favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 850: Phật quang chiếu sáng, Địa Tạng, biệt lai vô dạng. (2)

Chương 850: Phật quang chiếu sáng, Địa Tạng, biệt lai vô dạng. (2)

“Hừ! Cho dù hắn trở về thì sao? Bản thể của hắn đã sớm bị Thiên Đình hủy diệt. Hiện tại, hắn chỉ chuyển thế đầu thai thành một người tu tiên bình thường mà thôi. Thậm chí thực lực của hắn có thể còn không bằng chúng ta, tại sao chúng ta phải nhận hắn làm chủ chứ?

Không có hắn, chúng ta có thể tự quyết định vận mệnh của mình. Sau khi có hắn rồi, chúng ta chính là nô lệ của hắn. Chẳng lẽ các ngươi không muốn khống chế vận mệnh của mình sao?”

Khương Thái Huyền bỗng hơi nhíu mày.

Hắn cúi đầu nhìn lướt xuống phía dưới. Mấy bóng người đang quật cường nhìn hắn, ánh mắt tràn đầy kiệt ngạo khó thuần, không hề để hắn vào trong mắt chút nào.

Sắc mặt Khương Thái Huyền hơi lạnh băng.

“Tác La Đức, năm đó nếu như không có bổn lão tổ thu nhận ngươi, ngươi đã sớm bị Thiên Đình hủy diệt. Thế nào? Chẳng lẽ hôm nay ngươi còn muốn làm phản bổn lão tổ hay sao?”

Tác La Đức cười lớn một tiếng.

“Ngươi bớt giả vờ giả vịt ở chỗ này cho ta, ta căn bản không sợ ngươi. Ngươi đã chết một lần rồi. Bây giờ người hoàn toàn không có thực lực năm đó, ta sẽ không nghe theo mệnh lệnh của ngươi đâu.”

Khương Thái Huyền lắc đầu, khẽ thở dài một tiếng.

“Ngươi lắc đầu là có ý gì?”

“Ta lắc đầu là đang thương hại ngươi quá ngu!”

Dứt lời, bàn tay hắn nắm vào trong hư không một cái, mấy bóng người kia lập tức bị rút ra khỏi mặt đất.

Không chờ bọn họ kịp phản ứng lại, bàn tay của Khương Thái Huyền đã nắm vào, mấy các cường giả tộc Tu La đó trực tiếp bị nổ thành một đám mưa máu.

Sau khi toàn bộ người của tộc Tu La chứng kiến cảnh này đều không nhịn được mà trợn mắt há hốc mồm, sững sờ tại chỗ.

Khương Thái Huyền đặt hai tay sau lưng, ánh mắt lạnh như băng, nói:

“Nếu vẫn có người cho rằng tu vi của ta trở nên yếu đi, thì có thể phản kháng ta. Vậy ta chỉ có thể nói cho các ngươi biết rằng các ngươi quá ngu!

Cho dù ta có yếu đi cũng không có nghĩa là các ngươi mạnh lên. Chớ đừng nói đến chuyện ta không chỉ yếu đi mà trái lại còn mạnh hơn.”

Dứt lời, hắn trực tiếp bộc phát ra khí thế của Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.

Trong chớp mắt, tất cả tộc Tu La đều điên cuồng!

“Lão tổ đã bước vào Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên!”

“Lão tổ vạn tuế! Lão tổ vô địch!”

Khương Thái Huyền hài lòng gật đầu, toàn bộ thân thể đột nhiên chui thẳng vào trong Huyết Hải.

Năm đó, khi hắn bị Thiên Đình liên hợp với Phật môn công kích, đã sớm chuẩn bị một thủ đoạn, đặt dấu ấn sinh mệnh của chính mình vào trong Huyết Hải này.

Bởi vì chỉ có ở nơi đây, những chư thiên thần phật đó mới không dám tiến vào, lấy được dấu ấn sinh mệnh chính mình.

Toàn bộ Huyết Hải lập tức bắt đầu sôi trào. Lực lượng và dấu ấn sinh mệnh thuộc về Minh Hà lão tổ đều đang điên cuồng tràn vào trong thân thể của Khương Thái Huyền.

Ngay sau đó, bên người Khương Thái Huyền toát ra một đóa hoa sen đỏ rực.

Sau đó lại có thêm đoá thứ hai, đoá thứ ba, đoá thứ tư... cho đến khi xuất hiện đủ mười hai đóa mới chịu dừng lại quá trình này.

Đây là mười hai đóa Nghiệp Hoả Hồng Liên!

Nó có thể đốt cháy hết thảy mọi thứ trên thế gian này.

Ngoại trừ những tồn tại đứng đầu nhất, thì không ai thể chống lại nó một cách dễ dàng.

Sau khi lấy lại được sức mạnh một lần nữa, Khương Thái Huyền nhìn qua Huyết Hải, hừ lạnh một tiếng, dùng một quyền đánh nát phong ấn bên trên Huyết Hải!

Đó chính là phong ấn được ấn cho toàn bộ tộc Tu La mà Thiên Đình và Linh Sơn làm ra khi tiêu diệt hắn năm đó!

Hôm nay, cuối cùng phong ấn này đã bị hắn phá hủy, tộc Tu La có thể thoát khỏi trói buộc này, có thể tự do bay lượn trong Tam giới.

Cũng đúng lúc này, bên trên Địa Phủ một luồng kim sắc Phật Quang đột nhiên hạ xuống.

Sau khi Khương Thái Huyền thấy được Phật Quang này, không nhịn được mà nhíu mày.

“Triệu hoán Phật Quang? Xem ra trận chiến bên phía Thiên Đình đã khiến cho Hồng Quân nhất mạch không chịu nổi. Đã vậy, ta đây sẽ cho các ngươi thêm chút nguyên liệu.”

Nghĩ tới đây, hắn vung tay lên, thu tất cả người của tộc Tu La vào tiểu thế giới của hắn.

Sau đó, hắn đạp chân xuống, thân thể đã rời khỏi chỗ cũ trong nháy mắt.

Ở dưới mười tám tầng Địa Ngục, cụ thể là ở Vô Gian Địa Ngục, vô số quỷ hồn đều bởi cớ trận đại chiến này Tam giới này mà không ngừng tiếng kêu rên liên hồi.

Trận chiến có một không hai này đã ảnh hưởng đến toàn bộ Tam giới. Trong đó, nơi bị ảnh hưởng lớn nhất chính là mười tám tầng Địa Ngục.

Bởi vì mười tám tầng Địa Ngục là tầng dưới cùng của Tam giới, bất cứ áp lực gì, cuối cùng đều sẽ truyền đến nơi này.

Trong bóng tối, một luồng Phật Quang sáng ngời chói loá.

Đó là Bồ Tát Địa Tạng Vương đại từ đại bi của Phật môn!

Một trong bốn đại bồ tát Linh Sơn đã lập lời thề xả thân “Ta không vào Địa Ngục thì còn ai vào Địa Ngục?”

Nếu như, trên thế giới này thật sự có một người có tư cách để xưng là Phật, thì đó nhất định thuộc về Địa Tạng Vương.

Một Bồ Tát dám bỏ qua bản thân, cùng chung hoạn nạn với hàng trăm tỉ vong hồn.

Một Bồ Tát dám đem vĩnh sinh vĩnh thế của chính mình kính dâng lên, không so đo lục đục, một lòng mong muốn ở bên hương khói Phật, cao thượng ngàn vạn lần?

Chương trướcChương tiếp