Nhưng, sau khi nhìn thấy Thí Thần Thương, ánh mắt hắn nhu hòa hơn rất nhiều.
Thí Thần Thương mà hắn đang cầm trên tay, thật ra là đồ dỏm. Sư tôn Lục Tiêu Nhiên đã dùng mảnh vỡ của Tạo Hóa Ngọc Điệp —Vượng Tài để chế tạo, sau này lại được chính hắn cường hóa nhiều lần.
Thanh Thí Thần Thương này sớm đã vượt xa phẩm cấp của Thí Thần Thương trong tay Tiêu Bắc. Thanh Thí Thần Thương của hắn chẳng qua chỉ là một Thiên Tiên Chí Bảo mà thôi.
Mà thanh trong tay mình đã là Hỗn Độn Linh Bảo.
Nhưng, dù sao thanh Thí Thần Thương trong tay Tiêu Bắc cũng đã từng bầu bạn cùng hắn sát phạt nhiều năm!
Năm đó, nếu không có nó, mình căn bản không có khả năng phân cao thấp với Hồng Quân Lão Tổ, tranh đoạt sự ủng hộ của Thiên Đạo.
Dù cuối cùng thất bại nhưng những gian khổ nó phải trả, Vân Ly Ca vẫn ghi nhớ trong lòng cho đến ngày hôm nay.
“Được rồi! Vân Ly Ca ngươi không cần nhìn nữa. Ngươi có ghen tị cũng không thể làm được gì. Thanh Thí Thần Thương này là tuyệt thế trân bảo, ngươi vĩnh viễn cũng không có được.
Chịu chết đi!”
Sau một tiếng quát chói tai, Tiêu Bắc đưa tay vung Thí Thần Thương lên.Trong bóng tối, một chưởng bổ vào phần đuôi của Thí Thần Thương khiến nó hóa thành một tia chớp màu đen, lao thẳng về phía Vân Ly Ca.
Nhưng Vân Ly Ca lại không hề nhúc nhích dù một chút, tùy ý để Thí Thần Thương đánh về phía mình.
Tiêu Bắc cười lạnh, hắn nghĩ rằng giờ khắc này Vân Ly Ca đã sợ đến choáng váng.
Dù sao không ai có khả năng lạnh nhạt trước vật của Ma Thần thượng cổ.
Nhưng ngay lúc này, chuyện ngoài ý muốn đột nhiên phát sinh.
Thanh Thí Thần Thương vốn đã lao tới trước mặt Vân Ly Ca, sắp hoàn toàn xé xác hắn một khắc sau nhưng cuối cùng lại dừng trước mũi hắn vài tấc.
“Cái gì! Chuyện này... cao có thể xảy ra được?”
Vẻ chế giễu trên khuôn mặt của Tiêu Bắc lập tức biến mất, thay vào đó là kinh ngạc tột độ và không thể tin nổi.
Vân Ly Ca cười, đưa tay vỗ nhẹ Thí Thần Thương. Thí Thần Thương lại rung lên, sau đó phát ra tiếng kêu nhẹ tựa như đang thút thít.
“Lão bằng hữu, đã lâu không gặp.”
Nó rít lên một tiếng, lập tức cắt đứt mọi liên hệ với Tiêu Bắc, sau đó lấy tốc độ cao chuyển động xung quanh Vân Ly Ca.
“Chuyện này… chuyện này… chuyện này sao có thể xảy ra được?
Tiêu Bắc đã hoàn toàn ngơ ngác.
Vân Ly Ca tiếp tục nói:
“Để ngươi thất vọng rồi, thật ngại quá. Thí Thần Thương vốn là binh khí của ta. Ngươi dùng nó để đối phó ta, dĩ nhiên là không được rồi.”
Ầm——!
Câu nói này như vứt một quả bom lớn xuống đầu Tiêu Bắc trong nháy mắt, làm hắn khiếp sợ đến không nói nên lời!!
Thí Thần Thương vốn chính là của Vân Ly Ca?
Câu nói này có ý gì?
Chẳng lẽ... Chẳng lẽ... Vân Ly Ca... Hắn... Hắn là Ma Thần La Hầu chuyển thế sao?
Dường như nhìn ra được ý nghĩ của hắn, Vân Ly Ca cười nhạt nói:
“Không sai. Ta chính là Ma Tổ La Hầu chuyển thế!”
“Không thể nào! Tuyệt đối không có khả năng! Ta không tin!”
Tiêu Bắc tức giận gầm lên, dù thế nào hắn cũng không muốn tin, Vân Ly Ca lại là một nhân vật mạnh mẽ.
Hắn thật không ngờ kẻ mà mình luôn cảm thấy chướng mắt, tìm cách giết chết lại mạnh đến như vậy!
Vân Ly Ca vỗ nhẹ Thí Thần Thương, vẻ mặt đạm mạc nhìn hắn.
“Thật ra, ngươi biết đây là sự thật nhưng ngươi không muốn tin mà thôi, bởi vì ngươi không dám đối mặt sự thất bại của bản thân mình. “
“Im miệng! Im miệng! Ta muốn giết ngươi!”
Tiêu Bắc tức giận xông về phía Vân Ly Ca nhưng Vân Ly Ca vẫn không ra tay.
Khi một quyền của hắn sắp đánh trúng Vân Ly Ca, trên người Vân Ly Ca đột nhiên bộc phát một luồng năng lượng vô cùng mạnh mẽ khiến nắm đấm của hắn bị đánh bật trở lại.
Ngay sau đó, sóng xung kích trực tiếp hủy diệt hắn hoàn toàn.
Trước khi ý thức của Tiêu Bắc hoàn toàn biến mất, Vân Ly Ca mới lạnh lùng mở miệng:
“Ngại quá, quên nói cho ngươi biết, tu vi của ta bây giờ là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên!”
Tiêu Bắc đã hoàn toàn tuyệt vọng và cũng hoàn toàn biến mất trên thế giới này.
Từ đây về sau trong vũ trụ này sẽ không xuất hiện hình dáng hay ý thức của hắn nữa.
Hắn đã vĩnh viễn xong đời.
Mãi đến khi sắp chết, hắn mới đột nhiên cảm thấy hối hận từ tận sâu trong đáy lòng.
Tại sao hắn lại ngu ngốc như vậy? Tại sao phải làm màu?
Chẳng qua chỉ là sống lại một đời mà thôi, đền bù một chút tiếc nuối ở kiếp trước, mà lại tự cảm thấy mình là tồn tại mạnh nhất, đặc biệt nhất giữa trời đất.
Kết quả, hắn chẳng qua chỉ là một trò cười mà thôi.
Sau khi hoàn toàn tiêu diệt Tiêu Bắc, Vân Ly Ca dung nhập toàn bộ sức mạnh của hắn vào cơ thể mình.
Mặc dù đối với Vân Ly Ca, lực lượng này có cũng được, không có cũng không sao nhưng góp gió thành bão, sớm muộn gì thực lực của Vân Ly Ca hắn cũng sẽ đạt tới mức người thường không dám tưởng tượng đến.
“Ngươi là người rất thú vị, lần đầu tiên sau nhiều năm, ta gặp được người thú vị như ngươivậy.”
Minh Vũ đứng ở một bên, nói đầy hứng thú.
Vân Ly Ca chỉ cười khẽ một tiếng, không để trong lòng.
Sự tồn tại của Minh Vũ chính là chủ nhân của Cửu U, là thần cao hơn hết áp đảo cả Cửu U chi địa.
Không gì không làm được!
Nàng đối đãi với mình giống như đối đãi với một con sâu, con kiến mà thôi, cho nên nàng mới cảm thấy thú vị.