favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 748: Thánh Nhân thì có ý đồ xấu gì chứ?

Chương 748: Thánh Nhân thì có ý đồ xấu gì chứ?

“Đây là một lần cuối cùng, lần sau để Ngũ sư muội làm!”

“Nàng không được, nàng không hiếu thuận, nãi nãi cũng đều bị chết đói, tìm tu sĩ đến, đoán chừng một kiếm đã giết chết nàng, rồi cướp đi pháp bảo. Căn bản sẽ không đối xử với nàng giống như đối xử với ngươi.”

Mặt Cơ Vô Hà càng thêm đỏ hơn.

“Sư tôn ngươi ngươi lưu manh!”

Nói xong, nàng bay càng nhanh hơn!

Lục Tiêu Nhiên lại là lắc đầu.

“Tâm tính của Vô Hà vẫn là không đủ.”

Đợi sau khi hai ngươi đi, tu sĩ họ Ngô mới thoát khỏi khống chế tinh thần của Lục Tiêu Nhiên, vẻ mặt mờ mịt nhìn xung quanh.

“Ta ở đây làm gì? Ai cởi quần ta vậy?”

Hắn vội vàng kiểm tra phía dưới một chút.

“Phù ~! Cũng may, bảo bối vẫn còn! Bảo bối tốt mà mỗi lần ta đều có thể kiên trì ba phút, nếu như bị người ta ngắt đi mất, vậy cuộc đời của ta sẽ không còn ý nghĩa gì nữa rồi.”

Lục Tiêu Nhiên dựa theo ký ức của đối phương tìm kiếm, rất nhanh đã đến đảo Kim Ngao trong truyền thuyết.

Đây là hòn đảo lớn nằm trên một vùng biển, địa vực cực kỳ rộng lớn, chỉ là mặt ngoài đã không biết có lộ trình mấy trăm triệu dặm!

Vì đến được hải đảo này, suốt cả chặng đường đi Lục Tiêu Nhiên đã thay một trăm hai mươi tám trang phục, dịch dung ba trăm lẻ hai lần.

Gần như mỗi lần sau khi có duyên gặp mặt với người, hắn đều sẽ sửa đổi vẻ ngoài của mình.

Đồng thời, bởi vì công pháp hắn tu luyện rất hỗn tạp, có đủ các loại công pháp, cho nên cũng sẽ thường xuyên thỉnh thoảng thay đổi khí tức của mình.

Ngoại trừ nữ trang ra, gần như Lục Tiêu Nhiên đều đã đóng vai một lần.

Hoà thượng, đạo sĩ...

Tất cả đều vì để bình an, sự thật cũng đúng là như vậy, trên đường Lục Tiêu Nhiên đi đến, chưa từng ra tay một lần nào, cũng không gặp phải một kẻ địch làm khó hắn nào.

Về phần Cơ Vô Hà, nàng sớm đã bị hắn thu vào bên trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ đi tu luyện từ lâu rồi.

Dù sao một mình Lục Tiêu Nhiên cũng an toàn hơn hai người nhiều.

Từ xa nhìn về phía đảo Kim Ngao, cuối cùng trong ánh mắt của Lục Tiêu Nhiên đã lộ ra vẻ vui mừng.

“Cuối cùng cũng đã đến đảo Kim Ngao trong truyền thuyết. Đợi tìm thấy được tổ chức, lại để ta an tĩnh tu luyện hai mươi năm, không, một trăm năm, như vậy đi đánh lão cẩu Hồng Quân kia tuyệt đối sẽ không thành vấn đề!”

Hoàn mỹ!

Chèo chiếc thuyền gỗ nhỏ của mình, cuối cùng Lục Tiêu Nhiên đã bước lên đảo Kim Ngao.

Nhưng mà... khi hắn đến trên đảo, cả người lại trực tiếp nghệt ra.

Đây là tình huống gì?

Đảo Kim Ngao trước mặt không giống với trong tưởng tượng của hắn.

Đảo Kim Ngao trong tưởng tượng của hắn nên là cảnh tượng hoà bình, một mảnh bình yên, đệ tử Tiệt giáo cùng nhau nỗ lực tu luyện!

Nhưng mà đảo Kim Ngao hiện tại không chỉ là một cảnh tượng tan hoang, càng bi thương hơn là, các đệ tử trên đảo ăn mặc cực kì rách nát, còn thảm hơn cả ăn mày.

“Đây là đảo Kim Ngao sao?”

Hắn quả thật không dám tin vào mắt mình.

Trước kia từ hạ giới bay lên đến Lục gia, hắn đã muốn tìm cho mình một hậu đài, kết quả Lục gia lại vô cùng thảm thương.

Nhưng ít nhất Lục gia vẫn bảo vệ hắn một khoảng thời gian.

Được rồi, đến đảo Kim Ngao này, còn thảm hơn cả Lục gia, trực tiếp đưa đến một đám ăn mày cho hắn, như này còn chơi thế nào?

Hắn đến đây để tìm hậu đài đấy, không phải là đến để làm từ thiện đâu!

Không được không được, chuồn thôi!

Lúc này, Lục Tiêu Nhiên không kịp quan tâm nổi Hồng Hoang nguy hiểm bao nhiêu, cũng không kịp quan tâm kỳ vọng to lớn Tiệt giáo sẽ phù hộ cho mình nữa.

Đều cút mẹ nó hết đi.

Hiện tại hắn chỉ muốn chạy đi, sau đó tìm một môn phái Hồng Hoang rất lợi hại, bắt đầu “cẩu” tu luyện.

Có điều, Lục Tiêu Nhiên vẫn chưa kịp chạy đi, ở chân trời phía xa đã có một đám mây đen nhanh chóng lao vùn vụt mà đến, trong đó xen lẫn cả vài luồng khí thế mạnh mẽ.

Trong lòng Lục Tiêu Nhiên chợt chấn động, sắc mặt bắt đầu ngưng trọng.

“Có người đến.”

Không hề do dự chút nào, hắn trực tiếp tìm một nơi trốn đi, che giấu khí tức của mình.

Chẳng mấy chốc, đám mây đen kia đã đến trên đến bầu trời của đảo Kim Ngao.

Từ trong mây đen, mấy bóng người hạ xuống, khí thế của mỗi một người đều cực kỳ sắc bén, tu vi thấp nhất cũng là cường giả cảnh giới Thiên Tiên!

Cường giả hạ xuống, những tu sĩ thảm thương trên đảo Kim Ngao kia đều không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm khuôn mặt của đối phương, trên mặt lộ ra một tia sợ hãi.

Đối phương tổng cộng có mười ba người, tám nam năm nữ.

Người cầm đầu là một lão giả râu tóc bạc phơ, khí thế đều có thể sánh ngang với Khương Tử Nha.

Đội hình này đặt ở Hồng Hoang đương nhiên là không tính là gì, nhưng đặt ở đây lại cũng coi như là khá đáng sợ.

Sau khi mọi người trên đảo Kim Ngao nhìn thấy đối phương, từng người đều nghiến răng nghiến lợi, trong ánh mắt tràn đầy hận ý nồng đậm.

“Kim Vân Môn! Các ngươi lại đến đây làm gì?”

Lão giả khẽ hừ một tiếng, hai tay chắp ra sau lưng, sắc mặt kiêu ngạo nói:

“Đương nhiên là kiểm tra theo thường lệ, xem thử đám yêu đảng Tiệt giáo ngươi có vi phạm quy củ mà Xiển giáo ta đã định hay không!”

“Hôm qua Thượng Thiện Tông vừa mới kiểm tra qua rồi, thế nào? Chẳng lẽ Kim Vân Môn ngươi không biết sao?”

“Biết chứ.”

“Biết mà các ngươi còn đến.”

“Môn đồ Tiệt giáo ngươi lòng dạ khó lường, rồng rắn lẫn lộn, dị loại rất nhiều. Có quỷ mới biết các ngươi có người yêu tà muốn tu luyện thành Ma hay không chứ?

Đám đệ tử Xiển giáo bọn ta kiểm tra nhiều thêm một chút cũng là suy nghĩ cho Tiệt giáo ngươi.

Tiệt giáo Thông Thiên, có mắt không tròng, không biết thiên mệnh! Mới dẫn đến Tiệt giáo hiện nay tàn khuyết không chịu nổi, chỉ còn lại đám đệ tử tàn dư các ngươi.

Chương trướcChương tiếp