Tuy là cũng là nghiền nát màn chắn không gian, nhưng nghiền nát không gian mà bọn họ làm ra chỉ là không gian nghiền nát một chút xíu, nhưng nghiền nát không gian hai người này làm đều vượt qua tận mấy chục nghìn mét.
Cái quy mô này căn bản không phải là một cái lượng cấp.
Hơn nữa, trong lòng bọn họ cũng có tính toán, mặc dù cùng là nghiền nát không gian, sóng năng lượng của bọn họ có thể làm cho Thần Đế chịu vài vết thương nhẹ, nhưng tuyệt đối sẽ không làm được nháy mắt giết chết.
Mà sóng năng lượng sinh ra do Lục Tiêu Nhiên và Thượng Phật Hành Vân một chiêu vừa so với nhau, cũng đủ để bọn họ cảm thấy sự uy hiếp từ cái chết.
Nhưng từ điểm này mà nói, Lục Tiêu Vân và Thượng Phật Hành Vân, cùng với những người như bọn họ này không phải ở cùng một lượng cấp.
Một lần đối chiêu Như Lai Thần Chưởng qua đi, cả Hành Vân Thượng Phật và Lục Tiêu Nhiên đều bị đánh lui ra một khoảng.
Hắn lập tức hô to với mười vị đệ tử thông qua bí pháp Phật Môn, đạt tu vi Tiên Nhân cảnh trong thời gian ngắn:
“Còn đứng ngây ở đó làm gì? Mau ra tay đi! Tu vi của thằng nhãi này rất mạnh, ngàn vạn lần không được sơ suất, trước khi hắn chết đến không chỗ chôn, tan thành mây khói thì không ai được phép dừng công kích!”
“Vâng!”
Mười vị Thần Đề trả lời một tiếng rồi lập tức thi triển năng lượng trong người mình, bên ngoài cơ thể tỏa ra năng lượng siêu cường màu vàng kim, đều là Phật lực Linh Sơn cực kỳ mãnh liệt.
Sau đó, mười vị Thần Đề đồng thời xông lên, bắt đầu ác chiến với phân thân của Lục Tiêu Nhiên.
Trên bầu trời, màn chắn không gian bể nát một miếng lại một miếng, sức mạnh mạnh mẽ không ngừng tràn ra nghiền nát màn chắn không gian, nối thành điểm, nối thành đường, cuối cùng thì nối thành cả một vùng, biến thành một hố đen không gian cực lớn gần như là bao trùm toàn bộ khe núi.
Đen thui cả một vùng, dù chỉ là nhìn thôi cũng đã đủ làm cho trai tim các vị Thần Đế đập nhanh không ngừng.
Phải biết rằng bọn họ chỉ là xem chiến thôi!
Bọn họ đều có tu vi Thần Đế, là người mạnh nhất thế giới này!
Nhưng bọn họ chỉ xứng xem chiến.
Vào thời khắc này, những cường giả Thần Đế đột nhiên lại có cảm giác như mình rất nhỏ bé, nhỏ bé tựa như những con kiến nhỏ tầm thường, giống như chỉ cần có người khác đi qua là có thể trực tiếp nghiền chết những con kiến ấy vậy.
“Đáng giận! Chúng ta lại không thể giúp sư tôn, tham gia chiến đấu, thật là vô năng!”
Vân Ly Ca lạnh nhạt nói:
“Ai nói chúng ta ở ngoài không thể giúp sư tôn được?”
Mọi người ngẩn ra, không khỏi nhíu mày nói:
“Đại sư huynh, ngươi nói sảng gì thế? Chỉ với tu vi của chúng ta, chưa bước đến trung tâm chiến đấu mà chỉ bước đến biên giới thôi, đã bị sóng xung kích nghiền diệt rồi, sao mà có thể giúp sư tôn được?”
Khóe miệng của Vân Ly Ca khẽ nhếch lên, cười xấu xa.
“Chẳng lẽ các người đã quên, nếu như là khí vận chi tử, thì có một phương pháp có thể áp chế ngược lại bọn họ sao?”
Cơ Vô Hà và Phương Thiên Nguyên ngẩn ra, giống như là chợt nhớ tới gì, lập tức mở miệng nói:
“Quả nhiên không hổ là Phật Môn, xem ra là lần này sư tôn chết chắc!”
“Cường giả Phật Môn, khủng bố đến thế!”
Mấy người khác, bao gồm các vị Thần Đế Thái Nhất Kiếm Đạo và Thiên Đạo Các đều ngơ cả ra.
“Các người chơi trò quỷ gì thế? Nói cái gì thế này?”
Lê Trường Sinh dường như cũng nghĩ tới cái gì đó, lập tức mở miệng nói:
“Mọi người đừng nghĩ gì cả, cứ khen Phật Môn, hạ thấp sư tôn với bọn ta đi.”
“Phật Môn giỏi nhất, sư tôn chắc chắn phải chết!”
“Không hổ danh là cường giả Phật Môn, đánh sư tôn chạy trối chết!”
Mấy vị Thần Đế của Thái Nhất Kiếm Đạo và Thiên Đạo Các chẳng hiểu gì cả, nhưng cũng chỉ có thể gọi cùng.
Dù sao đồ đệ của Lục Tiêu Nhiên, cũng chẳng đến mức hại Lục Tiêu Nhiên đâu.
Các Thần Đế ở phía xa xa thấy một màn như thế, còn nghĩ rằng đệ tử của Lục Tiêu Nhiên biết Lục Tiêu Nhiên không thắng được nên quy phục Phật Môn rồi, vì thế họ cũng kêu theo.
Thượng Phật đang chiến đấu ở giữa sân, bổ ra một chưởng, vốn phải là Như Lai Thần Chưởng có phạm vi cực lớn, cực kỳ mạnh mẽ.
Nếu như thi triển chưởng pháp này thì đủ để bản thể của Lục Tiêu Nhiên bị bao phủ, chắc chắn sẽ làm hắn bị thương.
Nhưng không biết vì sao hắn lại gọi lộn chiêu thức!
Không sai, là gọi lộn chiêu thức!
Hắn đã nhầm lộ tuyến của Như Lai Thần Chưởng thành Bát Nhã Chưởng.
Uy lực của Bát Nhã Chưởng tuy lớn nhưng phạm vi lại quá nhỏ, trực tiếp cọ qua bên tai Lục Tiêu Nhiên, còn không đụng tới người Lục Tiêu Nhiên nữa.
Điều này làm cho Thượng Phật ngây ngẩn ra.
Chuyện gì thế này?
Ta đường đường là cao thủ Tiên Nhân, mà lại có thể ra sai chiêu?
Đây cũng quá xui đi?
Thời gian ngẩn ra rất ngắn, dù sao thì người mà mình đang đối mặt chính là Lục Tiêu Nhiên, Hành Vân cũng không dám lơ là.
Vừa mới nghĩ thông suốt chuyện này, công kích của Lục Tiêu Nhiên cũng đã đến.
Hắn cầm Hiên Viên Kiếm, chém một nhát về phía Hành Vân.
“Tốc độ của ngươi quá chậm.”
Hành Vân cực kỳ khinh thường nhìn lướt qua, dưới chân điểm nhẹ, thân hình đã di chuyển ra ngoài trong nháy mắt.
Nhưng khi hắn mới vừa ổn định thân hình ở một hướng khác, chuyện bất ngờ đã xảy ra lần nữa.