favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 806: Cái gì? Ta mới vừa quay về, ngươi kêu ta quay lại đánh Tiệt giáo?

Chương 806: Cái gì? Ta mới vừa quay về, ngươi kêu ta quay lại đánh Tiệt giáo?

Rất nhanh, Như Lai ở trong đại dương phật lực, thành công phá bỏ sự trói buộc cuối cùng, đạt tới cảnh giới Thánh Nhân.

Là đệ tử của Phật Môn, hắn thành Thánh không cần độ kiếp, công đức Khí Vận Kim Long của Phật Môn, tất cả đều dồn lên người của hắn, dễ dàng trợ giúp hắn lên vị trí Thánh Nhân!

Khoảnh khắc vị trí Thánh Nhân của hắn đại thành, toàn bộ Linh Sơn, đều là phật quang chiếu rọi, tất cả mọi người đều tắm vô cùng say sưa trong ánh sáng của một vị Thánh Nhân Tây Phương này.

Giờ phút này, toàn bộ Linh Sơn Tây Phương, khắp nơi mở ra luyện hóa ảo ảnh màu vàng kim, đó là địa sinh kim hoa, là trời sinh dị tượng, là dấu hiệu ra đời của Thánh Nhân.

Như Lai từ từ mở hai mắt ra, một đôi mắt nghiêm nghị màu vàng, dường như vào lúc này có thể nhìn thấu tất cả mọi nơi trong Linh Sơn Tây Phương, bất kỳ ai cũng không thể lánh mình.

Sắc mặt của mọi người vô cùng mừng rỡ, Vạn Phật Triều Tông, đồng loạt quỳ lạy.

“Chúc mừng Phật Tổ thành tựu vị trí Thánh Nhân!”

Như Lai cúi đầu nhìn lực lượng trong cơ thể của mình, cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ trước nay chưa từng có đó, hắn không nhịn được mà lẩm bẩm.

“Đây là lực lượng của Thánh Nhân sao?

Quá mạnh rồi! Chẳng trách người người đều muốn trở thành Thánh Nhân, dưới Thánh Nhân, so sánh với Thánh Nhân, quả thật là không bằng con kiến.”

Trong đám người, duy nhất chỉ có một bóng người trong góc là hoàn toàn không hề có suy nghĩ mong ước.

Hắn nhân lúc mọi người đều đang nịnh nọt Như Lai, bản thân lại điên cuồng hấp thụ phật lực còn sót lại trong không khí, khiến tu vi trong cơ thể của hắn không ngừng tăng lên.

Thiên Tiên thất trọng, Thiên Tiên bát trọng, Thiên Tiên cửu trọng... cuối cùng vượt qua Thái Ất Kim Tiên, trực tiếp đạt tới Đại La Kim Tiên.

Đây vốn là phật lực cho Như Lai thành Thánh, cho nên không chỉ cực kỳ tinh thuần, đồng thời cũng vô cùng hùng hậu.

Bây giờ lại bị Long Cuồng điên cuồng cướp đi chỗ tốt.

Không đúng, cũng không thể nói là Long Cuồng cướp chỗ tốt của bọn họ, nói chính xác, là do bản thân bọn họ ngu ngốc, không có ai phòng ngự hắn mà thôi.

Cho nên Long Cuồng hấp thụ phật lực, biến nó thành của mình.

Lần này thật sự có thể nói là kiếm bộn rồi!

“Thêm ít nữa, lại thêm một ít nữa.”

“Hút! Hút! Nhìn Long Cuồng gia gia ta hút sạch phật lực của các ngươi đây! Thánh Nhân Phật Môn tiếp theo, lão tử làm chắc rồi! Cho các ngươi đối đầu với chủ tử nhà ta sao?”

Khi Long Cuồng đang điên cuồng hấp thụ phật lực trong không khí, đột nhiên, Như Lai vừa thành Thánh kia lập tức thay đổi sắc mặc, cả người đều không nhịn được mà thốt lên một tiếng kinh ngạc.

“Đáng chết! Chuyện gì xảy ra? Sao đệ tử của Phật Môn ta lại tử thương? Chuyện này là sao?”

Như Lai vừa thành Thánh, lập tức trở nên giận dữ.

Hắn mới vừa thành Thánh, vậy mà bị người khác đạp mấy cước!

Chuyện này đổi lại là người khác, ai có thể nhịn được chứ?

Không có quá nhiều nghi vấn, hắn trực tiếp phái người xuất chiến.

“Văn Thù, ngươi lập tức dẫn người đến Hồng Hoang, giết chết Lục Tiêu Nhiên!”

Trên đảo Kim Ngao, Lục Tiêu Nhiên đang bế quan tu luyện, đột nhiên mở hai mắt ra, mắt hơi nheo lại.

“Khí tức này, chẳng lẽ là Đa Bảo thành Thánh rồi?”

Dừng lại một chút, hắn hừ lạnh một tiếng.

“Cho dù thành Thánh thì như nào chứ? Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên trong tay ta đủ khiến hắn chịu thiệt mười mấy lần!”

Lục Tiêu Nhiên đối với việc Đa Bảo thành Thánh không hề bất ngờ, Đa Bảo Đạo Nhân, năm đó phản bội Tiệt giáo chạy trốn đến Linh Sơn Tây Phương, bái vào môn hạ của Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn, trở thành Như Lai Phật Tổ của Tây Phương giáo, chắc chắn là đối phương đã hứa cái gì với hắn.

Cộng thêm khoảng thời gian trước, gián điệp mà Tiệt giáo cài vào Linh Sơn cũng truyền về một tin tức, nói Linh Sơn muốn làm Vạn Phật Triều Tông, chắc chắn là muốn giúp Đa Bảo thành Thánh.

Lục Tiêu Nhiên đã đoán được từ lâu.

...

Trong Bích Du cung, Thông Thiên đang bế quan cũng gần như cùng vào giờ phút này mà mở hai mắt ra.

“Khí tức này... là Ba Đảo sao?”

Ánh mắt của hắn, có hơi phức tạp.

“Không ngờ, ngay cả hắn cũng thành Thánh rồi. Áp lực của đứa trẻ Tiêu Nhiên này càng lúc càng lớn rồi! Hắn còn có thể chiến thắng những kẻ địch này không? Tiệt giáo ta thật sự còn có thể hưng thịnh không?”

Một tiếng thở dài rầu rĩ truyền từ trong Bích Du cung ra ngoài.

...

Thánh Nhân của mấy nơi khác cũng đều lập tức cảm nhận được luồng khí tức này, nhưng không có quá nhiều động tác.

Rất rõ ràng, mọi người đối với việc Đa Bảo thành Thánh, đã đoán được từ lâu, lúc này không có chút tò mò nào!

...

Một bên khác, trong Thiên Đình, Hạo Thiên sớm đã biết được tin liên quan tới việc Tiệt giáo chém giết rất nhiều đệ tử của Xiển giáo, Nhân giáo và Phật giáo.

Nhưng hắn không xuất binh.

Thứ nhất, Thiên Đình ở trong Hồng Hoang không có thế lực, không có bị Tiệt giáo làm tổn hại.

Thứ hai, thực lực của Thiên Đình đều là hắn không dễ gì mới tích cóp được.

Năm đó nếu như không phải hắn khóc lóc cầu xin Hồng Quân đạo tổ, giáng xuống một trận lượng kiếp Phong Thần, hắn bây giờ vẫn là một thân một mình.

Nếu như đi trêu chọc Tiệt giáo, hắn không biết sẽ phải chết bao nhiêu Thiên binh Thiên tướng!

Hắn may mắn thành cái dạng gì?

Chỉ cần hắn không phải là đồ ngu thì không thể tham gia vào chuyện này.

Đương nhiên, tốt nhất là để mấy giáo phát bọn họ đánh nhau một trận, đánh tới mức ngươi chết ta sống, hắn lại đi ra thu dọn tàn cục sau.

Hoàn mỹ.

Chương trướcChương tiếp