đạo Luân Hồi, cũng được tăng lên một mức.
Trước đây hắn chỉ có thể tăng một ngày lên đến mười ngày, nhưng hiện tại, hắn đã có thể tăng một ngày lên mười lăm đến mười tám ngày.
Cho nên tốc độ tu luyện của các đệ tử, lại được tăng thêm một bước, liên tiếp đột phá và tăng cường, qua mấy ngày, thì đã được tăng lên trên diện rộng.
Ví dụ như, Khương Thái Huyền cũng đã tăng lên đến tu vi Thần Tôn.
Còn Gia Cát Tử Quỳnh, cuối cùng cũng bước vào cảnh giới Thần Vương.
Những người khác, hoặc nhiều hoặc ít cũng đã có sự tiến bộ, ví dụ như Long Cuồng trong số đệ tử đời thứ hai, tu vi cũng đã tăng lên đến Thần Hoàng cảnh, còn đám người Thạch Trường Lâm, tu vi đều đã tăng lên đến Thiên Vực Đấu Thần đỉnh phong, hoặc khoảng Thần Vương cảnh.
Mọi người đều dựa vào tài nguyên và thời gian của Lục Tiêu Nhiên, quả thực giống như một bầy heo ăn phải thức ăn có chứa hoóc-môn, trọng lượng tăng vọt.
Đương nhiên, thứ mà bọn họ tăng vọt là tu vi.
Chuyện này không chỉ đại biểu cho sự tăng lên của toàn thể Vô Danh tông, mà còn khiến bọn họ thu được một khoản lợi lớn từ group chat Thần Đế.
Vân Ly Ca đã tăng lên tới Thần Tôn thập trọng đỉnh phong đại viên mãn, chỉ còn một bước, là có thể tăng lên đến tu vi Thần Đế. Có lẽ đối phương cũng không ngờ, tốc độ thăng cấp của Vân Ly Ca sẽ nhanh như vậy, để Vân Ly Ca có thể nhanh chóng tăng lên đến tu vi Thần Đế, gần như là thường xuyên tặng cho Vân Ly Ca một số món đồ tốt.
Cái gì mà thần dịch mười nghìn năm, cái gì mà thần tinh ngàn năm, dù sao thì cái gì có dinh dưỡng, cái gì có giá trị, thì sẽ tặng cái đó.
Còn Vân Ly Ca, thì ai đến cũng không từ chối, nhận lấy toàn bộ, tiện thể cũng đưa cho các sư huynh đệ của mình một ít, để mọi người cùng ăn, cùng tiêu hao, bởi vì hắn thật sự không thể tiêu hóa hết.
Về phần thăng cấp tu vi của mọi người, càng không biết đã làm đến cho Lục Tiêu Nhiên thăng cấp bao nhiêu.
Cộng thêm tu vi Lục Tiêu Nhiên tự tu luyện, thực lực hiện tại của hắn cũng đã là Thần Đế tam trọng cảnh.
…
“Cái gì? Đại sư huynh đã là Thần Tôn Đỉnh Phong rồi?”
“Cái gì? Nhị sư tỷ cũng là Thần Tôn rồi?”
“Cái gì? Tam sư huynh cũng đã là Thần Tôn!”
“Cái gì? Ngoại trừ Ngũ sư tỷ, những người khác đều đã thành Thần Tôn.”
Đợi đến khi Quân Bất Kiến trở lại Lục gia, dẫn theo Lục lão gia tử đi đến hẻm núi, nhìn thấy sự thay đổi của cả Vô Danh tông, cả người hắn đều choáng váng.
Hắn chỉ cùng với lão Tứ lão Lục đi ra ngoài một chuyến làm chút chuyện, tu vi của các sư huynh đệ đã tăng lên nhanh như vậy! biến thái như vậy!
Chuyện này cũng thôi, vấn đề là những đệ tử đời thứ hai này, tu vi vậy mà cũng tăng lên tới Thần Vương cảnh, thậm chí có vài người đã vượt qua cả ba người bọn hắn.
Hiện tại người kém nhất, cấp thấp nhất của Vô Danh tông, cũng đã là Thiên Vực Đấu Thần, thậm chí bao gồm cả những thần thú cũng đều như vậy.
Có thể nói, Thần Vương cảnh, ở đây gần như đã là sự tồn tại thấp nhất.
“Không được không được, ta cũng phải nhanh chóng đi tu luyện. Lão gia tử, ngươi kêu Nhị Cẩu Tử dẫn ngươi đi tìm Tông chủ đi, ta phải nhanh chóng đi tu luyện.”
Dứt lời, Quân Bất Kiến chạy đi nhanh như chớp.
Thật ra Lục lão gia tử còn cảm thấy khiếp sợ hơn cả hắn.
Lục lão gia tử lần đầu tiên đến đây, lần đầu tiên đi đến nơi này.
Trước đây hắn chỉ nghe Lục Tiêu Nhiên nói, hắn sắp xếp các đệ tử tu luyện ở chỗ khác. Hắn còn tưởng rằng, đệ tử của Lục Tiêu Nhiên cũng không có bao nhiêu người.
Kết quả thật không ngờ, Lục Tiêu Nhiên vậy mà lại có nhiều đệ tử như vậy, cộng số lượng của những người này lại thậm chí còn nhiều hơn cả Lục gia.
Mặc dù nói, số lượng của bọn hắn không nhiều bằng những tông môn như Phiêu Miểu tông, nhưng tu vi của những đệ tử ở đây đều là những chân tài thực học, hơn nữa còn mạnh đến mức khiến người khác giận sôi!
Tu vi thấp nhất ở đây cũng là Thiên Vực Đấu Thần. Hơn nữa số lượng Thiên Vực Đấu Thần đã rất ít, đa số đều ở trên Thần Vương. Có thể nói, đừng thấy ít người, chỉ cần để người của tông môn này ra ngoài, ít nhất cũng có thể so được với hơn trăm người, thậm chí là hai ba trăm tông môn như Phiêu Miểu tông.
Bởi vì những tu vi đó quá mức yếu kém, căn bản chẳng là gì, đều là ruồi nhặng và bia đỡ đạn mà thôi.
Cho dù ngươi là thiên tài, nếu không trưởng thành lên, thì cũng chỉ là một phế vật.
“Lão gia tử, ngươi đi theo ta đi.”
“Ồ ồ, được.”
Tiếng của Nhị Cẩu Tử khiến Lục lão gia tử tỉnh táo lại, lập tức đi theo Nhị Cẩu Tử.
Hắn không nhịn được dè dặt đánh giá Nhị Cẩu Tử một lượt, kết quả lại phát hiện, con thần thú giống con hươu này cũng có tu vi không thấp, vậy mà đã đạt tới Thần Hoàng cảnh.
Chuyện này khiến hắn lại cảm thấy kinh hồn bạt vía một hồi.
Thật đáng sợ!
Đây chính là thế lực của cháu trai mình sao?
Tùy tiện một con thần thú, tu vi của nó cũng là Thần Hoàng cảnh, còn mạnh hơn cả chính hắn.
Giờ khắc này, Lục lão gia tử cảm thấy toàn bộ tư duy của hắn đều bị chấn động đến mức hơi loạn.
Ngay sau đó, Nhị Cẩu Tử đã dẫn hắn đến trước cửa hang động của Lục Tiêu Nhiên.
“Chủ nhân, gia gia ngươi đến rồi.”
Giọng nói của Lục Tiêu Nhiên mau chóng đã truyền ra từ trong hang động.
“Để hắn vào đi.”
“Vâng!”
Nhị Cẩu Tử đáp lại một tiếng, nói với Lục lão gia tử:
“Lão gia tử, mời vào.”
“Ừm.”
Lục lão gia tử gật đầu, bước vào trong hang động của Lục Tiêu Nhiên.