favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 780: Cường hào các phương. (2)

Chương 780: Cường hào các phương. (2)

Trong khoảnh khắc, tiếng sấm làm kinh sợ đất trời đã hóa thành hư không. Tất cả mây đen cũng tỏa ra ánh sáng vàng óng, bầu trời như bị cắt ra.

Mây đen hóa thành tường vân màu vàng, trong tầng mây mơ hồ có thể thấy long phượng trình tường, tiên nữ tán hoa.

Đóa hoa đủ sắc màu, tản ra hương thơm mê người, rơi xuống từ trên trời cao.

Mà trên đảo Kim Ngao, nơi nơi nở hoa.

“Thành! Hắn đã thành Thánh rồi!”

“Thành công thật rồi! Ôi trời ơi! Cuối cùng trong trời đất này đã xuất hiện vị Thánh nhân thứ bảy rồi!”

Thánh nhân vốn chỉ có sáu người, sau khi dung hợp Lục Đạo Luân Hồi, Hậu Thổ Địa Ngục có thực lực ngang hàng với Thánh nhân, nhưng nói cho cùng, nàng cũng không được coi là Thánh nhân, bởi vì hiện tại nàng không ra nổi Địa Phủ.

Vô số người đang cảm thán, cũng đang khiếp sợ.

Giờ phút này, bóng dáng ấy dẫn tới cuồng nhiệt chưa từng có.

Phải biết rằng, từ sau khi Tây Du Lượng Kiếp, thì tất cả lượng kiếp trong trời đất đều đã hoàn thành.

Cho nên nếu muốn Thánh nhân mới xuất hiện, còn khó hơn lên trời.

Nhưng hôm nay, tồn tại không thể xuất hiện lại xuất hiện.

Đây chẳng phải có ý nghĩa là những Đại La Kim Tiên như bọn họ còn có cơ hội trở thành Thánh nhân hay sao?

Nếu quả thực là thế, những Đại La Kim Tiên nhiều năm tu luyện khổ cực như vậy, cuối cùng cũng nhìn thấy hy vọng mới!

Lúc đó, rất nhiều Đại La Kim Tiên đang cảm nhận khí tức an lành lúc này, lập tức bắt đầu hấp thu, muốn hóa cho mình dùng.

Nhưng ánh mắt không ít Đại La Kim Tiên đều nhìn chằm chằm bóng người trên đám mây kia.

Không lâu sau, một khí tức mạnh mẽ lạ thường xuất hiện trên bầu trời.

Cảm nhận được khí tức này, tất cả Đại La Kim Tiên đều không nhịn được mà run rẩy cả người, lập tức dừng động tác, ánh mắt nhìn chăm chú lên bầu trời.

“Là Thánh nhân, Thánh nhân tới!”

Một khắc sau, một hình bóng tản ra ánh sáng thần quang ngũ sắc sau lưng xuất hiện trên bầu trời đảo Kim Ngao, đứng ngang hàng với Thánh nhân mới được thành thánh của đảo Kim Ngao.

“Đã vài vạn năm rồi, không nghĩ tới hôm nay Tam Giới lại xuất hiện thêm một vị Thánh nhân, không biết nên gọi đạo hữu là gì?”

Bóng người trên bầu trời Tiệt Giáo kia im lặng một lúc rồi nói:

“Lục Tiêu Nhiên!”

“Lục Tiêu Nhiên, ngươi là đệ tử của Tiệt Giáo? Sao trước đây bản thánh chưa từng nghe Thông Thiên sư đệ nhắc tới?”

“Là Thánh nhân Nguyên Thủy Thiên Tôn! Không ngờ tới Thánh nhân Nguyên Thủy Thiên Tôn là người đến đầu tiên.”

Có người bên dưới đã nhận ra đó là Thánh nhân Nguyên Thủy Thiên Tôn.

“Hắn và Tiệt Giáo không ít xích mích, bởi vì hắn, đến cả Thông Thiên Thánh nhân cũng bị phong ấn trong Bích Du Cung. Hắn tùy tiện đến đến đây, chỉ e sẽ gây bất lợi với Thánh nhân mới của Tiệt Giáo rồi?”

Lúc này, Lục Tiêu Nhiên lại lên tiếng:

“Từ khi nào thì chuyện của Tiệt Giáo lại phải báo cáo cho Nguyên Thủy ngươi?”

Một câu nói nhàn nhạt lại chứa đầy uy thế khiến người ta sợ hãi.

Lúc này, nhịp tim của mọi người toàn trường đều bắt đầu tăng nhanh.

“Trời đất ơi, tên này sắp điên rồi sao?”

“Hắn vừa trở thành Thánh, Nguyên Thủy Thiên Tôn là Thánh nhân uy tín lâu năm. Hắn khiêu khích đối phương như thế, nếu đánh thật thì chỉ có thể chịu thiệt mà thôi.”

Trên thực tế, đây chỉ là Lục Tiêu Nhiên đang diễn kịch mà thôi.

Dù sao đây cũng chỉ là một phân thân của hắn, mà không phải bản thể của hắn.

Là một người mới được thành Thánh, còn là một giáo chủ mới được bổ nhiệm của Tiệt Giáo, nếu hắn không ngông cuồng chút thì mới có vấn đề.

Đến lúc đó, Hồng Quân chắc chắn sẽ nhìn ra sự mờ ám.

Thân là đệ tử của Thông Thiên mà không tức giận gì với Nguyên Thủy của Xiển Giáo, không có quỷ mới lạ.

Vì vậy, Lục Tiêu Nhiên trực tiếp cho phân thân diễn ra hiệu quả kiêu ngạo và hận thù với Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Bằng cách này, hắn mới không bị nghi ngờ là có mưu đồ khác, nghi ngờ đến thân phận Bàn Cổ chuyển thế.

Mà Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng thực sự tức giận, sắc mặt hắn lập tức trở nên khó coi.

Đôi mắt ấy như muốn giết người!

Thế nhưng, hắn chưa kịp mở miệng, một vài bóng người mạnh mẽ khoác ánh sáng công đức trên mình bay đến bầu trời Kim Ngao.

“A Di Đà Phật, chúc mừng Tiệt Giáo, lại có thêm một vị Thánh nhân. Thật đáng mừng, thật đáng mừng.”

Hai tên đầu trọc đang nói chuyện đương nhiên là hai vị Thánh nhân Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề của Tây Phương.

Và hai bóng người còn lại, một trong số họ, thân trên là người, thân dưới là rắn, và người kia cưỡi Thanh Ngưu.

Tất nhiên, người đó là mẹ của loài người - Nữ Oa, cùng với người có tu vi cao nhất trong Tam Thanh, là hóa thân của Thái Thượng Lão Quân – Lão Tử.

“Chúc mừng Tiệt Giáo, lại có thêm một Thánh mới, xin chúc mừng.”

Sau khi thấy mọi người đến, Nguyên Thủy Thiên Tôn lập tức phàn nàn:

“Các vị sư huynh sư đệ, tên này quá kiêu ngạo, tổn hại thánh uy của ta. Ta đến chúc mừng hắn, nhưng hắn lại nói lời ngông cuồng với ta. Nhưng vì hắn là đệ tử của Thông Thiên sư đệ nên ta tha thứ cho sự kiêu ngạo lần này của hắn. Nếu còn ngông cuồng thêm lần nữa thì đừng trách Nguyên Thủy ta không nể mặt. “

Nhưng ai biết được, ngay sau khi lời nói đó vừa dứt thì Lục Tiêu Nhiên lại nói:

“Cái thứ không biết xấu hổ, tại sao khi ngươi chống lại Tiệt Giáo năm đó lại không nói tình cảm hay thể diện? Giả nhân giả nghĩa thì đừng nói ra cho mất mặt nữa!”

Người đó tiếp tục mở miệng, lại đối chọi gay gắt với Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Dù sao cũng là diễn kịch, chỉ khi bản thân diễn đến mức không có chút lễ nghĩa gì với Nguyên Thủy Thiên Tôn thì mới có thể tối đa hóa giá trị đích thực của thân phân này.

Lục Tiêu Nhiên hoàn toàn không sợ Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Chương trướcChương tiếp