“Những điều ngươi nghĩ quá hoàn hảo.”
Sau đó, hắn xách bả vai Na Tra bằng một tay, trực tiếp sử dụng pháp môn không gian truyền tống, vượt qua bóng người của các Thiên binh Thiên tướng, tiến vào Thủy Liêm Động.
“Nhanh quá!”
Na Tra không khỏi tán thưởng một tiếng, tốc độ của Phương Thiên Nguyên nhanh đến mức khiến người ta giận sôi.
Phương Thiên Nguyên giải thích:
“Thật ra, vừa rồi cho dù ngươi sử dụng pháp quyết cũng không được, vẫn sẽ kinh động đối phương. Bởi vì bên trong Thủy Liêm Động đã bố trí Thái Huyền Thiên Cương trận.”
“Cái gì? Thái Huyền Thiên Cương trận? Đó không phải là trận pháp mà chỉ có Ngọc Đế mới có thể bố trí sao?”
“Đúng vậy, đó là trận pháp do hắn bố trí. Hiện tại, tu vi của hắn đã đạt đến cảnh giới Chuẩn Thánh, vì vậy, không có bất cứ Đại La Kim Tiên nào có thể xông vào trận pháp do hắn bố trí. Nơi này rất an toàn, sau khi vào đây, hai chúng ta không cần phải lo lắng về điều đó.”
Đồng tử Na Tra co lại, tu vi của Phương Thiên Nguyên khiến hắn cảm thấy sợ hãi hơn.
Hồi đó, Tôn Ngộ Không đối chiến với hắn, cũng chỉ nhỉnh hơn hắn một bậc mà thôi.
Nhưng sau đó hắn bị đánh xuống phàm giới, trải qua mấy vạn năm mới trở về. Nhưng mình đã tu luyện suốt thời gian qua, Phương Thiên Nguyên cũng không thể vượt qua mình nhiều như vậy chứ?
Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây vậy?
“Hầu Tử, rốt cuộc hiện tại ngươi có tu vi gì?”
Phương Thiên Nguyên chỉ cười, mà không trả lời.
“Núi cao còn có núi khác cao hơn, thật ra một ít tu vi không quan trọng này của ta cũng chẳng là gì cả.”
Sau khi dứt lời, hắn bước vào sâu trong Thủy Liêm Động.
Na Tra đi theo hắn vào bên trong.
Phương Thiên Nguyên rất quen thuộc với mọi thứ ở đây. Na Tra thì thôi, dù sao năm đó đã từng đấu một trận với Tôn Ngộ Không ở Hoa Quả Sơn, tới đây vui đùa ầm ĩ qua.
Tuy nhiên, Phương Thiên Nguyên lại dẫn hắn vào một đường ngầm mà hắn chưa từng bước vào trước đây.
Điều này khiến Na Tra không khỏi tò mò.
Trong mật đạo này được lấp đầy bởi một sức mạnh chí âm chí hàn. Mặc dù hắn là một Đại La Kim Tiên, sau khi đi vào vẫn cảm thấy không chịu nổi, không thể ngừng run rẩy. Hắn đã không có cảm giác này nhiều năm rồi.
Phương Thiên Nguyên dường như đã nhận ra cảm giác của hắn, dùng lực lượng của bản thân bao bọc lấy hắn. Ngay lập tức, cảm giác lạnh lẽo trên cơ thể Na Tra hoàn toàn bị loại bỏ khiến Na Tra không khỏi âm thầm tặc lưỡi.
Rốt cuộc Hầu Tử đã học được bản lĩnh thông thiên này từ ai? Rõ ràng đã chuyển thế đầu thai, nhưng kết quả hiện tại hắn lại còn mạnh hơn, lại nghịch thiên hơn trước!
Thật sự là gặp quỷ.
Tuy nhiên, ngay khi hắn đang nghĩ mãi mà không ra, giọng nói của Phương Thiên Nguyên đã vang lên lần nữa.
“Đến rồi.”
Na Tra sững sờ, ngẩng đầu nhìn về phía trước. Trong nháy mắt, cả người hắn không khỏi rùng mình.
Ở sâu trong động kia, có một Hầu Tử gầy khô như que củi, bị Khổn Tiên Tỏa vây trên bệ đá, xương tỳ bà của nó đã bị một uyên ương câu xuyên thủng, toàn bộ pháp lực của nó đều bị phong bế trong cơ thể.
“Đây... đây là...”
Na Tra khiếp sợ đến mức tê dại cả da đầu, lông tơ khắp người như nổ tung. Con Hầu Tử kia từ từ mở mắt, liếc nhìn Phương Thiên Nguyên, cong môi nở nụ cười.
“Khặc khặc... cuối cùng ngươi cũng đến! Đã mấy nghìn năm, ta còn tưởng ngươi chết ở bên ngoài rồi!”
Ngay sau đó, nó lại liếc nhìn về phía Na Tra.
“Ồ? Tiểu Na Tra cũng đến đây.”
Na Tra rùng mình, vì con Hầu Tử trước mặt hắn không chỉ giống hệt Tôn Ngộ Không, mà nó càng giống Tôn Ngộ Không mà hắn đã từng gặp kia. Một thân ma khí cực mạnh, lại có tính lạnh lùng kiêu ngạo trời sinh, không để người khác vào mắt chút nào.
Điều quan trọng nhất là trong Tam giới này, chỉ có hắn mới gọi mình là Tiểu Na Tra
“Tôn Ngộ Không? Ngươi mới là Tôn Ngộ Không? Vậy thì hắn là ai?”
Sau khi nhìn thấy Tôn Ngộ Không thật, Na Tra đã hoàn toàn hỗn loạn.
Mà đối phương thì cười khà khà, mở miệng nói lần nữa:
“Không đúng, ngươi nói sai rồi. Hắn là chuyển thế của Tôn Ngộ Không, còn ta là ma thân của hắn.”
“Ma thân!”
“Đúng vậy, vạn vật sinh ra đều có chính có ngược, có âm có dương, có thiện có ác.
Ta là ma thân của hắn! Mà hắn là bản thể của ta.”
“Thì ra là thế, nhưng Ngọc Đế đã giết hắn, tại sao cũng không tiêu diệt luôn ma thân này của ngươi?”
“Bởi vì hắn không thể bị tiêu diệt. Dù là ma thân, hay thiện ý, tất cả đều là tồn tại kết hợp với dấu ấn sinh mệnh, thuộc về phạm trù Đại Đạo bản nguyên. Chỉ có Thánh nhân khống chế quy tắc chi lực, hoặc Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên mới có thể phá hủy được. Hạo Thiên hắn không có bản lĩnh động đến dấu ấn sinh mệnh.
Tuy nhiên, hắn đã tu luyện một pháp môn có thể tách ra ma thân và bản thể của một người, từ đó đem dấu ấn sinh mệnh tách ra rồi phong ấn.
Mà Thủy Liêm Động trở thành nơi hắn phong ấn ma thân của những thuộc hạ mình không hài lòng.
Một khi ma thân bị phong ấn, một phần dấu ấn sinh mệnh sẽ nằm trong tay của hắn.
Bằng cách này, cho dù người khác muốn tạo phản, hắn vẫn có thủ đoạn, lợi dụng một phần dấu ấn của đối phương, có thể dễ dàng đè bẹp đối phương bất cứ lúc nào!
Tuy nhiên, ma tính đã bị phong ấn, chỉ còn lại trung, thiện, lễ và tín của bản thể..., còn ai sẽ tạo phản đây?”
Nghe đến đó, Na Tra đã hãi hung khiếp vía.
“Hóa ra là như vậy. Khó trách, khó trách ngươi còn có thể trở về. Nhưng... không đúng, ma thân của ngươi bị phong ấn ở đây, ta có thể hiểu được. Nhưng chuyện đó liên quan gì đến những thay đổi của ta?”
Ma thân của Tôn Ngộ Không cười gian xảo.