favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 837: Hạo Thiên xuất quan, vị Thánh Nhân thứ chín của thiên địa (2)

Chương 837: Hạo Thiên xuất quan, vị Thánh Nhân thứ chín của thiên địa (2)

Đám cuồng đồ Tiệt giáo này, dám cả gan khinh thường thần uy Thiên Đình ta, hôm nay, phải lưu toàn bộ bọn họ ở lại Thiên Đình ta, một người cũng đừng hòng đi ra ngoài.”

Nhưng Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng Đại Đế lại không mặt đối mặt trả lời hắn, ngược lại hừ nhẹ một tiếng.

“Hừ! Đối phó với hạng giá áo túi cơm như vậy, làm gì cần nhiều người như chúng ta? Vốn ta muốn tự mình ra tay, nếu hai người các ngươi đã tới, vậy giao cho hai người các ngươi đi, tọa kỵ của ta muốn ăn cơm, ta đi trước một bước.”

Dứt lời, Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng Đại Đế xoay người rời đi.

Mọi người không khỏi có vẻ mặt ngây ra, hắn đang làm cái quỷ gì vậy?

Phải biết rằng, trong Tiệt giáo, có thể sẽ tồn tại một vị cường giả Chuẩn Thánh đỉnh phong đấy!

Cho nên thật ra ba Chuẩn Thánh đỉnh phong ở cùng một chỗ mới đánh nhau dễ dàng hơn chút.

Nếu như chỉ có hai Chuẩn Thánh đỉnh phong, hiệu quả có thể sẽ giảm đi rất nhiều đấy.

Mà Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng Đại Đế, sau khi xoay người bước vào khe nứt không gian mới thở phào nhẹ nhõm.

Mẹ nó, may mắn là hắn chạy nhanh!

Mọi người chỉ cho rằng trong đám người Thạch Trường Lâm có một vị Chuẩn Thánh đỉnh phong, cho nên mới có thể ngăn cản công kích của mình.

Nhưng trên thực tế, chỉ có bản thân người xuất chiêu là hắn mới rõ ràng, vừa rồi Thạch Trường Lâm bọn họ căn bản không có xuất thủ, chỉ là dùng bản thân cứng rắn đón lấy công kích của hắn.

Có thể dùng bản thân cứng rắn đón lấy công kích của hắn, vậy còn có thể là Chuẩn Thánh đỉnh phong chắc?

Đùa gì thế?

Chính hắn cũng không dám nói mình ở trong tình huống không dùng pháp bảo, không thi triển công pháp, ngăn được một kích toàn lực của mình!

Mấy người Thạch Trường Lâm này, tuyệt đối đã vượt qua Chuẩn Thánh đỉnh phong, đạt tới tu vi Thánh Nhân!

Tuy rằng hắn không biết, vì sao Thạch Trường Lâm bọn họ không hiển lộ ra tu vi Thánh Nhân, thế nhưng chắc chắn bọn họ che dấu tu vi rồi.

Coi như bọn họ không che dấu tu vi, vậy hẳn là toàn bộ bọn họ đều là Chuẩn Thánh đỉnh phong mới đúng.

Mà bọn họ đã là Chuẩn Thánh đỉnh phong, vậy ba tên phía sau kia thì sao?

Ba người bọn họ chỉ huy, cũng không có khả năng cũng là Chuẩn Thánh đỉnh phong đúng không?

Còn có Phương Thiên Nguyên kia, hắn đã sớm chú ý tới, đang đánh, hắn lại đi một mình, chú ý, là đi, mà không phải chạy!

Đi và chạy là hai khái niệm.

Nếu Lục Tiêu Nhiên dám tới đánh Thiên Đình, vậy thì không có khả năng là cho đệ tử Tiệt giáo đến tìm chết!

Chắc chắn hắn có mưu đồ gì đó.

Mà trong đại chiến, ba người kia, từ đầu đến cuối đều chưa từng ra tay, đang đánh, còn có một người đi.

Chuyện đó nói rõ điều gì? Nó rõ bọn họ đối với Thiên Đình nhất định phải được, quá mức tự tin.

Người ta cũng không phải kẻ ngốc, kiêu ngạo cuồng vọng. Nếu dám có tự tin này, vậy nói rõ, bọn họ có thực lực diệt Thiên Đình!

Không đúng, có gì đó thực sự không đúng!

Tóm lại, mình chuồn đi trước rồi nói sau.

Dù sao địa vị của mình ở Thiên Đình cao cả, hơn nữa vừa nãy còn mới ra tay, cho dù đánh thắng Tiệt giáo, cũng không có khả năng Ngọc Đế lại nâng cao địa vị của mình, tương tự cũng sẽ không trách móc.

Nhưng nếu như đánh không thắng, vậy chính là phải giao nộp cái mạng nhỏ này rồi.

Hắn trải qua mấy nguyên hội, thật vất vả mới tu luyện tới thực lực Chuẩn Thánh đỉnh phong hiện giờ, chỉ thiếu một bước nữa thôi là có thể tu luyện đến cảnh giới Thánh Nhân, hắn cũng không muốn mạo hiểm.

Bên kia, Phương Thiên Nguyên đi tới phủ Tề Thiên Đại Thánh.

Bởi vì Lục Nhĩ Mỹ Hầu trở thành Đấu Chiến Thắng Phật, mọi người còn tưởng rằng Tôn Ngộ Không vẫn còn sống, phủ Tề Thiên Đại Thánh này, tự nhiên cũng không có phá hủy.

Hắn đứng ở cửa, hai tay chắp lưng, nhìn tấm hoành phi trên cửa phủ, ngơ ngẩn xuất thần.

Cũng không biết bao nhiêu năm trôi qua, hết thảy thế gian, đều đã biến thành thương hải tang điền.

Đã từng, đây là lần đầu tiên trong đời hắn, ở toàn bộ Tam giới, triển khai tài hoa, dương danh nơi lập vạn.

Mà bây giờ, nó vẫn còn đó, chỉ là thân phận của mình, cũng đã không còn.

Không ai biết, hắn là Tề Thiên Đại Thánh thật sự!

Không ai biết rằng hắn vẫn còn sống!

Người đời chỉ biết, Tề Thiên Đại Thánh một thời, hiện tại đã trở thành Đấu Chiến Thắng Phật của Tây Phương Linh Sơn.

Phương Thiên Nguyên đang suy nghĩ, nếu như lúc trước, mình không quật cường như vậy, cúi đầu xưng thần với Thánh Nhân, hôm nay, hết thảy có thể tốt hơn một chút hay không?

Mình sẽ không bị Như Lai giết chết, cũng có thể ngăn cản Tiểu Bạch Long gặp rắc rối, không khiến sư phụ và Bát Giới chịu liên lụy, không cho Sa Tăng lưu lạc thế gian, trở thành một lão đầu phàm nhân bình thường, cuối cùng chết già trên núi lớn?

Nhưng nếu thật sự là như vậy, hắn và đã chết, có gì khác nhau chứ?

Tôn Ngộ Không, sinh ra không phải nô tài!

“Ngươi đã trở lại.”

m thanh hờ hững vang lên bên tai Phương Thiên Nguyên.

Hắn thu hồi ánh mắt, nhìn về phía đối phương, một gương mặt đã từng quen thuộc lại từng chung chí hướng, đập vào mắt.

“Dương huynh, đã lâu không gặp, ngươi sống tốt không?”

Người tới không phải người khác, chính là Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân, Dương Tiễn!

Hắn hít sâu một hơi, ngực nghẹn đến có hơi khó chịu.

Chương trướcChương tiếp