Có điều, hắn đặc biệt tới để đối phó với mình, muốn đánh cắp khí vận trên người mình, vậy thì chúc hắn bi thảm thêm một ít.
Tốt nhất là chết không có chỗ chôn, cả nhà chết hết, thần hồn câu diệt, không còn một ai.
Nhìn thấy bóng dáng của Quỳnh Tiêu, Khương Tử Nha đầu tiên hơi run run, chợt nở nụ cười lạnh lùng nói:
“Có chút thú vị đấy, không ngờ rằng, ngươi vẫn còn sống. Nhìn thấy bộ dạng này của ngươi, có lẽ là Thông Thiên Thánh Nhân giữ gìn thân thể của ngươi, lột bỏ thân thể Tiên Nhân, luyện ngươi thành cương thi, sau đó đưa vào trong Thần giới này nhỉ? Có điều ngươi chỉ là một quân cờ trong tay Thông Thiên mà thôi, có cần thiết phải liều mạng vì Tiệt giáo như vậy không?”
Hắn nói không sai, thi thể của Quỳnh Tiêu, đúng là bị Thông Thiên động tay động chân, nhưng đó là nhận được sự đồng ý của Quỳnh Tiêu.
Hơn nữa, cũng chính vì Quỳnh Tiêu bị luyện thành cương thi, vì thế trong thời gian ngắn nàng ấy mới có thể tăng lên sức mạnh dữ dội lần nữa.
Lục Tiên Nhiên luyện ra máu của Tiên Nhân từ bên trong Tiên Huyết đan, cung cấp cho nàng hấp thu, khiến nàng từ Tiên Nhân cảnh, cảnh giới đại viên mãn, lập tức thăng lên thành Thiên Tiên cảnh đại viên mãn!
Sự thăng cấp to lớn này, có thể coi là làm cho sức chiến đấu của nàng, tăng lên trên diện rộng.
Tuy rằng kém xa kiếp trước, nhưng ít ra thì so với Tiên Nhân cảnh, có thể phát huy được sức mạnh nhiều hơn, mạnh hơn!
“Ta vì ai mà liều mạng, cũng không tới lượt ngươi bận tâm. Ngược lại là ngươi, bản thân không có bản lĩnh, trái lại trăm phương ngàn kế, muốn đánh cắp khí vận của sư đệ ta, cũng thật thiếu đạo đức.
Nói đi nói lại, nếu năm đó không phải do ngươi, Tiệt giáo ta cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như thế, hôm nay, phải dùng máu tươi của ngươi, đến thu hồi ít lãi, để an ủi hồn thiêng của rất nhiều sư huynh muội của Tiệt giáo ta!”
Đang lúc nói chuyện, Quỳnh Tiêu chém xuống một kiếm, ánh kiếm như rồng, lao thẳng tới mặt Khương Tử Nha.
Cả dải ngân hà, đều ở dưới chiêu kiếm này, mất đi phong thái và ánh sáng rực rỡ, sức mạnh siêu cường đó, khiến Tru Tiên kiếm trận ở phía xa xa cũng chịu ảnh hưởng một chút.
Dù sao, chênh lệch tu vi giữa hai bên, quá lớn quá lớn rồi!
Cũng may là Lục Tiêu Nhiên có đầu óc, biết được sau lưng đối phương có thể sẽ xuất hiện một vị cường giả, cho nên mới nghĩ cách tìm Tiệt giáo sắp xếp cho mình Hộ Đạo giả của Thần giới.
Nguyên tắc thứ nhất để bảo toàn mạng sống chính là chạy.
Nguyên tắc thứ hai là chạy không nổi, sử dụng ám chiêu.
Nếu như không làm được hai nguyên tắc này, vậy thì chỉ có thể tìm một người có thể đánh thắng đi ra đánh.
Lục Tiêu Nhiên cũng không thấy mất mặt gì cả.
Bây giờ bảo Thần Đế như hắn đi đánh với tu vi Thiên Tiên, hắn có điên đâu?
Vượt cấp chiến đấu, cũng không phải vượt cấp như vậy!
Quỳnh Tiêu chém xuống một kiếm, đâm vào chính giữa trước người Khương Tử Nha.
Có điều Khương Tử Nha cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ, bảo vật trên người, cũng là nhiều vô kể.
Sau khi thấy Quỳnh Tiêu xuất hiện, hắn đã sớm lấy ra món hộ giáp phòng ngự cấp bậc Hậu Thiên Linh Bảo.
Tuy rằng không tính là hàng đầu, nhưng đặt ở chỗ này, cũng đủ rồi.
Ánh kiếm còn chưa đi tới, hộ giáp trên người Khương Tử Nha đã bộc phát ra một luồng ánh sáng không yếu tí nào, đồng thời oanh kích ra ngoài, khoảnh khắc hai người chạm vào nhau, tạo thành xung kích mạnh mẽ, trực tiếp đẩy lùi hai người.
Nhưng tu vi của Khương Tử Nha, rõ ràng phải vượt qua Quỳnh Tiêu, cho nên hắn chỉ lùi ra xa chục ngàn mét, nhưng Quỳnh Tiêu đã lùi ra xa hàng chục ngàn mét, gần như sắp lùi tới Tru Tiên kiếm trận mà Vân Ly Ca bày ra.
Mặc dù Khương Tử Nha bị đánh lén thì có chút chật vật, nhưng tu vi vẫn mạnh như cũ, chiêu nào phát ra cũng là chiêu trí mạng.
Bởi vậy có thể thấy được, hắn khổ tu nhiều năm như vậy, tuyệt đối cũng không phải là dạng người bình thường.
“Hừ! Đấu với ta, vạn năm trước, sư tôn Nguyên Thủy Thiên Tôn của ta đã giết ngươi, hôm nay, ta sẽ giết ngươi một lần nữa, xem ngươi còn có thể phách lối được nữa không?”
“Vậy cũng phải xem ngươi có bản lĩnh đó không đã!”
“Ha ha ha ha. Quỳnh Tiêu, không phải ngươi còn cảm thấy, ngươi sẽ là đối thủ của ta đấy chứ? Năm đó, ba tỷ muội ngươi bày ra Cửu Khúc Hoàng Hà trận, trọng thương mười hai vị Kim Tiên của Xiển giáo ta, diệt đi ngũ khí trong lồng ngực bọn họ, lột bỏ Tam Hoa trên đỉnh của bọn họ, đó là cảnh tượng thế nào hả?
Đáng tiếc là, giờ này ngày này, ngươi chỉ có một mình, ngươi không bố trí được Cửu Khúc Hoàng Hà trận!
Bàn về tu vi, ngươi chỉ là một Thiên Tiên đỉnh nhỏ bé, ngươi làm sao đấu với ta được?”
Quỳnh Tiêu mặt không biến sắc, tim không đập.
“Dù gì ta cũng bị Thánh Nhân giết chết, bây giờ sống lại một kiếp, đương nhiên tu vi sẽ không cao, điều này có gì để chê cười? Buồn cười là người nào đó, qua nhiều năm như thế, vậy mà tu vi mới đạt tới Thái Ất Kim Tiên, ngay cả Đại La cũng không phải, cũng thật mất mặt quá.”
Lục Tiêu Nhiên và Vân Ly Ca cách đó không xa cười hì hì một tiếng, không kìm được mà bật ra một trận cười.
“Lượng kiếp Phong Thần đã qua nhiều năm như vậy, hắn thậm chí ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không phải? Không phải chứ? Mất thể diện như vậy?”
“Đừng nói như thế, dù sao thì người ta cũng cần mặt mũi mà, giữ lại cho hắn chút thể diện đi.”
Khương Tử Nha ở đằng xa, sắc mặt càng thêm lạnh lẽo.
“Quỳnh Tiêu! Ngươi muốn chết!”
Hắn lạnh lùng phun ra những lời này, tay phải khẽ vẫy, lúc này roi Đả Thần xuất hiện trong tay phải.
“Hôm nay, ta phải giết ngươi!”
Quỳnh Tiêu nở nụ cười coi thường.