Bản thân Hồng Quân là không thể hạ giới, bởi vì Tam giới đều là Bàn Cổ hóa thành, giữa vị diện hạ giới và vị diện thượng giới có màn chắn diễn hóa từ kinh mạch của Bàn Cổ, đây là một chiêu Bàn Cổ giữ lại cho mình, có thể phòng ngừa có người tùy ý tiến vào tất cả các vị diện, vào trước khi chuyển thế của hắn chưa tu luyện được thực lực, giết chết hắn!
Có thể nói, cho dù là Hồng Quân hạ lệnh cho một Tiên Nhân, bảo hắn tiến vào hạ giới, đi tìm kiếm Bàn Cổ chuyển thế, cũng không được!
Bởi vì trong đầu của đối phương có mệnh lệnh của hắn ban bố, vậy sẽ bị công kích bởi ý thức của Bàn Cổ.
Trên đường đối phương đến hạ giới thì sẽ bị ý thức của Bàn Cổ trực tiếp nghiền nát!
Sự mạnh mẽ của Bàn Cổ, đương nhiên không cần nghi ngờ, cho dù là bản thân Hồng Quân, đều không dám lấy thân mạo hiểm, tùy tiện chạm vào màn chắn mà Bàn Cổ để lại.
Chỉ có thể phân hóa Hồng Mông tử khí đến hạ giới.
Mà hiện nay, hắn muốn phái ra một ý thức thể hạ giới, vẫn chỉ có thể sử dụng lực lượng của Hồng Mông tử khí.
Hồng Mông tử khí là lực lượng mạnh nhất trên thế giới này, cũng chỉ có loại năng lượng thể thuần chính như Hồng Mông tử khí mới có khả năng vượt qua màn chắn của Bàn Cổ, hơn nữa quay trở về được.
Rất nhanh, Hồng Quân bèn phân hóa ra một luồng Hồng Mông tử khí, ánh tím mạnh mẽ đó, cho dù là hắn, đường đường là Hỗn Nguyên Vô Cực Đại La Kim Tiên, cũng không kìm được mà có hơi không lỡ.
Nhưng vì kế hoạch lớn, hắn cũng không thể không đưa nó vào trong vị diện!
Hồng Mông tử khí, không có chút chậm chạp, trong tích tắc đã đến nơi tiếp giáp giữa vị diện thượng hạ giới.
Tuy nhiên, vào khoảnh khắc nó vừa chạm vào mặt tiếp giáp đó, một luồng lực lượng cực mạnh, tràn ngập khí tức hủy diệt bỗng nhiên giáng xuống, trực tiếp đánh tan nó một cách tàn nhẫn!
“Mạnh quá! Quả nhiên không hổ là Bàn Cổ! Cho dù đã chết nhiều năm như vậy, ý thức vẫn có thể dễ dàng bóp nát Hồng Mông tử khí!”
Khựng lại một chút, ánh mắt của hắn trở nên hơi lạnh lùng.
“Nhưng cho dù là như vậy thì ta vẫn phải tìm được chuyển thế của Bàn Cổ, giết chết hắn!”
Lúc nói, Hồng Quân lần nữa phân hóa ra ba luồng Hồng Mông tử khí trong cơ thể, tuy có hơi xót, nhưng hắn vẫn quyết ném ba luồng Hồng Mông tử khí này vào trong màn chắn vị diện.
Bên kia, hai người Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề vừa mới ra khỏi cung điện của Hồng Quân đạo tổ thì lạnh giọng giao lưu:
“Sư tôn mặc kệ chuyện này, rất hiển nhiên là muốn thiên vị Tiệt giáo một chút.”
“Ai nói không phải đâu? Lượng kiếp Phong Thần năm đó, chúng ta liên hợp lại tính kế Thông Thiên, sư tôn cũng có chút không vui.
Bây giờ Tiệt giáo có ý muốn đứng lên, chỉ sợ là sư tôn có ý định muốn đền bù Thông Thiên một chút.”
“Như vậy không thể được! Tây Phương giáo chúng ta thật vất vả mới có thể đi tới tình trạng hôm nay, nếu để cho Tiệt giáo lại phục hưng, tất nhiên sẽ chia đi không ít tài nguyên của chúng ta đấy.”
“Bị chia đi tài nguyên cũng không chỉ có mỗi một nhà Tây Phương giáo chúng ta, còn có những nhà khác.
Hay là hai người chúng ta thử đi tìm hai vị Thánh Nhân. Xem bọn hắn nghĩ thế nào!
Tốt nhất là mọi người cùng nhau hợp lại để đối phó Lục Tiêu Nhiên. Ta cũng không tin nhiều người gộp lại như vậy, còn không thể trị được một tên Lục Tiêu Nhiên nhỏ bé đó.”
“Ý kiến hay!”
Nhưng ngay khi hai người đang cười mờ ám, chuẩn bị tìm người đi tính kế Lục Tiêu Nhiên, ở ngay cửa chính lại gặp được giáo chủ tiền nhiệm của Tiệt giáo, Thông Thiên giáo chủ.
Mặc dù Thông Thiên bị nhốt trong Bích Du cung, thế nhưng Hồng Quân cũng không có che giấu lục thức Thánh Nhân của hắn, cho nên hắn vẫn có thể dò xét việc trong Tam giới.
Vì vậy, hắn cũng biết tình hình lúc này của ba giáo Nhân, Xiển, Phật, cũng bao gồm cả tình huống đại quân Linh Sơn toàn quân bị diệt.
Chẳng qua, hắn cũng đồng dạng nhìn không thấu Lục Tiêu Nhiên dùng phương pháp nào để chém giết Văn Thù.
Nhưng hắn vẫn có thể tính ra được, hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề đến chỗ này trước để làm gì?
Cho nên, hắn không thể không đi ra, vì Lục Tiêu Nhiên mà âm thầm ra một phần sức lực.
“Ái chà, nhìn một cái xem đây là ai thế? Đây chẳng phải hai vị sư đệ Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề sao? Sao không tu luyện ở Linh Sơn? Chuyên môn chạy tới Bích Du cung của sư tôn làm gì?”
Hai người Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề thấy Thông Thiên, đương nhiên là tức giận, lúc này lạnh lùng nói:
“Liên quan gì đến ngươi?”
Thông Thiên cũng không tức giận, tính tình của hắn đã bị mài vài chục ngàn năm, sớm đã không còn giống như trước kia, một tên lỗ mãng đâm một cái là nổ.
Năm đó nếu không phải hắn làm người không đủ khôn khéo, thì đâu đến mức bị mấy vị sư huynh sư đệ ám toán?
Kết quả mình bị cầm tù tại Bích Du cung thì không nói, còn khiến cho các đệ tử của Tiệt giáo nhận hết đau khổ.
Hắn hiện tại, so với trước kia, càng chín chắn hơn.
Hắn biết, Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề càng tức giận, đã nói trong lòng bọn họ càng nghẹn khuất, mình hẳn nên vui vẻ mới đúng.
“Chậc chậc, hai vị sư đệ, đây là điều không đúng của các ngươi chứ, hai vị thân là Thánh Nhân, làm sao có thể xuất khẩu thành thơ mới được? Như vậy là không tốt!
Thân là Thánh Nhân, còn phải tâm bình khí hòa, mỗi tiếng nói cử động, cử chỉ phải quy phạm, tránh cho thành trò hề trong Tam giới.