“Bản thánh không có nhìn rõ, con mắt Thánh Nhân của ta từ xa phóng tới, hắn lại đợi quân địch mệt mỏi rồi tấn công, căn bản không cho ta cơ hội nhìn, trực tiếp đánh tan đồng lực của ta.”
“Lục Tiêu Nhiên này thật là quá bỉ ổi, quá không biết xấu hổ!”
“Đúng thế! Là Thánh Nhân, lại thản nhiên ra tay, không nói võ đức.”
“Để ba vị Thánh Nhân của Tây Phương giáo chúng ta ra tay cùng lúc, dạy dỗ hắn cách làm người như nào! Để hắn biết được kết cục khi đối đầu với chúng ta!”
Như Lai hít thở sâu một hơi, từ từ mở ra đôi mắt của mình, sắc mặt ngưng trọng nói:
“Tên đó, không phải là Lục Tiêu Nhiên!”
Lời này vừa dứt, tất cả đều sốc!
Một lúc lâu sau, mọi người mới mở miệng.
“Phật... Phật Tổ, ngươi chắc không nói đùa với chúng ta chứ? Không phải là Lục Tiêu Nhiên, sao có thể làm ngươi bị thương? Tiệt giáo bây giờ chỉ có một vị Thánh Nhân là hắn?”
“Đúng! Thông Thiên giáo chủ bây giờ đang bị nhốt ở Bích Du cung!”
Như Lai nói với vẻ ngưng trọng:
“Ta cũng không biết rốt cuộc là sao, nhưng đó không phải là Lục Tiêu Nhiên! Ta bây giờ đi diện kiến hai vị sư tôn Thánh Nhân! Các người đợi hết ở đây, lúc này không được ra khỏi Linh Sơn một bước! Ai dám làm trái, giết không cần luận tội!”
“Rõ!”
Như Lai trong tích tắc di chuyển tới nơi tịnh tu của Linh Sơn nhị Thánh.
Lúc này, nhị Thánh đang dẫn dắt mấy vị cường giả đỉnh cấp của Phật Môn như Nhiên Đăng Cổ Phật, Phật Di Lặc, Khổng Tước Đại Minh Vương tu luyện.
Nhìn thấy Như Lai đến, hai người hơi tính toán trong lòng, đã biết mục đích đến của Như Lai, biết Văn Thù bị giết, đại quân của Linh Sơn toàn bộ bị diệt, mà Như Lại lại không tra được người ra tay là ai.
Hai người không khỏi hơi nhíu mày.
“Lục Tiêu Nhiên ra tay sao?”
Như Lại chắp tay nói:
“Đệ tử cũng cho rằng như vậy, ngoài Lục Tiêu Nhiên đích thân ra tay, đệ tử cũng không thể tra được thiên cơ.”
“Nhưng hắn ra tay như nào? Sao hai ta tra xét đảo Kim Ngao cũng không tra được dấu vết của hắn?”
“Mặc kệ như thế nào, Phật giáo ta bị giết nhiều đệ tử như vậy, thậm chí ngay cả sự tồn tại cấp bậc như Văn Thì cũng bị giết, nếu truyền ra ngoài, ở trong Tam giới, sợ là có ảnh hưởng rất lớn. Sư tôn sư bá, đồ nhi có nên đích thân đến đảo Kim Ngao một chuyến không?”
“Không được!”
Tiếp Dẫn lập tức ngăn cản Như Lai.
“Ngươi đường đường là chủ Linh Sơn, là Thánh Nhân! Trong tình huống không có chứng cứ, nếu như người ra tay, lỡ bị người ta đàm tiếu, Lục Tiêu Nhiên hắn nếu đến Bích Du cung cáo tội, Phật giáo ta khó tránh sẽ phải rơi ít máu.
Huống hồ, ngươi mới vừa đột phá cảnh giới Thánh Nhân, căn cơ không đủ vững vàng, nếu tổn hại đến căn cơ, đó mới là phiền phức thật sự.”
“Vậy theo ý của sư tôn sư bá...”
Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề nhìn nhau mỉm cười.
“Tự nhiên là dùng cách cũ của chúng ta rồi.”
“Cách cũ? Lẽ nào là đến trước mặt đạo tổ khóc lóc kể lể?”
“Chính xác!”
Trên mặt hai vị Thánh Nhân nở nụ cười, nói:
“Cái gọi là trẻ con biết khóc có sữa uống. Nhớ năm đó, ta với sư bá của ngươi ở trong tất cả các Thánh Nhân, tu vi yếu nhất, tiền đồ mờ mịt nhất.
Nhưng hai chúng ta biết tìm thái sư tôn của ngươi cầu xin. Đi lại thường xuyên như vậy, Tây Phương giáo mà hai chúng ta tạo ra, ngược lại có hương hỏa thịnh nhất trong cả Tam giới.
Tuy Lục Tiêu Nhiên hắn chỉ là một sự tồn tại vừa mới thành Thánh, nhưng suy cho cùng vẫn là một cường giả Thánh Nhân, nếu như tùy tiện chiến đấu với hắn, thắng là chắc chắn, nhưng khó tránh khỏi sẽ bị thương, ảnh hưởng căn cơ và tu luyện sau này.
Chúng ta chỉ cần bẩm báo đạo tổ, đạo tổ thu thập hắn, cho dù là một ý nghĩ, cũng không phải là thứ Lục Tiêu Nhiên có thể tiêu hóa được.”
Như Lai mỉm cười hiểu ý.
“Thì ra là như vậy.”
Năm đó hắn chọn gia nhập Phật giáo, cũng có một nguyên nhân là vì điều này.
Hắn tên Đa Bảo Đạo Nhân, không chỉ là vì bảo vật của hắn rất nhiều, đồng thời, cũng là vì tính cách của hắn, cực kỳ keo kiệt, biết giữ của, mới tích lũy được một gia nghiệp cực lớn, vì thế được gọi là Đa Bảo Đạo Nhân.
Nhưng Thông Thiên giáo chủ của Tiệt giáo, cũng chính là sư tôn tiền nhiệm của hắn, lại căn bản không biết giữ của, không những mở rộng cửa thu nhận đệ tử, còn tặng bừa bãi bảo vật trong tay mình.
Mà Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề lại khác, hai người không những rất cố gắng, đồng thời, còn rất biết giữ của, chiếm tiện nghi nhỏ.
Người ngoài nhìn vào thì có thể là bủn xỉn, không lên được bàn tiệc.
Nhưng chính bởi như vậy, Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề ở trong các Thánh Nhân, tu vi yếu nhất, lại xây dựng được Tây Phương giáo mạnh nhất trong Tam giới.
Hơn nữa, trong Tây Phương giáo hiện nay, hắn cũng đã thành Thánh, Tây Phương giáo cũng là giáo phái đầu tiên có ba Thánh Nhân.
Đồng thời, Nhiên Đăng Cổ Phật và Phật Di Lặc trong Tây Phương giáo cũng đều có tu vi Chuẩn Thánh, gần đạt tới tu vi của Thánh Nhân, chỉ thiếu một chút cơ duyên và bước ngoặt chuyển tiếp, bất cứ lúc nào cũng có khả năng thành Thánh!
Như thế, Thánh Nhân của Tây Phương giáo sẽ dần tăng lên.
So sánh ra thì Thiên Đình không có một Thánh Nhân nào, Xiển giáo và Nhân giáo vẫn chỉ có Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thái Thượng lão quân.
Còn không thể chứng minh, phương hướng phát triển của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề là đúng sao?
“Nếu đã như vậy, vậy chuyện này thì nghe theo xử chí của sư tôn và sư bá.”
Hai người gật đầu, hóa thành hai vệt kim quang, phá vỡ hư không, hướng thẳng đến phương hướng của Bích Du cung.
...