Trong Tam giới, ngoài mấy vị Thánh Nhân đại lão gia ra, cũng chỉ có đệ tử của Thánh Nhân như hắn có thể chấn nhiếp Hạo Thiên, làm khó chủ của Thiên Đình, chí tôn Tam giới, chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy sướng rồi.
“Sao thế? Hạo Thiên đạo hữu còn có chuyện gì chỉ giáo?”
Ngọc Đế mặt mày ngưng trọng nói:
“Những gì đạo hữu vừa nói là thật sao? Ngươi thật sự có bản ghi chép tay của Nguyên Thủy Thiên Tôn sao?”
“Đó là đương nhiên, ta đường đường là một trong mười hai Kim Tiên của Xiển giáo, há lại nói dối?”
Ngọc Đế mắng thầm trong lòng, mười hai Kim Tiên cái rắm chó, đều bị Linh Sơn người ta lừa đi mất bốn người, từ lâu đã không có mười hai Kim Tiên rồi, còn khoác lác.
Hơn nữa tu vi của Xích Tinh Tử vốn yếu, lượng kiếp Phong Thần năm đó bị đồ đệ của hắn đánh cho một trận, mất hết mặt mũi, giờ còn không biết xấu hổ mà ở đây ra vẻ, khoác lác về cái gọi là mười hai Kim Tiên của Xiển giáo.
Có điều, giờ phút này, trong tay đối phương có thứ hắn muốn, cho nên hắn cũng không thể quá ngông cuồng, chỉ đành mỉm cười rạng rỡ nói:
“Đạo hữu, thật ra ta cũng không thích Lục Tiêu Nhiên lắm, vừa mới trở thành Thánh Nhân, nhận được sự thông cảm của Hồng Hoang, nháy mắt một cái đã cực kỳ ngông cuồng, thiếu tôn trọng với Thánh Nhân, bất kính với vạn vật sinh linh, khơi dậy chém giết, tác phong như vậy, ai chấp nhận được chứ? Về sau nếu để hắn ra khỏi Hồng Hoang, vậy không phải sẽ uy hiếp đến cả Tam giới hay sao?
Trẫm chuẩn bị phái ra một trăm nghìn Thiên binh Thiên tướng, thiết lập thiên la địa võng, một mẻ quét sạch đệ tử Tiệt giáo.”
Xích Tinh Tử cười mỉa trong lòng, miệng vẫn không chịu buông tha.
“Sao thế? Vừa rồi Hạo Thiên đạo hữu không phải còn nói thần tử của Thiên Đình ngươi trước kia đều là người của Tiệt giáo hay sao?
Giờ không phải đã từng là người của Tiệt giáo hả?”
“Xích Tinh Tử đạo hữu việc gì phải bắt bẻ như vậy? Trẫm vừa rồi cũng chỉ là đồng tình với thuộc hạ mà thôi, nhưng thật sự phải so sánh với an nguy của Tam giới, vậy chắc chắn an nguy của Tam giới vẫn quan trọng hơn không phải sao?”
Nhìn dáng vẻ cấp bách biện minh không ngừng đó của Ngọc Đế, trong lòng Xích Tinh Tử càng khinh thường.
Có điều, hắn vẫn lấy ra bản ghi chép tay, dù sao trước mắt, đối phó Lục Tiêu Nhiên mới là chuyện quan trọng nhất.
“Nếu đã như thế, vậy mong Hạo Thiên đạo hữu nhanh chóng xuất binh.”
Hắn ném bản ghi chép tay qua, Hạo Thiên như có được chí bảo, vội vàng bắt lấy bản ghi ghép tay, chỉ dùng thần thức quét qua đã lập tức biết được độ thật giả của bản ghi chép tay này, cơ thể có hơi run rẩy vì kích động.
Đủ hết rồi!
Hắn là người đứng đầu Tam giới, nhiều năm nay, đều luôn âm thầm tích lũy lực lượng, chỉ đợi thời cơ vừa đến thì trực tiếp phá tan trói buộc, nâng cao tu vi đến --- Thánh Nhân cảnh!
Đến lúc đó thì hắn cũng không cần nhìn sắc mặt của mấy vị Thánh Nhân khác nữa rồi!
Cũng có thể nói, đến lúc đó, hắn mới có thể thật sự tính là chí tôn Tam giới một cách đúng nghĩa.
Nhưng, lực lượng của hắn tuy đủ rồi, lại thiếu một phần cảm ngộ về Đại Đạo.
Hắn không giống Như Lai, sau lưng Như Lai có hai vị Thánh là Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề, còn có người giải giảng ở đằng sau, mà hắn thì không có gì cả.
Đạo tổ cũng không thể vì giảng giải cho hắn mà hạ mình, cho nên hắn mãi không có cơ hội, thăng cấp đến cảnh giới Thánh Nhân!
Mà hiện nay, điều tiếc nuối này của hắn cuối cùng sắp được bù đắp rồi!
Một khi bù đắp được tiếc nuối này, hắn sẽ triệt để gần như hoàn mỹ.
“Được! Ta lập tức phái binh đến Hồng Hoang, đối kháng với đệ tử Tiệt giáo.”
Hạo Thiên căn bản không sợ Lục Tiêu Nhiên, bởi vì hắn biết, chỉ cần Lục Tiêu Nhiên không xuất động, mấy vị Thánh Nhân khác cũng sẽ không xuất động.
Tuy nhiên nếu Lục Tiêu Nhiên xuất động, các Thánh Nhân khác sẽ trực tiếp đi ra, đập chết hắn!
Đến lúc đó, ngay cả đạo tổ cũng sẽ không nói gì nhiều.
Khà khà khà... nếu như cho hắn thêm một ít thời gian nữa, để hắn thành Thánh, vậy hắn càng không sợ Tiệt giáo.
Nói không chừng, hắn còn có thể thừa nước đục thả câu chiếm chút lợi ích.
Na Tra mới vừa về đến Thiên Đình, Thiên binh Thiên tướng trông chừng ở Nam Thiên Môn liền lập tức truyền xuống mệnh lệnh của Ngọc Đế.
Mà Na Tra nghe được tin tức này, cả người đều đơ ra.
Cái quái gì thế?
Ta vừa mới quay về thì ngươi muốn kêu ta dẫn binh đi đánh đệ tử của Tiệt giáo?
Với lại, Tiệt giáo là nơi Thiên Đình ngươi có thể đánh sao?
Ngươi biết Tiệt giáo lợi hại cỡ nào không?
Tất cả đều là cường giả cấp bậc Đại La Kim Tiên, hơn nữa người thực lực tệ nhất cũng là sự tồn tại gần tới Đại La Kim Tiên hậu kỳ đỉnh phong.
Còn Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên còn nhiều hơn Thánh Nhân dưới trướng của Hồng Quân.
So sánh thực lực của Thiên Đình và Tiệt giáo, chênh lệch giống như cây cung và đạn hạt nhân!
Hắn tức tốc đến Lăng Tiêu bảo điện, nói với vẻ khó hiểu:
“Bệ hạ, ngươi tại sao đột nhiên lại hạ lệnh kêu chúng ta công đánh Tiệt giáo? Thiên Đình ta và Tiệt giáo, không có bất kỳ mâu thuẫn gì.”
Hạo Thiên liếc nhìn hắn, hơi nhíu mày, lúc này hắn bỗng cảm nhận được một chút xíu khác thường, dường như Na Tra trước mắt có chỗ nào đó không đúng lắm.
Nhưng hắn muốn nhìn ra sự khác biệt của Na Tra, dù hắn làm như nào cũng không thể nhìn thấu Na Tra, giống như Na Tra không có gì khác với trước kia.
Một lúc sau, Hạo Thiên lập tức mở Thần nhãn của hắn ra, nhìn về phía Na Tra.