Vừa mới bước vào hang động, hắn đã cảm nhận được một luồng thần lực vô cùng dày đặc, áp chế hắn đến mức không thở nổi.
Chuyện này khiến Lục lão gia tử khiếp sợ đến nỗi suýt nữa đã tiểu ra quần.
Đây cũng không phải là thần lực phóng ra từ trên người Lục Tiêu Nhiên, mà là thần lực do Lục Tiêu Nhiên lợi dụng trận pháp, hấp thu từ bốn phương tám hướng đến, sau đó ngưng tụ trong huyệt động này, bởi vì thần lực quá nhiều, cho nên đều hóa thành thực chất sắp cô đọng lại, tồn tại tựa như chất lỏng sền sệt.
Bởi vì đây không phải là nước, mà là thần lực, cho nên, mặc dù Lục lão gia tử là cường giả Thần Vương, thì cũng sẽ bị áp chế.
Giống như mở ra áp chế trọng lực.
Lục lão gia tử run rẩy, trong lòng lại thèm đến mức chảy nước miếng.
Thần lực ở đây dày đặc như vậy, nếu có thể tu luyện ở đây, thì thật tốt!
Phỏng chừng có thể thăng cấp trên diện rộng một cách dễ dàng!
Nhưng, hiện tại hắn cũng không dám tùy tiện hấp thu thần lực, bởi vì thần lực ở đây quá nhiều, tựa như không khí ở trong bình không khí quá mức dày đặc. Một khi hắn bắt đầu hấp thu, thần lực sẽ giống như tìm được một cái lỗ thông khí, điên cuồng xông vào kinh mạch của hắn, khiến hắn trực tiếp nổ tung.
Cho nên, mặc dù hắn thèm đến chảy cả nước miếng, nhưng cũng không thể tu luyện ở đây.
“Gia gia đến rồi, mau ngồi.”
Lục Tiêu Nhiên cười ha ha rót trà cho gia gia. Lục lão gia tử nhìn thấy động tác như mây bay nước chảy của hắn, lại nhịn không được run lên trong lòng.
Lục Tiêu Nhiên quả nhiên không hổ là một vị cường giả siêu cấp, trong không gian dày đặc thần lực giống như vậy, hắn đi đường cũng cảm thấy hơi khó khăn, mà Lục Tiêu Nhiên lại không hề để tâm chút nào, thậm chí, giống như hoàn toàn coi nhẹ nó, quả thực vô cùng thoải mái.
Đứa cháu này của mình thật sự là mạnh mẽ đến đáng gờm.
Chuyện này cũng khiến Lục lão gia tử không muốn bị mất mặt trước mặt cháu trai. Cho nên, hắn chỉ có thể ráng chống đỡ vận chuyển thần lực của chính mình, từng bước một đi đến ghế của Lục Tiêu Nhiên.
Khi hắn đi đến bên cạnh ghế dựa, cả khuôn mặt đều đã đỏ lên.
Nhưng cuối cùng hắn cũng đã đi tới rồi, bèn thở phào một hơi, chậm rãi ngồi xuống.
Khoảnh khắc khi hắn vừa ngồi xuống, áp lực ở trên người đã lập tức biến mất hoàn toàn!
Lục lão gia tử: “???”
Cả người hắn đều trở nên hoang mang.
Chuyện gì vậy?
Đây là chuyện gì vậy?
Sao áp lực ở trên người mình lại biến mất hết rồi?
Chẳng lẽ là do Tiêu Nhiên thi triển thần thông, rút về tất cả thần lực rồi sao?
Mang theo chút nghi ngờ, Lục lão gia tử hơi đứng lên. Trong chớp mắt, áp lực ùn ùn kéo đến, lại điên cuồng áp chế lên người hắn.
Gương mặt già nua của hắn, lập tức biến thành màu đỏ tím giống như bị táo bón.
Sau đó, hắn nhanh chóng ngồi xuống.
Sau khi thở phào lần nữa, hắn không khỏi nhíu mày, sắc mặt càng thêm hoang mang khó hiểu.
Rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Tại sao khi mình vừa ngồi vào cái ghế này, cả người liền không bị thần lực áp chế, vừa rời khỏi cái ghế này, thì lập tức bị thần lực áp chế chứ?
Cảm thấy nghi ngờ, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua, quan sát tỉ mỉ một cái, sau đó cả người hắn đều vô cùng hỗn loạn.
Bên trong cái ghế dựa này lại ẩn chứa một sợi tiên khí!
Không sai, chính là tiên khí!
Bên trong thứ này ẩn chứa tiên khí, vậy có nghĩa là đây chính là một món Tiên khí!
Trời ạ, đây là đang đùa giỡn với hắn sao?
Tùy tiện một cái ghế dựa của cháu mình cũng là một món tiên khí?
Khó trách, khó trách các đệ tử của hắn đều mạnh như vậy.
Thì ra Lục Tiêu Nhiên mạnh đến mức càng khiến kẻ khác giận sôi.
Trước đây, hắn đã đoán được Lục Tiêu Nhiên rất mạnh, nhưng không ngờ tới, Lục Tiêu Nhiên lại mạnh như vậy. Hắn dùng tiên khí làm ghế dựa, thì e là tu vi của hắn đã không chỉ là Tiên Nhân bình thường rồi?
Nhà Tiên Nhân cũng không có lương thực thừa!
E là tu vi của Lục Tiêu Nhiên, đặt ở Tiên giới cũng không phải hạng thường. Chẳng lẽ hắn là Đại La Kim Tiên?
Cháu trai của mình, còn tuổi trẻ như vậy, thì đã tu luyện đến Đại La Kim Tiên rồi?
Đây là đang đùa hắn sao?
Qua một lúc lâu, hắn đột nhiên sáng tỏ thông suốt.
Không cần quan tâm hắn có phải Đại La Kim Tiên hay không, dù sao không phải hắn càng mạnh thì càng tốt sao?
Nghĩ như vậy, hắn lại cong môi nở nụ cười.
Vẻ mặt của Lục Tiêu Nhiên khó hiểu.
“Gia gia, ngươi làm sao vậy? Lúc thì chau mày ủ mặt, lúc thì lại vui cười hớn hở.”
“Không có gì, gia gia chỉ là nghĩ tới một chuyện vui. Đúng rồi, chuyện của Phiêu Miểu tông đã làm xong hết rồi. Bên phía Phiêu Miểu tông đã từ hôn thành công rồi, cho nên từ nay về sau, ngươi không cần lo lắng gì nữa.”
“Vậy thì tốt, làm phiền gia gia đã đi một chuyến vì ta.”
“Đứa nhỏ ngốc, ta là gia gia của ngươi, đi giùm ngươi một chuyến, thì có gì đâu. Chẳng qua… Ừm…”
Lục Tiêu Nhiên hơi nhướn mày.
“Gia gia có chuyện gì, cứ việc nói đừng ngại.”
“À… Cũng không có gì, chỉ là, Tông chủ của Phiêu Miểu tông, bọn họ muốn bái ngươi làm sư.”
“Hắn muốn bái ta làm sư? Có nhầm hay không?”
“Không nhầm, do người của Phong Hỏa môn đến gây sự, bị ba đồ đệ của ngươi dọn dẹp. Kết quả hắn đỏ cả mắt, sau đó muốn bái ngươi làm sư, nếu không sẽ không đồng ý từ hôn.”
Nét mặt của Lục Tiêu Nhiên chợt cứng lại.