Nếu như là bọn hắn thì đoán chừng vào giờ khắc này, những người gặp phải đại nạn không phải Thiên Đình mà là bọn hắn!
Tiếp Dẫn và Chuẩn Đế nhìn nhau một cái, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Cả hai đều lộ ra ý cười ngầm hiểu.
Quả nhiên người Linh Sơn chính là thông minh.
Trong Oa Hoàng cung, Nữ Oa nhìn cảnh tượng trên kính tượng, bàn tay trắng nõn nắm thật chặt, khuôn mặt nhỏ trở nên vô cùng ngưng trọng.
Sự cường đại của Lục Tiêu Nhiên đã vượt quá xa ra khỏi dự liệu của nàng.
“Người này lại có thể dạy ra được nhiều cường giả Chuẩn Thánh như vậy trong thời gian ngắn! Rốt cuộc hắn đã làm như thế nào?”
Phải biết rằng chính Lục Tiêu Nhiên cũng mới chỉ tiến giai thành Thánh Nhân được mấy năm thôi.
Chỉ trong thời gian mấy năm ngắn ngủi, thành tích hắn làm ra gần như đã vượt qua tổng thành tích của tất cả các Thánh Nhân khác.
Đây thật là biến thái đến vô lý.
Giờ khắc này, Nữ Oa bỗng nhiên cảm thấy hơi hối hận.
Không sai, chính là hối hận!
Nàng hối hận vào lúc mình gặp được Hậu Thổ lại lựa chọn rút lui mà không tiếp tục dây dưa.
Năm đó, sở dĩ nàng lựa chọn bế môn không tham gia lượng kiếp, nguyên nhân cuối cùng cũng là vì nàng không quen dạy người khác, người trong tay không có mấy người lên được mặt bàn.
Có tham gia lượng kiếp thì nàng cũng không vớt được chỗ tốt gì.
Mà nay, khi gặp được một người biết dạy dỗ đệ tử như Lục Tiêu Nhiên, nàng lại không nắm chắc được.
Nếu như nàng thật sự có thể thành thân với Lục Tiêu Nhiên, trở thành nữ nhân của Lục Tiêu Nhiên, Lục Tiêu Nhiên có nàng che chở cho vài năm trước, để cho Lục Tiêu Nhiên dạy dỗ ra càng nhiều thủ hạ mạnh mẽ hơnl có lẽ không quá mấy năm, nàng và Lục Tiêu Nhiên đã có thể trở thành thế lực mạnh mẽ nhất chỉ sau Hồng Quân đạo tổ!
Đến lúc đó, chuyện cứu ca ca mình ra không phải là vấn đề đơn giản sao?
Vào giờ phút này, nàng thật sự là hối hận đến xanh ruột.
Sự phản kháng của Ngũ lão Ngũ phương ở Thiên Đình đã chuẩn bị đến hồi kết.
Toàn bộ bọn hắn đều bị thương nặng, hoàn toàn không có cách nào tiếp tục chống cự. Đám người Trạch Trường Lâm chỉ cần thêm một đợt công kích nữa thôi cũng đủ để giết chết bọn họ!
Nhưng mà, vào lúc này, ngoài ý muốn lại đột nhiên phát sinh.
Chỉ thấy phía chân trời bị xé ra một lỗ lớn, không gian chi lực cứ thế bị xé rách!
Từ trong vết rách kia bộc phát ra một luồng sức mạnh mạnh mẽ kinh khủng, đè ép đến mức lông tơ của tất cả những người ở đây đều không nhịn được mà dựng đứng.
“Khí tức này! Thật mạnh!”
Gia Cát Tử Quỳnh hơi nhìn về phía vết rách trên bầu trời.
“Cường giả Chuẩn Thánh đỉnh phong đến!”
Tô Linh Vũ nhướng mày.
“Chuẩn Thánh đỉnh phong? Là mấy tên nào?”
Phương Thiên Nguyên mở miệng nói:
“Nếu như ta đoán không sai thì hẳn là Tứ Ngự Thiên Đình. Bọn họ mới lên cường giả siêu cấp sau thời đại của các ngươi! Nếu như không có chúng ta, bọn hắn cũng có thể được coi là cường giả thê đội thứ hai trong thời đại này rồi.”
“Ồ? Mạnh như vậy sao? Có hơi thú vị.”
Phương Thiên Nguyên đi về phía xa.
“Ta còn chút việc, hai người các ngươi ở đây xem đi.”
“Vâng!”
Vết rách trên bầu trời đã nứt ra đến khoảng chừng mười nghìn mét.
Một thân hình to lớn được sấm sét bao quanh chậm rãi bước ra.
Theo từng bước chân của hắn, cả không gian chi lực lẫn quy tắc chi lực đểu phải chịu chấn động lớn, dùng mắt thường cũng có thế cũng có thể mơ hồ thấy được một tia dao động.
“Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng Đại Đế, là Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng Đại Đế! Một trong Tứ Ngự Thiên Đình đến rồi!”
“Trời đất, ngay cả Tứ Ngự cũng ra trận, cuộc chiến này càng ngày càng náo nhiệt rồi đây! Tiệt giáo chắc sắp điên rồi!”
Mọi người không nhịn được kinh hô, sắc mặt mấy vị Thánh Nhân càng âm trầm.
Tứ Ngự Thiên Đình cũng đã ra, nếu còn không giải quyết được Tiệt giáo thì những Thánh Nhân như bọn hắn đều không nhịn được mà xuất thủ.
Dù sao thì bọn hắn cũng không thể nhìn Thiên Đình bị hủy diệt!
Cho dù Thiên Đình là địa bàn của Hạo Thiên, nhưng đôi khi vẫn dùng được.
Quan trọng hơn là nếu Thiên Đình bị Tiệt giáo diệt, không phải Thiên Đình sẽ trở thành địa bàn của Tiệt giáo hay sao?
Về sau Tiệt giáo có thể nói mình là chính thống của Tam giới, lợi dụng Thiên Đình thu nhận đệ tử và tín ngưỡng, từng bước một trở nên mạnh mẽ hơn, rồi dồn những giáo phái khác như bọn họ xuống.
Có ai muốn điều này?
Lúc này, Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng Đại Đế đã hoàn toàn bước ra khỏi khe hở, hắn nhìn Ngũ lão Ngũ phương sắp bị diệt phía dưới, sắc mặt lạnh lẽo đến cực điểm.
“Các ngươi còn không mau dừng tay? Dám giết trọng thần của Thiên Đình ta, thật sự coi Thiên Đình ta không có ai sao? Không dừng tay lại, ta sẽ làm cho toàn bộ các ngươi đều tan thành mây khói!”
Trong lời nói hung ác này thậm chí còn xen lẫn quy tắc chi lực.
Không ít Đại La Kim Tiên của Tiệt giáo nghe được lời này đều cảm thấy thân thể mình run rẩy một trận, màng nhĩ vô cùng đau đớn, đầu óc cứ như muốn nổ tung vậy.
Sự cường đại của Chuẩn Thánh đỉnh phong quả thực không phải thứ bọn hắn có thể tùy tiện chống đỡ.
Vào lúc này, Gia Cát Tử Quỳnh hừ lạnh một tiếng, trực tiếp dùng lực lượng của bản thân chống cự lại quy tắc chi lực này.
Nàng vừa ra tay, tất cả những Đại La Kim Tiên khác lập tức cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.