favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 779: Cường hào các phương.

Chương 779: Cường hào các phương.

Một nơi khác trong Bích Du cung, Thông Thiên Giáo chủ đang bùng nổ tại chỗ.

“Mẹ kiếp! Tiểu tử này đã thành Thánh rồi? Không phải chứ? Không có khả năng, không có khả năng? Lúc này mới được bao lâu chứ?

Còn chưa tới mười năm cơ mà!

Ta cho tiểu tử này mười năm, cho dù tư chất của hắn có yêu nghiệt hơn nữa, trong mười năm có thể tu luyện tới Đại La Kim Tiên đã là rất tốt rồi. Thế nào mà trong nháy mắt, mới có tám năm hắn đã thành Thánh rồi?”

Vào lúc này, Thông Thiên Giáo chủ đã hoàn toàn rối loạn, hóa đá tại chỗ.

Phải biết rằng, sở dĩ hắn tạo ra Lục Tiêu Nhiên, mục đích chính là vì muốn chấn hưng Tiệt Giáo một lần nữa mà thôi. Kết quả, không ngờ tiểu tử này lại trực tiếp đưa Tiệt Giáo một bước lên trời.

Trước đó, suy nghĩ của hắn cũng rất đơn giản, tu vi của Lục Tiêu Nhiên rất thấp, cho hắn kỳ bảo vệ mười năm, để hắn tu luyện đến Đại La Kim Tiên, có thể bảo toàn sinh mệnh, sau đó tiếp tục chậm rãi tu hành, tiện thể chiếm đoạt địa bàn, quật khởi giáo thống một lần nữa.

Nhưng cho dù cho hắn một trăm bộ não, hắn cũng không ngờ tới Lục Tiêu Nhiên lại có thể thành Thánh trong vòng tám năm!

Tiểu tử này không phải là người!

Thực sự không phải là người!

Cùng lúc đó, trong Tam giới, người khiếp sợ cũng không chỉ có hai người bọn họ, gần như cả Tam giới đều khiếp sợ.

Bất luận cường giả hay là kẻ yếu, lúc này chỉ cần có điều kiện, tất cả đều liều mạng đi tới đảo Kim Ngao.

Bọn họ đều muốn tận mắt trông thấy vị Thánh nhân mới độ kiếp thành Thánh này.

Hầu như chỉ trong mấy giây, vô số Đại La Kim Tiên, các đạo thống, toàn bộ đều đi đến quanh đảo Kim Ngao.

Cảm nhận được khí tức bạo ngược không ngừng phóng ra từ đảo Kim Ngao, tất cả mọi người đều không nhịn được mà trợn to mắt, nhìn chằm chằm, trong mắt hiện lên khát vọng vô tận!

Trở thành Thánh, đó là ước mơ của mỗi người, nhưng cũng là niềm hy vọng xa vời của bọn họ!

Mà nay, có một vị Thánh nhân sắp xuất thế, lại xảy ra trước mắt bọn họ, ai mà không khao khát? Ai mà không kích động? Ai mà không sùng bái?

Cho dù Thánh nhân này không phải là bọn họ!

“Đà Liên Tôn Giả, Phú Hoa Đại La… Nhiều người tới thế này! Bọn họ đều là những đệ tử thịnh thế nhất mấy vạn năm qua của Xiển Giáo, Phật Giáo, Nhân Giáo.”

“Đâu chỉ vậy? Nhìn trên đầu bọn họ kia kìa, hành lang hư không đang dựng, đó chẳng phải Xích Tinh Tử, Hoàng Long chân nhân, Thái Ất chân nhân, và cả La Hán Hàng Long Phục Hổ của Phật Môn… Đó đều là những Kim Tiên thành danh nhiều năm của Xiển Giáo, Phật giáo đó thôi, đến cả bọn họ cũng đến đây, lẽ nào đám vãn bối của Xiển Giáo, Phật Giáo lại không tới sao?”

Bọn họ đang bàn tán thì mây gió nổi lên, đất trời đổi màu, mây đen tụ lại thành đám to trên trời, một cự lôi hoàng kim dài ba trượng trực tiếp bổ thẳng xuống đảo Kim Ngao, trong nháy mắt đã phá vỡ tan lồng phòng ngự mà Thông Thiên đã thiết lập.

Tiếng vang vọng to lớn khiến cho tất cả người chứng kiến giờ khắc này đều run rẩy sợ hãi trong lòng, không biết nên nói gì mới phải.

Không đợi mọi người khôi phục tâm trạng thì luồng tiên lôi thứ hai đã đánh xuống. Tia sét này còn to hơn, nhanh hơn, mạnh hơn cái trước!

Không có gì bất ngờ xảy ra, nếu luồng thiên lôi này đánh xuống đây, e rằng đảo Kim Ngao có lẽ sẽ bị thiệt hại nặng nề.

Nó giống như đám nòng nọc đang kêu gào tấn công tới, mau chóng xông về nơi mà nó xác định - một đảo nhỏ trên biển rộng mênh mông.

Gần như ngay tại thời khắc đó, một bóng người tản ra quy tắc chi lực nồng đậm, đột nhiên lao khỏi đảo Kim Ngao.

“Đi ra rồi!”

Đồng tử mọi người co lại. Trong nháy mắt này, tầm mắt của tất cả mọi người tập trung lên bóng dáng người đó.

“Ầm!”

Dường như người đó dùng thế chém trời, dùng đạo pháp vô thượng, chém đứt luồng thiên lôi rộng lớn kia.

“Thật mạnh mẽ!”

Trái tim trong lồng ngực tất cả mọi người bỗng không nén nổi mà ngừng đập, như là bị người ta bóp chặt.

Một giây sau, luồng thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu… càng ngày càng nhiều thiên lôi điên cuồng đánh xuống.

Mỗi một luồng thiên lôi, cái sau khí thế hơn cái trước, uy lực cũng càng mạnh mẽ hơn!

Mạnh mẽ đến mức khiến đám Đại La Kim Tiên chỉ muốn tới quan sát xem sao cũng không thể không vội vàng lùi lại phía sau, tránh để bản thân bị dư âm của luồng thiên lôi kia ảnh hưởng đến.

Dõi mắt nhìn lại, vô số Đại La Kim Tiên đều bị uy thế mạnh mẽ của Thiên Đạo áp chế đến nỗi không thể bay lên quá cao.

Mà tồn tại dưới Đại La Kim Tiên thì đến cả tư cách ngắm nhìn cũng không có, đã sớm bị thiên uy dọa cho sợ hãi núp phía xa xa, chỉ có thể đứng cách xa triệu dặm, dõi mắt ngóng trông dị tượng nơi đảo Kim Ngao.

Mà người kia chắp hai tay sau lưng, ánh mắt kiên định, đạp trời mà đi.

Một bước nhìn như bình thản nhưng không biết giấu giếm bao thiên cơ trong đó, không phải chỉ dựa vào tu hành mà có được.

Không ít Đại La Kim Tiên ở đây đã tu luyện đến mấy vạn năm, nhưng lại không có ai dám tự tin mình có thể thành công bước ra được bước này giống như người đó.

Mỗi bước hắn đi như thể dẫm lên trái tim của mọi người, khiến lồng ngực mọi người đều không nhịn được mà đập lên mãnh liệt.

Ánh mắt một số ít Đại La Kim Tiên lại nồng đậm vẻ ghen ghét.

Rất nhiều người đều siết chặt nắm đấm, không ngừng tự hỏi trong lòng, tại sao người độ kiếp không phải bọn họ?

Rốt cuộc bọn họ thiếu sót cái gì?

Mấy vạn năm khổ tu của bọn họ đến lúc nào mới có thể được Thiên Đạo tán thành?

Cuối cùng, dưới cái nhìn chăm chú của vạn chúng, bóng người hùng vĩ ấy đạp vào thiên không.

Chương trướcChương tiếp