“Đương nhiên mong muốn, có thể có được sự tán thưởng của chủ nhóm, vãn bối sao có thể không mong muốn?”
“Tốt! Quả nhiên không hổ là người ta nhìn trúng, quả thật rất có đầu óc.”
Dừng một chút, hắn lại mở miệng nói:
“Kỳ thật, trong số những người trong nhóm, mặc dù đều là những Thần Đế có uy tín lâu năm, mạnh hơn ngươi không ít, nhưng trên thực tế, tư chất của ngươi lại mạnh hơn bọn họ rất nhiều.
Nếu không phải vì như vậy, bổn tọa cũng sẽ không tìm đến ngươi.
Trên thực tế, bối cảnh của group chat chúng ta vượt xa ra khỏi tưởng tượng của ngươi.
Giết chết Lục Tiêu Nhiên chẳng qua chỉ là một nhiệm vụ nhỏ của group chat chúng ta mà thôi. Nhiệm vụ lớn của group chat có rất nhiều, nhiều đến mức thậm chí có thể khiến ngươi thành Tiên, thành Thiên Tiên, Thái Ất Tán Tiên, thậm chí là Đại La Kim Tiên!
Những thứ này, đều là tồn tại mà người khác tha thiết ước mơ, nhưng không thể có được. Tuy nhiên, chỉ cần ngươi mong muốn, mong muốn gia nhập với bọn ta, đi theo sư tôn ta, ta có thể trợ giúp ngươi, thoải mái bước qua những cửa ải này.
Suy nghĩ kĩ, Đại La Kim Tiênchính là sự tồn tại mà bao người tha thiết ước mơ, nhưng không thể có được.
Trong thiên hạ, ngoại trừ Thánh Nhân, ai có thể địch lại tu vi của bọn họ?”
Vân Ly Ca làm ra vẻ khiếp sợ nói:
“Hậu trường của các ngươi mạnh như vậy sao?”
“Đó là đương nhiên. Ngươi có mong muốn gia nhập không?”
Vân Ly Ca lập tức trả lời:
“Mong muốn, ta đương nhiên mong muốn, chỉ không biết, các ngươi có nguyện ý thu ta hay không.”
“Chỉ cần ngươi mong muốn là được rồi.”
“Vậy… liệu ta có thể biết, người sau lưng chúng ta là ai hay không?”
“Về chuyện này, ta tạm thời chưa thể nói cho ngươi. Nhưng sau khi săn bắn Lục Tiêu Nhiên xong, ta sẽ đích thân dẫn ngươi đi gặp hắn. Tin tưởng ta, đến lúc đó, ngươi tuyệt đối sẽ vô cùng ngạc nhiên.
Hắn sẽ trở thành Thiên Đế tương lai!”
“Lợi hại như vậy?”
“Đúng vậy!”
“Được! Vậy từ nay về sau, tính mạng của Ly Ca là của tiền bối Phù Đồ. Một khi tiền bối Phù Đồ có chuyện cần ta thì cứ việc sử dụng, Ly Ca tuyệt đối sẽ không chối từ.”
“Không tồi, ngươi chuẩn bị sớm một chút, bên phía ta sẽ phát động đại trận Bách Đế, đi đối phó Lục Tiêu Nhiên.”
Sau khi nói xong câu này, ánh sáng của khung chat đã trở nên tối đen.
Ánh mắt của Vân Ly Ca cũng không nhịn được mà lóe lên.
“Bây giờ đám trẻ ranh này thật biết bày trò! Còn Thiên Đế tương lai! Làm như chính mình rất lợi hại vậy.
Thiên Đế hiện tại của thời đại này, hình như là một tên rác rưởi gọi là Trương Hữu Nhân. Xem ra đối phương là kẻ thù không đội trời chung của hắn. Đáng tiếc, trí nhớ của ta chỉ nhớ được những chuyện trước Long Phượng Lượng Kiếp, những chuyện sau đó thì không biết. Nếu không, thì ta có thể suy đoán ra thân phận của kẻ đó.
Nhưng nếu đối phương đã dám mơ ước đến ngôi vị Thiên Đế, chắc hẳn cũng không phải người thường.
Hai người ta và sư tôn đều là thân chuyển thế, đã không còn loại uy năng hủy thiên diệt địa của kiếp trước, cho nên khi đối mặt với đối phương, cần phải cẩn thận một chút mới được.”
Sau khi thức tỉnh trí nhớ của kiếp trước, tính cách của Vân Ly Ca càng thêm trưởng thành và cẩn thận.
Hắn biết, tu vi cao tới đâu cũng vô dụng. Chưa đến lúc cuối cùng, không ai có thể sơ ý. Nếu không, cho dù tu vi của ngươi có mạnh hơn nữa, chung quy cũng sẽ trở thành bàn đạp của người khác mà thôi.
Không suy xét rườm rà quá nhiều, Vân Ly Ca lập tức báo cáo chuyện này cho Lục Tiêu Nhiên.
Sau khi Lục Tiêu Nhiên nghe xong chuyện này, cũng không nói được nguyên cớ đối với thân phận của người đứng sau group chat Thần Đế.
“Xem ra kẻ đứng sau, quả là một người có máu mặt. Nhưng ta cũng không nói ra được thân phận của đối phương, có thể đối phương cũng là một lão cẩu. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tiểu tử ngươi cũng đã bước vào cảnh giới Thần Đế, có phải đã nhớ lại được một số chuyện hay không?”
Vân Ly Ca đương nhiên biết Lục Tiêu Nhiên đang muốn nói đến chuyện gì.
Đơn giản là thân phận kiếp trước của hắn, xem ra, theo tu vi không ngừng tăng lên, sư tôn cũng đã thức tỉnh được không ít ký ức.
Hắn ho nhẹ một tiếng, trên mặt hơi nóng lên.
“Sư tôn, đó đều là chuyện của kiếp trước. Vả lại, kiếp này, ta đã là đồ đệ của ngươi, ngươi cần gì phải so đo với ta?”
“Kiếp trước ngươi ra tay đánh ta vô cùng tàn nhẫn, sư tôn vẫn luôn nhớ kỹ. Ngươi nói có đúng không? Ma Thần La Hầu!”
Vân Ly Ca hít sâu một hơi, nghiêm mặt nói:
“Chuyện của kiếp trước, ta không thể thay đổi, quả thật có xúc phạm đến sư tôn. Nếu sư tôn muốn trách mắng đồ nhi, đồ nhi cũng không oán hận câu nào!”
Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm trang của hắn, Lục Tiêu Nhiên mới phất tay:
“Chỉ giỡn với ngươi thôi, nếu ta muốn giết ngươi, ngươi đã sớm chết rồi, còn có thể đứng ở đây sao?”
Vân Ly Ca lau mồ hôi lạnh trên trán.
“Sư tôn, lần sau ngươi đừng giỡn kiểu này nữa. Người dọa người, rất dễ hù chết người đấy. Bây giờ ta đã không còn là Ma Thần La Hầu, bây giờ ta chỉ là đồ đệ của ngươi, một tên rác rưởi tu vi còn chưa đến cảnh giới Tiên Nhân mà thôi.”
Lục Tiêu Nhiên gật đầu.
“Được rồi, dẫn theo đám người Vô Hà, đi tham gia đại trận Bách Đế đi. Diễn viên chính là sư tôn ngươi đây cũng nên lên sân khấu tỏa sáng, không thể để người ta chờ sốt ruột!”
“Vâng!”
Vân Ly Ca liếm khóe miệng, đáy mắt lóe lên một tia sáng màu xanh tham lam.