favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 869: Mục tiêu, xông ra Cửu U

Chương 869: Mục tiêu, xông ra Cửu U

Nhưng mình cũng không thể thật sự coi mình là chuyện đáng kể gì.

Nhất định phải hấp thu thật nhiều linh hồn để tăng cường lực lượng của mình, sau đó xông ra khỏi Cửu U Chi Địa!

Ban đầu hắn cũng không ôm hy vọng gì nhưng sau khi nhìn thấy Thí Thần Thương, hắn đột nhiên có ý nghĩ này.

Nếu Thí Thần Thương nơi này, vậy... phải chăng sát phạt chi lực cũng có ở đây?

Sát phạt chi lực là một trong ba ngàn Đại Đạo, lại còn là mười Đại Đạo đứng đầu!

Cho dù nó không bằng pháp tắc khai thiên tích địa chi lực của sư tôn nhưng cũng là một pháp tắc vô cùng mạnh mẽ!

Hơn nữa còn có một điều, chính là Cửu U Chi Địa cũng kém xa tít tắp so với sức mạnh của toàn bộ thế giới Hỗn Độn!

Nếu mình có thể tìm được sát phạt chi lực, bắt chước sư tôn khai thiên, bổ ra Củu U Chi Địa, vậy thì có thể rời khỏi nơi này rồi? Đoàn tụ với đám người sư tôn?

...

Ở một bên khác, trên đảo Kim Ngao, sau khi trở về, Lục Tiêu Nhiên lập tức bắt đầu bế quan.

Bởi vì, sau khi hấp thụ hoàn toàn Tam Thanh và Hậu Thổ, hắn phát hiện cơ thể mình có đôi chút mất kiểm soát.

Nói chính xác hơn là, hiện tại trong cơ thể hắn sinh ra một ý thức khác, nó đang tranh đoạt quyền khống chế thân thể này với hắn.

Lục Tiêu Nhiên dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được, ai là người đang giở trò sau lưng?

Sau khi hắn chìm tâm trí, đi vào tinh thần thức hải của chính mình, hắn lạnh lùng nói:

“Ra đi! Bàn Cổ!”

Vừa dứt lời, trong tinh thần thức hải của hắn chậm rãi ngưng tụ một bóng người khác.

Đây là một bóng người cực kì khôi ngô, toàn thân cơ bắp như đao khắc, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến tinh thần người ta vô cùng rung động.

Hắn chính là tồn tại đã từng khai thiên lập địa, lấy lực chứng đạo, vang danh khắp đất trời.

Cũng là tồn tại nổi tiếng kể từ khi khai thiên lập địa!

Bàn Cổ Đại Đế!

“Thật không ngờ tới, cách nhiều năm như vậy mà ta có thể gặp được Bàn Cổ trong truyền thuyết.”

Đối phương mỉm cười, dáng vẻ lộ ra sự tự tin vô cùng vô tận, giống như mọi chuyện trước mặt đều nằm trong dự tính của hắn.

“Không sai. Ngươi trưởng thành rồi, vượt xa sự mong đợi của ta. Thân thể này được ngươi tu luyện không tệ lắm. Mặc dù tu vi còn thiếu một chút nhưng đây đã là cực hạn đối với người bình thường.

Từ giờ trở đi, thân thể này sẽ do ta kiểm soát, ta sẽ đưa cho ngươi thân thể khác để ngươi có thể tồn tại và tu luyện lại lần nữa.”

Lục Tiêu Nhiên cười lạnh.

Kẻ này nghĩ cũng thật đẹp, ta đã hao tâm tổn sức, chịu nhiều cực khổ để tu luyện mới được như ngày hôm nay. Vậy mà hắn nói lấy là lấy, không để lại cho mình chút gì.

Hắn thật sự cho rằng mình là đồ ngốc sao?

Cho dù ngươi là Bàn Cổ!

Cho dù ngươi là người mạnh nhất trong số ba ngàn Hỗn Độn Ma Thần.

Cho dù ngươi khai thiên lập địa, có ơn huệ với vạn vật.

Lục Tiêu Nhiên ta cũng không phải là con chó của ngươi, mà ngươi muốn sắp xếp như thế nào? Thì phải làm thế đó?

“Nếu như ta từ chối thì sao?”

Sắc mặt Lục Tiêu Nhiên lạnh như băng, Bàn Cổ thì tự tin cười một tiếng.

“Ngươi không từ chối được. Ngươi không có tư cách đó cũng không có năng lực từ chối. Năm đó ta lấy lực chứng đạo, khai thiên lập địa, ta đã tính tới ngày hôm nay.

Hơn nữa ta còn nghĩ đến ba ngàn Hỗn Độn Ma Thần khác sẽ ra tay với ta, nghĩ đến việc thiên địa không dung được ta.

Cho nên ta mới lựa chọn hóa thân thành vạn vật, dùng chuyện này tránh đi nguy hiểm vẫn lạc.

Sau khi ta thu thập tất cả nguyên thần của mình, ý thức sẽ bắt đầu sống lại. Nếu ta kiểm soát được thân thể này, từ đó ta sẽ đi đến đỉnh cao lần nữa, khống chế Tam giới, hoàn toàn chứng thành Đại Đạo.

Ngươi hà tất phải giãy dụa? Bây giờ ngươi chẳng qua chỉ là một Hỗn Nguyên Vô Cực Đại La Kim Tiên mà thôi.

Nhưng với tu vi này đã là mức cực hạn của thế giới này, ngươi không thể tiến xa hơn được nữa.

Giao thân thể này cho ta, ta có thể thoát ly khỏi thế giới này, dẫn đầu tất cả mọi người bước vào một tầng cao hơn.

Một khi ta bước vào được cấp bậc kia, sau này tất cả mọi người trên thế giới đều sẽ biết ơn ta.

Ngẫm lại xem, đây chính là sự thay đổi của một chiều không gian.

Chỉ cần sau khi ta đột phá được tầng kia, cho dù ngươi có tu luyện từ đầu thì trong tương lai, thực lực của ngươi sẽ không thua bây giờ.

Những đồ đệ kia của ngươi đều sẽ được lợi trong thế giới mới.

Đột phá bản thân và đi đến một cấp độ mạnh mẽ mà từ trước đến nay chưa từng có, chưa từng biết!

Liếc mắt đã qua hàng tỷ năm, một lời diệt Tam giới!

Đó là huy hoàng cỡ nào?”

Lục Tiêu Nhiên hừ nhẹ một tiếng.

“Ngươi nói nghe cũng thật êm. Nếu ta đoán không lầm thì để đạt được mục đích này, ngươi sẽ còn hiến tế rất nhiều người nhỉ?”

Bàn Cổ ngạo nghễ nói:

“Đó là điều đương nhiên. Thay đổi thường sẽ đi kèm với đổ máu. Hơn nữa, điều này cũng không thể xem như đổ máu. Gần như tất cả sinh mệnh trong Tam giới này đều hóa thành từ máu thịt của ta. Bây giờ ta thu hồi tất cả bọn họ lại, chẳng lẽ sai sao?”

“Sai cái đầu ngươi ấy!”

Lục Tiêu Nhiên không nhịn được chửi thẳng một câu.

Bàn Cổ dĩ nhiên không sai, sinh mệnh của tất cả mọi người đều do hắn ban cho, bây giờ hắn lấy lại những sinh mạng này cũng đúng.

Chương trướcChương tiếp