“Oa! Ngươi thông minh quá! Ngươi thông minh như vậy, sao không cho ta một thân thể Thánh Nhân luôn đi, lại còn phải ta tu luyện?”
“Ơ... Chuyện này hết cách rồi, ta trực tiếp cung cấp một thân thể Thánh Nhân, rất dễ bị Hồng Quân nhìn ra được. Suy cho cùng, hắn có Tạo Hoá Ngọc Điệp, thân hợp Thiên Đạo. Nếu thân thể Tiên Nhân có quá trình từ từ tu luyện ra thân thể Thánh Nhân, Hồng Quân sẽ không dễ dàng phát hiện.”
“Thì ra là vậy.”
Lục Tiêu Nhiên xem như hiểu được một ít.
Cứ như đi thi gian lận vậy, ngươi không thể nộp bài thi ngay lúc đầu, vẫn phải giao một bài thi làm xong hết.
Ngươi phải có một quá trình, dùng để lừa dối lão sư coi thi.
Ít ra cũng phải khớp với thời gian làm bài mới được.
Nếu không thì đối phương có ngốc thế nào đi nữa cũng dễ dàng lộ tẩy.
Vượng Tài thật thông minh.
Tất cả các pháp bảo tiếp theo đều là Tiên Thiên Chí Bảo, không có Hậu Thiên Chi Khí, hay Hậu Thiên Chí Bảo gì đó nữa.
Trong đó bao gồm cả Công Đức Kim Liên thập nhị phẩm, Thất Bảo Diệu Thụ của Tây Phương giáo cũng đều được sản xuất.
Xem ra Vượng Tài đã dần dần chạm tới đỉnh phong của chính mình.
“Vượng Tài, cực hạn của ngươi ở đâu?”
“Cực hạn của ta là Hỗn Độn Chí Bảo. Nhưng hiện tại ta nhiều nhất chỉ có thể gọi là Hỗn Độn Linh Bảo, cũng chính là tồn tại áp đảo bên trên của Tiên Thiên Chí Bảo. Nếu muốn chữa trị hoàn toàn Hỗn Độn Chí Bảo, nhất định phải có được toàn bộ mảnh vỡ Tạo Hóa Ngọc Điệp. Nói cách khác, ta nhất định phải chiến thắng Hồng Quân mới được.”
“Vậy ngoài ngươi ra, còn có Hỗn Độn Chí Bảo nào khác sao?”
“Tạm thời không có, nhưng mà chủ nhân có thể dùng Bàn Cổ Phiên, Hỗn Độn Chung, Thái Cực Đồ để luyện chế thành Bàn Cổ Phủ, Bàn Cổ Phủ cũng có thể coi là một Hỗn Độn Chí Bảo. Nhưng bởi vì phẩm giai hiện tại của ta chỉ có thể gọi là Hỗn Độn Linh Bảo, cho nên ta mới sáng tạo ra ba loại pháp bảo, hợp sức luyện chế, chỉ có thể chạm tới trình độ Hỗn Độn Linh Bảo. Đây đã là cực hạn trước mắt của ta.
Nhưng lão cẩu Hồng Quân cũng không có Hỗn Độn Chí Bảo, chúng ta đánh một trận vẫn có hi vọng thắng. Bởi vì ta chỉ cần hấp thu càng nhiều khí vận, là có thể chạm đến gần Hỗn Độn Chí Bảo vô hạn rồi.”
Lục Tiêu Nhiên gật đầu.
Đây là một ý tưởng không tồi.
Tóm lại có thể ổn thỏa một chút là tốt nhất.
Nhưng Vượng Tài cũng nhắc nhở chính hắn một điều, nếu nó có khả năng sáng tạo ra càng nhiều Hỗn Độn Chí Bảo, thì hắn cũng nên bồi dưỡng càng nhiều Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên mới được.
Đến lúc đó, dựa vào chiến thuật biển người, chồng chất lên cũng muốn đè chết bọn chúng!
Hơn nữa, hắn cũng phải tăng đẳng cấp của một vài binh khí lên.
Nếu không thì sao có thể theo kịp các đệ tử được?
Nghĩ vậy, Lục Tiêu Nhiên lại bắt đầu một lần bế quan mới.
Lần này, ngoại trừ tu luyện, hắn còn bắt đầu luyện chế pháp bảo.
Dù sao sau khi tu vi thăng lên tới Đại La Kim Tiên, chiêu phân thân của Lục Tiêu Nhiên đã có khả năng phân hóa thành một trăm vị, thời gian của Đại Đạo Luân Hồi cũng tăng gấp bội, cũng có thể tăng tốc độ lên gấp tám mươi lần thời gian bình thường.
Cho nên, cho dù căn cứ quy tắc tu vi càng cao, tu luyện càng khó, hắn cũng không cần lo lắng nhiều.
...
Lại thêm một năm trôi qua, khi Lục Tiêu Nhiên mở mắt ra một lần nữa, tu vi của hắn đã đạt đến trình độ Đại La Kim Tiên đỉnh phong.
Lục Tiêu Nhiên đột phá mà không có chướng ngại nào.
Hắn không giống những người khác, đột phá cần phải độ kiếp thế kia, hoặc là độ kiếp thế này.
Chỉ cần tu vi của hắn đạt tới trình độ nhất định, muốn đột phá thì có thể đột phá mọi lúc mọi nơi.
Thế nhưng, hắn không tiếp tục tu luyện để đột phá cấp độ cuối cùng kia.
Bởi vì thân thể Tiên Nhân mà Vượng Tài đã chuẩn bị cho hắn còn chưa đạt tới trình độ ngang hàng với Lục Tiêu Nhiên, hiện tại chỉ mới có trình độ Thái Ất Kim Tiên mà thôi.
Trước khi tu vi vẫn chưa hoàn toàn đạt tới đỉnh phong Đại La Kim Tiên, cần phải độ kiếp để thành Thánh, bản thể của Lục Tiêu Nhiên đương nhiên không thể trực tiếp đột phá Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.
Nhưng cũng có một chút chỗ tốt, đó là cho đến hiện nay, toàn bộ đệ tử Vô Danh tông đã bước vào cảnh giới Tiên Nhân.
Lục Tiêu Nhiên rốt cuộc có thể bắt đầu mở ra lớp học nhỏ của chính mình.
...
Một đám đệ tử đang tu luyện ở đảo Kim Ngao, bỗng cảm nhận được lệnh triệu tập của Lục Tiêu Nhiên, vẻ mặt của mọi người trở nên nghiêm túc, lập tức rời khỏi động phủ của riêng mình, sau đó tụ họp trước đại điện của đảo Kim Ngao.
Khi bọn họ đứng trước đại điện, thấy đệ tử Vô Danh Tông đông nghìn nghịt trước mắt, đều không nhịn được mà ngẩn người.
“Giáo chủ, những người này là...?”
La Dương hỏi ra nghi ngờ của mình, Lục Tiêu Nhiên thấy vậy thì giải thích:
“Bọn họ đều là đệ tử mà ta thu nhận ở Hạ giới và Thần giới. Từ hôm nay trở đi, ta muốn bắt đầu giảng đạo, các ngươi và bọn họ có thể cùng nhau nghe giảng.”
“Thì ra là vậy. Giáo chủ quả là lợi hại, đều là đệ tử thu được ở Hạ giới và Thần giới, mà toàn bộ đều có tu vi từ cảnh giới Tiên nhân trở lên!” La Dương không nhịn được mà tán thưởng một tiếng.
“Nhưng tại sao bây giờ giáo chủ lại muốn giảng đạo giảng bài?”
Lục Tiêu Nhiên bình thản mở miệng:
“Vách ngăn bảo vệ mà Thông Thiên Thánh nhân để lại cho đảo Kim Ngao chỉ có thể chịu đựng được mười năm. Mười năm sau, vách ngăn của đảo Kim Ngao vừa vỡ, toàn bộ chúng ta sẽ phải đối mặt với nghìn vạn cao thủ của Xiển giáo và Nhân giáo trong toàn bộ Hồng Hoang.
Bây giờ vẫn còn thời gian bảy năm rưỡi, mà thực lực tổng hợp của đảo Kim Ngao lại quá yếu, còn xa mới đạt đến trạng thái có thể chống lại đối phương.