favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 747: Thầy trò phối hợp, làm việc không mệt (2)

Chương 747: Thầy trò phối hợp, làm việc không mệt (2)

Trước khi đột phá đến Thần Đế và thức tỉnh ký ức, nàng chắc chắn sẽ chẳng ngần ngại gì mà tin tưởng Lục Tiêu Nhiên, bởi vì lúc đó, nàng cũng cho rằng Lục Tiêu Nhiên là Thánh Nhân.

Nhưng mà hiện tại, nàng đã thức tỉnh kí ức, biết được hiện tại Lục Tiêu Nhiên không thể nào là Thánh Nhân, vậy thì không nắm chắc rồi.

Có điều, Lục Tiêu Nhiên chung quy là sư tôn của mình, nàng cũng chỉ có thể đi làm.

Khoảng gần hai canh giờ đã qua, một vị tu sĩ ở Hồng Hoang người khoác da thú, đi qua nơi này, nghe thấy một trận tiếng rên rỉ, bước chân chợt dừng lại, lập tức thuận theo nơi phát ra âm thanh mà đi đến gần.

Nhìn thấy Cơ Vô Hà, nhất thời hai mắt phát sáng.

Da thịt của nữ tử tu tiên đều không kém, vừa trắng vừa hồng, căng đầy như ngọc.

Nhưng mà dung mạo lại mỗi người một vẻ.

Có vài người khuôn mặt xinh đẹp thì càng thêm đẹp, có vài người khuôn mặt không đẹp, dù có trắng nữa cũng uổng công.

Dù sao dưới tình cảnh mọi người đều rất trắng thì sẽ không có ai vừa ý ngươi nữa!

Về phần huyễn thuật gì đó, mặc dù cũng có, nhưng mà đó phải là tu sĩ cấp bậc cao mới có thể lừa gạt tu sĩ cấp bậc thấp, tu sĩ cấp thấp thậm chí là cùng cấp bậc căn bản cũng không thể lừa gạt tu sĩ cấp bậc cao!

Tu vi của Cơ Vô Hà, ngay cả Tiên Nhân cũng không phải, ở Hồng Hoang, Tiên Nhân đều là tiểu lâu la, đối phương đương nhiên liếc mắt đã có thể nhìn xuyên tu vi của Cơ Vô Hà, căn bản không có bất kỳ phòng bị nào với Cơ Vô Hà.

“Vị đạo hữu này, tại sao ngươi lại ở đây rên rỉ thế?”

Lục Tiêu Nhiên ngụy trang trốn dưới một khối đá ở nơi xa không nhịn được phỉ báng dưới đáy lòng:

“Rên rỉ cái đầu ngươi chứ rên rỉ, thút thít mà cũng có thể nghe thành rên rỉ, ngươi đã bao lâu chưa từng gặp nữ nhân rồi?”

Cơ Vô Hà cũng có hơi xấu hổ, khẽ ho một tiếng, sau đó mở miệng nói:

“Ta và các sư tỷ đã bị thất lạc rồi, không biết đường trở về.”

Hai mắt đối phương càng phát sáng.

Ở trong Hồng Hoang không có phép tắc, đối phương còn là tiểu đạo cô lạc đàn, dáng vẻ còn xinh đẹp như vậy, đây là vận đào hoa mà ông trời tặng cho mình đây mà!

“Vậy ngươi là người của môn phái nào thế? Ta đưa ngươi trở về có được không?”

“Ngươi?”

Cơ Vô Hà làm ra vẻ cảnh giác liếc nhìn đối phương.

“Tu vi của ngươi có được không đấy? Tông môn của ta cách nơi này rất xa, đường đi ở Hồng Hoang gian nan nguy hiểm, ngươi có thể bảo đảm cho sự an toàn của ta không?”

“Tuyệt đối có thể, hiện tại ta đã là tu sĩ Tiên Nhân cảnh ngũ trọng, mặc dù ở trong Hồng Hoang tu vi không tính là quá cao, nhưng ta có một tay phép độn thổ tuyệt giai, có thể vô thanh vô tức chuồn đi trước mặt Thiên Tiên đỉnh phong, mang ngươi trở về tông môn vẫn là không thành vấn đề. Có điều thiên hạ không có bữa trưa nào miễn phí, muốn ta mang ngươi trở về tông môn... He he he... Không biết đạo hữu có gì bày tỏ đây?”

“Ta bày tỏ bà nội ngươi!”

Sau khi biết đối phương có thuật độn thổ, Lục Tiêu Nhiên trực tiếp hoá thành một tia điện quang nhào thẳng đến trước mặt đối phương.

Sắc mặt đối phương đại biến, trong nháy mắt chuẩn bị trốn thoát, hào quang màu vàng chợt sáng lên, trực tiếp thi triển thuật độn thổ.

Tuy nhiên, đầu hắn vừa mới chạm vào mặt đất thì cảm thấy dường như đã chạm vào một ngọn núi sắt.

Keng ~!

Trong nháy mắt, cả người hắn đều bị đụng đến thất điên bát đảo.

Đó là Lục Tiêu Nhiên đã động tay động chân trước đó.

Lục Tiêu Nhiên xông lên phía trước, trực tiếp lấy Toả Long Liên khoá cứng đối phương, khiến đối phương không thể trốn thoát tiếp được chút nào nữa.

Tu sĩ kia tức giận đến chửi ầm lên.

“Thứ đĩ chó, ngươi vậy mà dám mai phục Ngô gia của ngươi!”

Cơ Vô Hà vẫn chưa mở miệng nói chuyện, Lục Tiêu Nhiên đã quất một roi lên trên đầu đối phương.

“Kêu cái gì mà kêu? Còn Ngô gia, một cảnh giới Tiên Nhân ngũ trọng như ngươi mà cũng dám xưng gia, ngươi cũng quá tự mãn rồi đấy chứ?”

Lục Tiêu Nhiên quét mắt nhìn đũng quần đối phương một cái, mở ra Tam Nhất Chân Đồng, nhất thời lộ ra một vẻ mặt ghét bỏ.

“Nhỏ như vậy, ngươi còn không biết ngại ngùng ra ngoài tán gái, tăm xỉa răng như ngươi chọc được không? Cũng không sợ người khác kẹp gãy ngươi. Ta thấy không bằng ngươi mở một cửa hàng, đặt tên là ‘Ngô đau châm cứu’ là được!”

Đối phương tức đến nghiến răng nghiến lợi.

“Ngươi --! Ngươi mới là tăm xỉa răng!”

“Còn dám trả treo?”

Lục Tiêu Nhiên chát chát quất đối phương một trận mới hết giận.

Ngay sau đó dùng Tam Nhất Chân Đồng xâm nhập thẳng vào trong tinh thần thức hải của đối phương, hoàn toàn nuốt chửng ý thức của đối phương.

“Vị trí của đảo Kim Ngao, tìm thấy rồi, không ngờ rằng vậy mà cách chúng ta gần như thế, hoàn mỹ!”

Dứt lời, Lục Tiêu Nhiên lại lần nữa vận chuyển Tam Nhất Chân Đồng, bắt đầu xoá kí ức của đối phương.

“Ngươi chưa từng gặp ta, cũng chưa từng nhìn thấy ta, ngươi đang đi nặng.”

Vẻ mặt của đối phương nhất thời trở nên đần độn chậm chạp, sau đó cởi bỏ thắt lưng quần, bắt đầu đi nặng.

Khuôn mặt Cơ Vô Hà đỏ lên, lập tức quay đầu đi ra.

Đúng thật là có thể so với tăm xỉa răng!

Lục Tiêu Nhiên vội vàng đuổi theo, trên mặt mang theo một tia khoái trá nói:

“Vô Cơ, thế nào? Ta nói chiêu này có hiệu quả mà đúng không? Đầu tiên hấp dẫn một tu sĩ đến trước, sau đó lại để sư tôn đoạt lấy kí ức của hắn, chúng ta tự nhiên sẽ có thể có được vị trí của đảo Kim Ngao thôi.”

“Hừ! Sư tôn, ngươi có hơi quá đáng rồi đấy! Vậy mà dùng người ta đến làm... làm loại chuyện này, tốt xấu gì ta cũng là một nữ hài tử.”

“Ta cũng không có cách nào mà, đám người Tiệt giáo kia cũng không cho ta lệnh bài gì đó, ta không thể truyền vào một chút năng lượng là tìm được vị trí của đảo Kim Ngao, không nghe ngóng một chút, lỡ như lệch hướng thì phải làm sao?

Hồng Hoang rất nguy hiểm đấy.”

Cơ Vô Hà cắn môi.

Chương trướcChương tiếp