“Nói lâu như vậy, sao lại không nghe ngươi nhắc đến lão Ngũ?”
“Lão Ngũ là cương thi! Hơn nữa, trước đây lão Ngũ bị Phật Môn giam cầm, làm lỡ mất cơ hội tu luyện, hiện tại tu vi còn không bằng một bộ phận đệ tử đời thứ hai. Bây giờ ngươi đi tìm nàng, không phải là làm chậm trễ tiền đồ sao?”
“Nghe ngươi nói như vậy, ta cũng cảm thấy lão Tứ, lão Lục tương đối thích hợp, nhưng ta không thích đao, cũng không thích kiếm. Chẳng lẽ Tiêu Nhiên không còn đệ tử nào khác sao?”
“Vừa hay có một tên đệ tử ký danh, tu vi xếp thứ mười, gọi là Lăng Tâm Nguyệt, phỏng chừng cũng là con gái riêng của Tông chủ, rất nhiều người đều nghe nói nàng trực tiếp trắng trợn gọi tông chủ là cha, còn liều lĩnh hơn cả Vân thủ tịch.”
Hai mắt Lục lão gia tử sáng lên.
“Người này không tồi! Nếu là con gái ruột của Tiêu Nhiên, thì chắc chắn sẽ không kém hơn Vân thủ tịch, nhất định cũng sẽ có được không ít tài nguyên.
Ngoài ra, nàng là đệ tử mà Tiêu Nhiên vừa thu nhận, có lẽ vẫn chưa có đệ tử, nếu ta là người đầu tiên đến… Há chẳng phải là…”
Trong nháy mắt, Lục lão gia tử đã có được phương hướng.
Hắn đã nghĩ xong rồi, mình đi bái Lăng Tâm Nguyệt làm sư. Đến lúc đó, nếu Tông chủ của Phiêu Miểu tông đến, thì bảo hắn đi bái những người khác làm sư.
Nếu Lăng Tâm Nguyệt chỉ có một đệ tử là mình, thì có thể càng chuyên tâm bồi dưỡng mình hơn. Tất cả tài nguyên chắc chắn sẽ bị chính mình độc chiếm.
Hoàn mỹ!
Lục lão gia tử dường như đã nhìn thấy chính mình là đệ tử đời thứ hai mạnh nhất của Vô Danh tông, từ từ lên cao!
Trở thành Thần Hoàng, vượt cấp giết địch, không còn là giấc mộng!
Quyết định rồi, chính là ngươi!
Lăng Tâm Nguyệt!
…
Trong Phiêu Miểu tông, Phiêu Miểu Tông chủ gọi đồ đệ Cung Uyển Nhi đến trước mặt.
“Uyển Nhi, xin lỗi, là do sư tôn không có năng lực. Nếu sư tôn có chút bản lĩnh, cũng không đến mức khiến ngươi lưu lạc đến nông nỗi bị người ta từ hôn.”
Nhưng Cung Uyển Nhi lại có vẻ bình tĩnh nói:
“Không trách sư tôn. Uyển Nhi biết, do Lục Tiêu Nhiên quá mạnh, cho nên mới từ chối hôn sự với đồ nhi.
Trước đây đồ nhi nghĩ, tại sao hắn lại từ chối đồ nhi hết lần này đến lần khác. Liệu có phải bởi vì hắn tự thấy hổ thẹn, cảm thấy hắn không xứng với ta hay không, hiện tại ta cảm thấy, thật ra người suy nghĩ nhiều vẫn luôn là ta. Ta quả là buồn cười đến cực điểm.”
“Ngươi tuyệt đối đừng nói như vậy. Ngươi đã rất tốt rồi, là do tên Lục Tiêu Nhiên đó thật sự quá nghịch thiên. Hết cách rồi.
Tuy nhiên, vi sư bị sự kiện lần này kích thích, cũng muốn hăm hở vươn lên, chuẩn bị ra ngoài, tìm kiếm một phần cơ duyên.”
“Trùng hợp thật, đồ nhi cũng đang có ý này.”
“Không tệ, chỉ cần sư đồ chúng ta đồng tâm hiệp lực, cố gắng tu luyện thì nhất định có thể tu luyện thành Thần Đế, không bao giờ bị người khác bắt nạt nữa.”
Cung Uyển Nhi gật đầu.
Hai sư đồ nói lời tạm biệt lẫn nhau. Sau đó, Phiêu Miểu Tông chủ lập tức xuống núi.
Dưới chân núi Phiêu Miểu tông, vừa lúc có một bóng người, đã sớm đứng chờ ở đây.
“Lý Thăng Thủy, sao ngươi lại lề mề như vậy? Cả nửa ngày mới chịu xuống.”
Lý Thăng Thủy là tên thật của Tông chủ Phiêu Miểu tông. Trước đây, đối phương đương nhiên không dám gọi thẳng tên của hắn một cách dễ dàng, nhưng hiện tại, hắn đã không còn sợ.
“Lục lão gia tử, ngươi tốt xấu gì cũng phải để ta chuẩn bị chút chứ!”
“Ngươi cũng không phải đã chết, bàn giao hậu sự cái gì?”
“Chung quy cũng phải nói với đồ đệ và các trưởng lão về chuyện trong tông môn một lát. Chuyện của ta đã làm xong hết chưa?”
“Làm xong hết rồi, chọn cho ngươi ba sư tôn, đều là những sư tôn tốt. Có Tam gia của Phiêu Miểu tông, Ngũ sư tỷ, còn có Cửu gia, đều là nhân vật có tiếng tăm. Ta đã nói với bọn họ rồi, bọn họ đều bằng lòng thu đồ đệ, tùy tiện nói một câu là được rồi.”
Lý Thăng Thủy giơ ngón tay cái lên.
“Quả nhiên không hổ là gia gia của Lục Tông chủ. Lời nói rất có trọng lượng. Lý Thăng Thủy ta tu hành hơn chục nghìn năm, hiện tại rốt cuộc cũng tìm được tổ chức, sau này có thể thi triển quyền cước, tha hồ phát huy thiên phú của ta! Ha ha ha ha!”
“Lão Lý, cái mà trước đây ngươi đã nói…”
Lục lão gia tử chà xát hai ngón cái và ngón trỏ, Lý Thăng thủy lập tức hiểu ra.
“Ta hiểu, đã chuẩn bị xong cho ngươi rồi. Ở ngay đây.”
Hắn đưa cho Lục lão gia tử một cái nhẫn không gian, bên trong chứa năm trăm triệu Thần tinh cực phẩm.
Nhưng, vào lúc hắn vừa mới giao Thần tinh qua, Lục lão gia tử đang kiểm tra, thì đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Cách hai người không xa đột nhiên vang lên một giọng nói.
“Sư tôn, ngươi đang làm gì vậy?”
Lý Thăng Thủy và Lục lão gia tử ngẩn ra, đồng thời quay đầu lại nhìn xem.
Không biết từ khi nào thì Cung Uyển Nhi đã đứng ở phía sau hai người.
Gương mặt già nua của Lý Thăng Thủy lập tức đỏ lên.
Hay thật, hắn lại bị đồ đệ của chính mình phát hiện rồi.
Vừa rồi, mình mới nói bản thân muốn đi chu du tứ hải, cố gắng tu luyện, kết quả chỉ chớp mắt, thì đã bị đồ đệ bảo bối bắt được, mình muốn đi Vô Danh tông.“À… Bọn ta không làm gì hết, chỉ là… trả sính lễ, đúng, đúng sính lễ.”
Lục lão gia tử cũng hùa theo hòa giải.
“Đúng, không sai, là trả sính lễ, chúng ta cũng đã giải trừ hôn ước rồi, cho nên, Lục gia bọn ta, theo lý thì cần phải trả lại sính lễ cho các ngươi.”
“Ồ.”
Cung Uyển Nhi lạnh nhạt gật đầu, cũng không nói thêm gì, xoay người rời khỏi nơi này.