favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 824: Chiêu cáo Tam giới, Thiên Đình muốn chết, Tiệt giáo diệt trời!

Chương 824: Chiêu cáo Tam giới, Thiên Đình muốn chết, Tiệt giáo diệt trời!

Đương nhiên, làm trò hề trong thiên hạ là việc nhỏ, nếu bởi vì tức giận quá độ, dẫn đến kết quả bản thân bị tẩu hỏa nhập ma, vậy coi như phiền phức lớn rồi.”

“Ngươi --!”

Tiếp Dẫn nắm chặt nắm đấm, gắt gao nhìn chằm chằm Thông Thiên, nghiến răng nghiến lợi nói:

“Thông Thiên, ngươi chớ có ăn nói bừa bãi. Trận chiến Phong Thần năm đó, Tiệt giáo của ngươi người thì chết, người thì bị thương, còn lại không phải lên bảng Phong Thần, chính là vào Linh Sơn Tây Phương ta! Những tên còn sót lại, cũng đều bị ức hiếp trên vạn năm!

Bây giờ chẳng qua chỉ là may mắn ra một vị Lục Tiêu Nhiên mà thôi, mới hơi chiếm được một chút ưu thế, ngươi đắc ý cái gì?”

Chuẩn Đề cũng không cam lòng yếu thế, phụ họa theo:

“Không sai, lần này, chẳng qua là bọn ta không tìm thấy cái đuôi của Lục Tiêu Nhiên mà thôi, một khi bọn ta tìm được cái đuôi của Lục Tiêu Nhiên là có thể quang minh chính đại ra tay!

Đến lúc đó, tuỳ tiện chọn một người trong số bọn ta đều có thể dễ dàng đè chết Lục Tiêu Nhiên.

Ngươi đừng quên!

Hắn chẳng qua chỉ là một cảnh giới Thánh Nhân nhất trọng nho nhỏ mà thôi! Ở trước mặt bọn ta, hắn ngay cả tư cách để xách giày cũng không có!”

Thông Thiên nhún vai.

“Ta thừa nhận, hắn hiện tại chẳng qua chỉ là Thánh Nhân nhất trọng. Nhưng mà hai người các ngươi đừng quên, hắn còn có sư tôn là ta đây! Nếu để cho ta biết, các ngươi có ai dám ra tay với Lục Tiêu Nhiên, cũng đừng trách ta tự tay làm hai người các ngươi trọng thương, hoặc là… tiêu diệt Tây Phương giáo của các ngươi!”

Dứt lời, Thông Thiên trực tiếp tản ra toàn bộ tu vi của chính mình!

Khí thế siêu cường kia, trong một cái chớp mắt, trực tiếp khiến cho Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề giống như gặp phải đại địch, sống sờ sờ mà bị đuổi bay ra ngoài.

Ầm --!

Hai người lập tức cảm giác được khí huyết sôi trào trong cơ thể một hồi, kinh hãi không thôi.

“Thông Thiên! Ngươi dám! Sư tôn giam cầm ngươi tại Bích Du cung, nếu ngươi dám bước ra khỏi Bích Du cung một bước, sư tôn nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

“Các ngươi có thể thử xem, rốt cuộc ta có dám hay không!”

Thông Thiên không nhường nhịn nửa phần, trong ánh mắt kiên quyết hiện lên vài phần sát ý, khiến cho Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề đều không khỏi run rẩy, sắc mặt khó coi tới cực điểm.

“Hừ! Vậy bọn ta chờ xem!”

Hai người bỏ lại một câu tàn nhẫn, sau đó lập tức quay người, bước nhanh rời đi, không dám ở đây lâu thêm.

Bởi vì hai người biết, tên Thông Thiên kia thật sự dám ra tay.

Năm đó hắn vì môn nhân, không tiếc bày ra Vạn Tiên trận, có thể nói là điên cuồng đến cực đoan!

Bây giờ, vài chục ngàn năm đã trôi qua, Tiệt giáo dục hỏa trùng sinh, ai có thể cam đoan hắn sẽ không vì bao che cho người mình, mà lại lần nữa trình diễn khí phách vài chục ngàn năm trước?

Nhìn thấy hình bóng của hai người xám xịt chạy đi, Thông Thiên cũng không nhịn được mà nhíu mày, trên mặt mang theo một tia lo lắng.

“Rốt cuộc ta đã sáng tạo ra một tên yêu nghiệt gì thế này? Tiểu tử Lục Tiêu Nhiên này, tư chất yêu nghiệt, tu vi mạnh mẽ thì cũng thôi đi, cố tình tính cách so với ta còn muốn cuồng hơn, quá biết gây chuyện rồi!

Cứ theo cái đà này, cũng không phải là cách.

Xem ra ta cần phải tìm một cơ hội để nhắc nhở hắn một chút, tránh cho hắn sẽ làm ra cái chuyện gì quá mức khác người!”

…

Trong Hồng Hoang, hai cha con Lý Tĩnh đều đã đạt tới cảnh giới Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, tốc độ nhanh khiến người khác giận sôi.

Mới giây lát đã trở về vị trí của đại quân Thiên Đình.

Hai người dung hợp với phân thân của từng người, dẫn theo đại quân, mênh mông cuồn cuộn chạy tới trong đảo Kim Ngao.

Lộ tuyến của cuộc hành trình này thay đổi, khiến cho không ít đệ tử Tiệt giáo trước kia cảm thấy khó hiểu.

Lôi Bộ Chánh Thần Văn Trọng trong Thiên tướng trực tiếp dò hỏi Lý Tĩnh:

“Lý nguyên soái, phương hướng của chúng ta tại sao lại thay đổi? Phương hướng này hình như là đi tới đảo Kim Ngao thì phải?”

Lý Tĩnh gật đầu.

“Không sai, chính là đi tới đảo Kim Ngao.”

Sắc mặt của đám người Văn Trọng lập tức thay đổi.

“Lý nguyên soái, không phải ngươi đang nói đùa với bọn ta đấy chứ?”

Lý Tĩnh liếc mắt nhìn hắn, hừ lạnh một tiếng nói:

“Thế nào? Ngươi sợ? Hay là chột dạ? Hay là… là nhớ tới tình cũ, không muốn ra tay với đảo Kim Ngao?”

Văn Trọng lập tức lắc đầu nói:

“Lý nguyên soái, sao ngươi có thể nói ra những lời này? Nếu hiện tại lão phu đã là Lôi Bộ Chánh Thần của Thiên Đình, đương nhiên sẽ vì Thiên Đình chiến đấu, tuyệt đối sẽ không nhớ tới tình cũ.

Lão phu lo lắng, chẳng qua là trên đảo Kim Ngao có một vị Thánh Nhân đấy!

Mặc dù chúng ta có hơn trăm ngàn Thiên binh Thiên tướng, nhưng đối với một vị Thánh Nhân hắn mà nói, không khác trăm ngàn con sâu con kiến, sao lại đi đảo Kim Ngao rồi?”

Lý Tĩnh khẽ cười một tiếng.

“Ha ha ha… chuyện này không cần ngươi lo lắng. Yên tâm đi, Nguyên Thủy Thánh Nhân đã làm giao dịch với bệ hạ chúng ta, chỉ cần Lục Tiêu Nhiên vừa ra tay, hắn liền sẽ ra tay giúp đỡ chúng ta, tiêu diệt Lục Tiêu Nhiên.

Chúng thần của Thiên Đình chúng ta đi qua, chỉ vì chọc giận Lục Tiêu Nhiên, khiến cho hắn ra tay mà thôi, sẽ không có gì nguy hiểm.”

Nghe thấy lời này, Văn Trọng mới coi như thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Thì ra là như thế, ta đây an tâm rồi.”

Lý Tĩnh cười khẩytrong lòng.

Chương trướcChương tiếp