Vào điểm cuối của Hồng Hoang, một mảnh tinh hà hư vô đứng sừng sững. Trong tinh hà vô tận kia ẩn chứa vô số sinh linh mạnh mẽ.
Đó là nơi giao nhau của vũ trụ Tam giới và vũ trụ khác!
Bóng dáng của Vô Cơ Hà, vượt qua không gian loạn lưu, đi vào trong tinh không, ngước nhìn tinh hà rực rỡ.
“Nơi này, chính là biên cảnh của Tam giới sao?”
Sư tôn đã từng nói, trước mắt toàn bộ Tam giới còn có ba chỗ không bị Hồng Quân khống chế.
Một là Cửu U Chi Địa.
Hai là Thái Hư Hỗn Độn.
Thứ ba, chính là nơi kiếp trước của ta, Nguyên Phượng vẫn lạc.”
Nàng khẽ siết chặt nắm tay, hít sâu một hơi, chính thức bước vào trong tinh hà.
Vừa bước vào tinh hà, nàng đã bị mấy khí tức ngang ngược bao phủ.
Gần như cùng lúc đó, có mấy luồng quang hoa đánh tới từ phía xa.
“Tinh Hà Chi Địa, ai cho phép ngươi tự tiện xâm nhập?
...
“Muốn bước vào Tinh Hà, thì phải chấp nhận cái giá tương ứng!”
...
Cơ Vô Hà hừ lạnh một tiếng, trực tiếp triệu hồi Phượng Tê Ngô Đồng Ấn.
“Muốn chết!”
Sức mạnh của Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên kia cuồn cuộn không ngừng vận chuyển đến Phượng Tê Ngô Đồng Ấn, khiến cho vô số phượng hoàng trên Phượng Tê Ngô Đồng Ấn đua tiếng, cũng làm cho sức mạnh Phượng Tê Ngô Ngô Đồng Ấn đột nhiên tăng đến một trình độ cực mạnh.
Gần như không cho mấy luồng quang hoa kia có cơ hội phản ứng, năng lượng hùng mạnh đến cực hạn phát ra từ trên Phượng Tê Ngô Đồng Ấn, dẫn đến mấy bóng phượng hoàng bay ra, lao thẳng tới mấy luồng quang hoa kia.
Bùm bùm bùm...
Hai bên va chạm với nhau, bắt đầu cuộc chém giết vô tình. Một tiếng lại một tiếng kêu thảm thiết vang lên trong vũ trụ.
“Aaaaaaaaaa!”
...
“Tha... Tha mạng đi!”
...
“Ta đầu hàng, ta đầu hàng....”
...
Tiếng kêu thảm thiết xuyên thấu tâm can, khiến cho vô số cường giả thót tim, cảm thấy hoảng sợ không gì sánh được.
Còn có một vài cường giả vốn chuẩn bị xuất chiến, nhưng giờ này khắc này lại lập tức rụt lại, không ai dám ra mặt.
Phải biết rằng, bởi vì Nguyên Phượng ngã xuống nơi đây, nên một mảnh tinh hà này không cách nào bị Thiên Đạo khống chế. Nó tương đương với vùng đất hoang vu không người quản lý.
Trong mảnh tinh không này, cường giả san sát, cao thủ cùng tồn tại.
Không phải Đại La Kim Tiên, thì không có nổi chỗ đứng vững trong mảnh tinh không này.
Càng chưa kể đến việc sống sót.
Mà đối phương lại có thể giết chết mấy vị Đại La Kim Tiên trong nháy mắt. Khí thế khủng bố kia đủ để so với Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên trong truyền thuyết!
Đừng nhìn Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên và Đại La Kim Tiên, chỉ kém một đẳng cấp, nhưng chênh lệch trong đó lại khác nhau như một trời một vực!
Một trăm Đại La Kim Tiên, một nghìn, thậm chí là một vạn Đại La Kim Tiên, cũng chưa chắc có thể ăn được một Hỗn Nguyên Đại La!
Xem ra sự bình tĩnh mấy nguyên hội của mảnh tinh không này sắp bị phá vỡ rồi.
Lúc này, vô số đại lão bắt đầu bế quan, phá vỡ vách ngăn không gian, tiến vào không gian khác để tránh bị ảnh hưởng bởi lần náo động này.
...
Ngạo Lai Quốc, Hoa Quả Sơn.
Một vệt kim quang chậm rãi rơi xuống trong Hoa Quả Sơn, nhìn khắp núi yên tĩnh, không khỏi có thêm thương cảm.
Từng có lúc, nơi này giống như thiên đường của nhân gian, cũng là một nơi thánh địa thần tiên vui sướng.
Mà bây giờ, nơi này lại giống như sơn cốc trống rỗng chết chóc, yên tĩnh không tiếng động. Đến cả một con chim, một con côn trùng, cũng khó có thể tìm được, chứ đừng nói chi là những con hầu yêu đã từng vui vẻ ngây thơ ở Hoa Quả Sơn này.
Khẽ thở dài một hơi, Phương Thiên Nguyên đang chuẩn bị đi về phía trước, một giây sau, lại một vệt kim quang đột nhiên rơi xuống cách hắn không xa.
Nhìn thấy bóng dáng đối phương, Phương Thiên Nguyên không khỏi kinh ngạc.
Mà đối phương lại tràn ngập cảnh giác nhìn hắn.
“Ngươi là người phương nào? Lại dám cả gan xông vào cấm địa Hoa Quả Sơn? Ngươi có biết, ngoài thiên binh Thiên tướng, bất cứ ai cũng không được tới nơi này sao?”
Khóe miệng Phương Thiên Nguyên hơi cong.
“Không phải ngươi cũng tới nơi này rồi sao?”
“Ta là đại thần Tam Đàn Hải Hội của Thiên Đình. Đi tới nơi này đương nhiên có thể thông cảm được, nhưng ngươi vừa không phải thiên binh, cũng không phải Thiên tướng, có tư cách gì đến đây?”
Phương Thiên Nguyên cười.
“Hoa Quả Sơn là nhà của lão Tôn ta. Thiên binh Thiên tướng tới được, thì sao lão Tôn ta lại không tới được?”
Na Tra sững người, đồng tử đột nhiên co lại.
“Ngươi... Ngươi là Hầu Tử?”
Phương Thiên Nguyên gật đầu.
“Phải, nhưng hiện tại ta tên là Phương Thiên Nguyên.”
“Điều này không có khả năng! Sao ngươi có thể là Hầu Tử được! Hầu Tử hiện tại đã thành Phật, hiện tại hắn là Đấu Chiến Thắng Phật của Linh Sơn Tây Thiên! Ngươi là yêu nghiệt phương nào, lại dám can đảm đùa giỡn ta? Muốn chết ư!”
Cổ tay Na Tra rung lên, Hỏa Tiêm Thương đột nhiên xuất hiện trong tay. Không cần Phong Hỏa Luân, hắn đã nhảy tới đỉnh đầu Phương Thiên Nguyên.
Vào giờ khắc này, toàn bộ khí thế của thượng tiên Thiên Đình bị hắn bộc phát ra, lực lượng mạnh mẽ thậm chí làm cho không gian xung quanh đều bị giam cầm.
Na Tra có đủ tự tin, bắt được đối phương trong một chiêu!
Hắn muốn biết, đối phương rốt cuộc là ai?
Lực lượng cực mạnh đè xuống đầu Phương Thiên Nguyên, gần như muốn nghiền nát Phương Thiên Nguyên với tư thế nứt toác trên mặt đất.
Nhưng Phương Thiên Nguyên không hề né tránh chút nào, như thể một chiêu trước mắt này căn bản không đủ tư cách để hắn đích thân ra tay.