Đây không phải là kết thúc, bởi vì trên mặt đất vẫn còn một vài đệ tử Tiệt giáo trong phần mộ vậy mà cũng sống lại vào lúc này.
Tu vi của tất cả mọi người đều đang bay vọt.
Thiên Tiên!
Thái Ất Kim Tiên!
Đến cuối cùng, vậy mà ngay cả tồn tại cấp bậc Đại La Kim Tiên cũng đã sinh ra!
Trên bầu trời đảo Kim Ngao, tầng mây dần dần hình thành một hình người to lớn, hình người kia tràn ngập một cỗ uy áp nhìn xuống trời đất, khiến tất cả mọi người có mặt đều không dám nhìn thẳng vào đối phương.
Đám người Kim Vân môn trợn lớn hai mắt, vẻ mặt không thể tin được.
“Đây là... Đây là ảo ảnh của Thánh Nhân! Sao có thể chứ? Thánh Nhân Tiệt giáo không phải là bị bắt nhốt ở trong Bích Du cung rồi sao!? Tại sao có thể xuất hiện ở đây chứ?”
Tất cả đệ tử Tiệt giáo đều hưng phấn điên cuồng hô lên:
“Thiên mệnh chi tử! Là thiên mệnh chi tử đã trở về!”
“Thiên mệnh trở về, Tiệt giáo đại hưng!”
Lục Tiêu Nhiên đang đầu óc choáng váng vừa mới bò dậy từ trên mặt đất cũng cùng với mọi người, nhìn thấy một ảo ảnh trên bầu trời kia.
Chuyện này khiến đồng tử của hắn không khỏi co rút lại.
Thật mạnh!
Đây là sự tồn tại mạnh nhất mà Lục Tiêu Nhiên từng thấy từ trước đến nay!
Đối phương chỉ vỏn vẹn là một ảo ảnh mà đã hoàn mỹ nghiền ép cái gọi là Thái Ất Kim Tiên, Lục Tiêu Nhiên đoán chừng, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không phải là đối thủ của hắn.
Cho dù Lục Tiêu Nhiên dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ được, đây chắc chắn là ảo ảnh của Thông Thiên, Thánh Nhân trong truyền thuyết kia!
Nhưng mà vấn đề hiện tại dường như không phải điều này!
Mà là tại sao ảo ảnh của Thông Thiên lại xuất hiện ở đây?
Lại tại sao lại ngăn che đảo Kim Ngao?
Còn nữa, tại sao hắn cảm thấy, ảo ảnh của Thánh Nhân ở trên bầu trời này đang cười với mình chứ?
Hàng loạt dấu hỏi chấm này đều đã hiện đầy đầu óc của Lục Tiêu Nhiên.
Hắn mơ hồ đoán được, Thông Thiên này tuyệt đối không có ý tốt.
Ít nhất, trận pháp này là bởi vì mình nên mới xuất hiện.
Ngay vào lúc Lục Tiêu Nhiên đang mê muội không thể lý giải nổi, một giây sau, tất cả đệ tử Tiệt giáo ở đảo Kim Ngao đều đồng loạt quỳ gối với hắn nói:
“Bọn ta tham kiến giáo chủ!”
“Cái quái gì thế?”
Vốn dĩ Lục Tiêu Nhiên đã mờ mịt đầu óc, hiện tại càng là mê mang một trận.
Trong lòng hắn không ngừng gào thét, ai có thể đến nói cho hắn biết đây rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra không?
Toàn bộ đảo Kim Ngao, cũng chỉ có duy nhất hắn và một đám đệ tử trưởng lão của Kim Vân Môn đang đứng.
Lục Tiêu Nhiên liếc nhìn bọn họ, bọn họ cũng liếc nhìn Lục Tiêu Nhiên, sau đó lập tức chỉ vào Lục Tiêu Nhiên gầm lên giận dữ:
“Thằng nhãi ranh! Ngươi còn nói ngươi chỉ là người qua đường không liên quan à?”
“Ngươi tập kết tàn đảng Tiệt giáo, cuối cùng là có dụng ý gì?”
Tiếng nói vừa mới dứt, từng luồng khí thế khổng lồ liền giống như sóng thần điên cuồng đè xuống đám người!
“Càn rỡ! Dám càn rỡ với giáo chủ Tiệt giáo ta! Tội đáng muôn chết!”
“Đồ con lợn Xiển giáo các ngươi, tội đáng phải giết!”
“Phụt!”
Đối phương còn chưa thi triển pháp quyết, mười ba vị đệ tử trưởng lão Kim Vân Môn kia đã bị mấy khí thế mạnh mẽ không rõ này trực tiếp áp đảo, quỳ xuống trên mặt đất, sắc mặt đỏ bừng, không nói ra được một câu nào.
“Giáo chủ! Mười ba tên tặc tử này không cung kính với ngươi, xin ngươi xử lý!”
Một vị Thái Ất Kim Tiên Tiệt giáo quỳ ở trước mặt Lục Tiêu Nhiên, thỉnh cầu Lục Tiêu Nhiên hạ lệnh.
Khuôn mặt Lục Tiêu Nhiên co rút một chút, sau đó khẽ ho một tiếng, nói:
“Vậy còn đợi cái gì? Ra tay đi.”
“Vâng!”
Mấy vị cao thủ Tiệt giáo đồng thời ra tay, trong chốc lát, đủ loại tia sáng và hào quang do pháp quyết hóa thành ngập trời.
Mười ba vị đệ tử trưởng lão Kim Vân môn kia vô cùng sợ hãi, lập tức gầm lên giận dữ nói:
“Tiệt giáo to gan, các ngươi dám giết bọn ta sao? Kim Vân Môn sẽ không tha cho các ngươi! Nhân giáo cũng sẽ không tha cho các ngươi!”
Đáng tiếc, tiếng gầm thét của mười ba người bọn họ, đối mặt với lửa giận của mọi người Tiệt giáo căn bản không đáng một xu, lập tức đã bị pháp quyết tiêu diệt ngay tại chỗ, nghiền xương cốt thành tro bụi, ngay cả một chút hồn phách cũng không còn!
Lục Tiêu Nhiên nuốt một ngụm nước bọt.
Trời ạ, đám đệ tử Tiệt giáo oách thật đấy, vừa rồi bên trong mười ba người kia có hai vị Thái Ất Kim Tiên, toàn bộ những người khác đều là Thiên Tiên cảnh, nhưng trong nháy mắt đã bị đám người Tiệt giáo tiêu diệt toàn bộ.
Tu vi của đám đệ tử Tiệt giáo này đều cao như vậy, nếu như ra tay với mình một cái, mình không phải là ngay cả chạy cũng không thoát được hay sao?
Mẹ nó, đám gia hỏa này, vừa rồi còn giả vờ làm ăn mày, mặc người bắt nạt!
Cảm thấy bọn họ là đại lão còn “cẩu” hơn cả mình nữa đấy, đại lão đúng nghĩa!
Đám người nghiền chết mười ba người Kim Vân Môn, sau đó lại lần nữa quỳ gối với Lục Tiêu Nhiên, trong ánh mắt đó đều tràn ngập vẻ kích động.
Lục Tiêu Nhiên im lặng trong chốc lát, sau đó mở miệng nói:
“Ờ thì, có ai đến giúp ta giải thích một chút hiện tại là tình huống gì hay không? Hiện tại đầu của ta có hơi loạn.”
Một vị Đại La Kim Tiên trong đó nhanh chóng đi lên phía trước, giải thích cho Lục Tiêu Nhiên nói:
“Giáo chủ, ngươi là khí vận chi tử Thánh Nhân tạo nên đúng không?”
Lục Tiêu Nhiên gật đầu.
“Đúng vậy, sau đó thì sao?”
Đối phương thở phào nhẹ nhõm một hơi, cười nhạt nói:
“Nếu như là như vậy, vậy thì chắc chắn rồi. Năm xưa, Thánh Nhân bị ép ký kết bảng Phong Thần, tự biết Tiệt giáo chạy trời không khỏi nắng, cho nên đã lập ra trước một kế hoạch càng lớn hơn, cũng chính là ngoài bốn lần đại kiếp trời định ra thì lại đến thêm một kiếp.
Một kiếp này, chính là ngươi.